Y Thủ Che Thiên

Chương 653: Đại kết cục (thượng)​

/655


Thấy Yên Uẩn Viễn ngã xuống, Tù Vô Bi và Long Ngọc Hồng hóa đau thươngphẫn nộ làm động lực, trong phút chốc bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ cựckỳ, cho dù thế nào, hôm nay bọn họ nhất định phải tiêu diệt Thiên MaTông.

Từng chiêu của Long Ngọc Hồng cuồng mãnh, vũ kỹ cương liệt ùn ùn kéo tới cuốn sạch mọi thứ, đôi mắt đỏ ngầu huyết tinh, chớp động quang mang thô bạo như yêu thú vậy, hận không thể đem Chung Sơ Cuồng ăn sống.

Mâu quang Chung Sơ Cuồng chợt biến, nhìn sức chiến đấu của Long NgọcHồng đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn không ít, với thực lực của hắn tronglúc nhất thời thì khó có thể chống đỡ nổi, chẳng lẽ Long Ngọc Hồng nàyđiên rồi sao?

Hắn có thể nhìn ra được, vào thời khắc này Long Ngọc Hồng lấy sinh mệnhlàm đại giới (chi phí) để phóng xuất ra công kích kiên cường khí kháinhư thế, vì một người đã chết mà liều mạng như vậy thì có ý nghĩa gìchứ, hắn thực sự không hiểu.

Thiên lực cuồn cuộn chấn động từ trong cơ thể Long Ngọc Hồng không ngừng truyền đãng ra, thời khắc này cái gì bà cũng không muốn nghĩ, chỉ muốnlấy cái mạng chó của Chung Sơ Cuồng để báo thù cho Yên Uẩn Viễn, ngườinày còn sống sẽ vạ lây đến rất nhiều tính mạng.

Cũng trong lúc đó, Tù Vô Bi cũng bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ vô cùng,Yên Uẩn Viễn cùng hắn tuy hiểu biết không coi là nhiều, nhưng cũng là vô cùng hiểu rõ đối phương như huynh đệ, thường thì chỉ với một ánh mắt,đối phương liền có thể hiểu rõ suy nghĩ trong lòng nhau.

Bằng hữu như vậy, với tuổi tác bọn họ bây giờ có thể nói chỉ có được một người, vốn đã hẹn sẽ cùng nhau vì người mà bọn họ muốn bảo vệ mà cùngthuộc tính lão nhân đại chiến một trận, cho dù là chết cũng là cái chếtcó ý nghĩa, nhưng bây giờ lại bị chết như vậy thì chẳng cam tâm.

Từ Thứ Nhân chau mày, những năm gần đây hắn một mực cố gắng đề thăng tuvi của bản thân, cho tới nay cũng vẫn yếu hơn Tù Vô Bi, việc này mãi làkhúc mắc của hắn, mãi đến không lâu trước đây hắn mới đạt được đột phá,lúc này mới đồng ý với yêu cầu của Chung Sơ Cuồng.

Vốn cho là thực lực của mình có thể tương xứng với Tù Vô Bi, thậm chíchiến thắng hắn, chưa từng nghĩ đến hôm nay giao thủ một cái, Tù Vô Bivẫn là áp chế đánh hắn, lúc này hẳn là đem bản thân mình dồn vào tìnhcảnh không còn chỗ có thể lui.

Nhìn sắc mặt Từ Thứ Nhân biến hóa, Tù Vô Bi lạnh lùng nói:

- Ngươi cho rằng, những năm qua cũng chỉ có mình ngươi tiến bộ hay sao?

- Nhưng tu vi của ngươi cùng thuộc tính lĩnh ngộ đã đạt đến mức cuốicùng mà tu luyện giả có thể đạt được, tuyệt nhiên không thể nào lại tinh tiến nữa.

Trong giọng nói của Từ Thứ Nhân tràn đầy vẻ khó tin nồng nặc, nếu khôngnhư vậy, hắn cũng sẽ không lựa chọn cùng Tù Vô Bi tiến hành cuộc chiếnsinh tử.

Tù Vô Bi cười khẩy một cái:

- Thực lực của con người vốn là đề thăng vô hạn, cho dù là tu vi dừnglại ở bước này, những phương diện khác cũng sẽ không ngừng đề thăng.Nhưng năm gần đây, ngươi vẫn thua ở trên tay của ta chính là ở đạo lýnày, không ngờ nhiều năm như vậy ngươi vẫn không phát hiện được, thực sự là đáng buồn.

Kèm theo hai chữ đáng buồn vang lên ở trong không trung, Từ Thứ Nhân bịmột chưởng của Tù Vô Bi vỗ bay ra xa ngàn thước, mọi người chỉ có thểthấy một đạo thân ảnh dường như rơi xuống trên đá, tốc độ cực nhanh mắtngười không sánh kịp.

Sắc mặt Từ Thứ Nhân trở nên trắng bệch, hắn vậy mà căn bản không có cách khống chế được thân thể của mình, chỉ có thể mặc cho mình không ngừnglui về phía sau. Một chưởng súc thế của Tù Vô Bi khiến cho ngũ tạng củahắn đều bị tổn thương, mỗi lần hít thở đều cảm thấy đau đớn thấu tâmcan.

Thân hình Tù Vô Bi chợt lóe, lại là đứng ở phía sau chờ Từ Thứ Nhân đến, bản lĩnh không gian thuộc tính ở trên tay của hắn xuất thần nhập hóa,khiến cho người khác líu lưỡi không thôi.

Ầm ầm ầm!

Quả đấm cuồng bạo giống như phát tiết vậy, không ngừng rơi vào trênngười Từ Thứ Nhân, sắc mặt Từ Thứ Nhân từ trắng bệch chuyển sang đỏ ửng, cuối cùng lại biến thành trắng bệch lần nữa, hai tròng mắt lòi ra, khẽnhếch miệng, cũng là ngay cả một câu cũng không nói nên lời.

Thân thể của hắn, lục phủ ngũ tạng của hắn dưới quả đấm dày đặc của TùVô Bi bị đánh tan nát, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng tiêu tan, màtốc độ tiêu tan xa lạ như vậy cũng khiến cho người khác cảm thấy hoảnghốt.

- Bạo!

Tù Vô Bi hết lên một tiếng vang dội khắp trời đất, ngũ chỉ bất ngờ nắmchặt, thân thể Từ Thứ Nhân chỉ trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, bay đi tứ tán khắp nơi, từng cục thịt vụn lại giống như được cắt tỉa tỉ mỉ vậy,hoa văn rõ ràng.

Máu và thịt văng khắp nơi, rơi đầy trên mặt đất lẫn trên người của cácđệ tử, một hồi hoang mang kinh ngạc, tình cảnh đẫm máu bực này thực sựlàm cho người khác buồn nôn đến cực điểm.

Ánh mắt Tù Vô Bi lạnh như băng, ánh mắt lướt qua chỗ nào, mọi người chỉcảm thấy trong lòng không thể không phát run, ngay sau đó, ánh mắt Tù Vô Bi rơi ở trên người của Chung Sơ Cuồng, lặng lẽ không nói gì, lại làmcho Chung Sơ Cuồng trở nên khiếp đảm.

Giờ khắc này, trên gương mặt Chung Sơ Cuồng xông lên lau ra hoảng hốt,hắn nhanh chóng xoay người, một khi Tù Vô Bi và Long Ngọc Hồng liên thủ, hắn căn bản không có khả năng sống sót, suy nghĩ muốn xưng bá Bồng Laibí cảnh của hắn đã hoàn toàn tiêu tan.

Cho dù không có cách nào tạo nên được sự thống trị, hắn cũng phải giữđược tánh mạng của mình, lúc này, trong lòng hắn Thiên Ma Tông cũngkhông là gì hết, chỉ hy vọng bản thân có thể sống sót, chỉ cần hắn cònsống, sau này lại có thể thành công.

- Long Ngọc Hồng, lần này coi như ngươi lợi hại!

Chung Sơ Cuồng nói, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng, cùng LongNgọc Hồng đấu nhiều năm như vậy, không ngờ đến cuối cùng vẫn thua.

Nhìn Chung Sơ Cuồng nhanh chóng bỏ trốn, Long Ngọc Hồng nhanh chóng đuổi theo, thế nhưng tốc độ Chung Sơ Cuồng lại nhanh hơn nàng, tuyệt nhiênkhông cách nào chặn lại được. Đến hôm nay với thực lực bực này của bọnhọ, chỉ cần đối phương chạy trốn, muốn tóm lại cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.

- Ở lại đây đi.

Câu nói kiên quyết như thẩm phán từ trong miệng Tù Vô Bi chậm rãi truyền ra, một không gian khổng lồ đột nhiên hiện ra, trực tiếp đem thân hìnhChung Sơ Cuồng nhốt vào ở giữa không trung, không thể động đậy.

Sắc mặt Chung Sơ Cuồng thay đổi liên tục, quả đấm cuồng mãnh không ngừng đánh vào trên không gian kia, thế nhưng, mặc cho hắn công kích thế nào, không gian kia vẫn kiên cố không có bất kỳ biến hóa nào.

- Cái này không thể nào, thực lực của ngươi làm sao lại mạnh như vậy?

Giọng nói của Chung Sơ Cuồng không tự chủ được tăng cao mấy phần, gay gắt mà khó có thể tin.

Thân hình Tù Vô Bi khẽ động, trong chớp mắt đã đi tới bên cạnh Chung Sơ Cuồng:

- Đây hết thảy vẫn là làm phiền ngươi, nếu không, ở thời khắc mấu chốtnày ta cũng không thể nào giác ngộ ra, nói trắng ra, là ngươi tự đào mồchôn mình.

Sắc mặt Chung Sơ Cuồng bộc phát khó coi, nhìn gương mặt chất phác thậtthà kia của Tù Vô Bi, móng tay hung hăng bấm vào lòng bàn tay, tiênhuyết đầm đìa, đôi mắt thì gắt gao nhìn chằm chằm hai người trước mắt,tơ máu giăng đầy, nổi điên phẫn hận.

- Giết hắn, vì Yên Uẩn Viễn báo thù.

Long Ngọc Hồng nói.

Tù Vô Bi khẽ gật đầu, nhìn Chung Sơ Cuồng tựa như nhìn một người chết,Chung Sơ Cuồng trước lúc sắp chết ở đây lại phát điên lên:

- Ha ha ha, cho dù thế nào, ta vẫn kéo theo một tuyệt thế cường giả đệm lưng.

- Chung Sơ Cuồng, ta sẽ lấy đầu của ngươi đi tế Yên Uẩn Viễn.

Tù Vô Bi chậm rãi nói, chỉ cần Chung Sơ Cuồng vừa chết, toàn bộ trần ai sẽ yên ổn trở lại.

Chung Sơ Cuồng không nói nữa, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhìnLong Ngọc Hồng và Tù Vô Bi với dáng vẻ thống khổ, hắn cảm thấy rất vui,ít nhất, hắn cũng khiến cho bọn họ đau đớn khôn xiết.

Nhưng mà, đúng lúc này, một giọng nói sang sảng truyền ra:

- Tù Vô Bi, lão gia hỏa ngươi chỉ mong ta chết đúng không?

Vẻ mặt mọi người bất ngờ ngẩn ra, nhanh chóng quay đầu lại, đã thấy mộtđạo thân hình khắp người là máu xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

Trên gương mặt thiết huyết (kiên cường và giàu lòng hy sinh) của Tù VôBi đột nhiên nở ra một nụ cười, vẻ lạnh lùng trong mắt lại sinh ra mấyphần thư thái:

- Yên Uẩn Viễn!

Long Ngọc Hồng lập tức chạy tới bên cạnh Yên Uẩn Viễn, nói:

- Yên Uẩn Viễn, ngươi không có xảy ra việc gì?

Vừa rồi rõ ràng là bọn họ nhìn thấy một đoàn huyết vụ, cũng không cònlại chút sinh cơ (sức sống) gì, làm sao mà hắn lại sống sót chứ?

- Ta nói thế nào thì cũng có một số phương pháp bảo vệ tính mạng củamình chứ, lúc trước ta đã cảm thấy có cái gì không đúng, nghe được tiếng hét của Tù Vô Bi, ta liền lập tức chuẩn bị hành động, tuy là thời giannày chuẩn bị quá ngắn, dù sao cũng phải sống tiếp.

Yên Uẩn Viễn cười nhẹ, sắc mặt rất trắng bệch nhưng không che giấu được một ít vui mừng.

Chung Sơ Cuồng kinh ngạc nhìn Yên Uẩn Viễn bất ngờ xuất hiện, lớn tiếng nói:

- Cái này không thể nào! Ngươi làm sao có thể còn sống chứ?

Dáng vẻ tươi cười lúc này hoàn toàn biến mất, thay vào đó là mắc chứng cuồng loạn điên cuồng cùng với không cam lòng.

Hắn cho rằng, hắn có thể kéo theo một người để đệm lưng, ai có thể ngờ,cuối cùng lại là công dã tràng. Từ trên thiên đường rơi xuống tận địangục thì cảm nhận này thực sự quá mức khó chịu.

- Chung Sơ Cuồng, đi chết đi!

Tù Vô Bi cười nhạt nói, ngay sau đó, một đạo huyết vũ bạo phát ở trongkhông gian, tựa như một ngọn pháo hoa màu lửa đỏ, tàn nhẫn, thô bạonhưng lại hả hê lòng người.

Tù Vô Bi vung tay lên, không gian kia biến mất dần dần trong tầm mắt của mọi người, Chung Sơ Cuồng, vậy mà ngay cả một giọt tiên huyết cũngkhông có lưu lại, dường như, đem tiên huyết của hắn vẩy lên trên mặt đấy cũng là một loại đáng khinh.

Ngay sau đó, các trưởng lão của Thiên Ma Tông mỗi một người cũng đềuchết ở trên tay của Long Ngọc Hồng, các đệ tử còn lại của Thiên Ma Tôngthì nhanh chóng chạy thục mạng, tông chủ và các trưởng lão ngã xuống, có nghĩa là Thiên Ma Tông sẽ hoàn toàn bị gạch tên ở Bồng Lai bí cảnh.

Một tông môn đã từng oai phong một cõi ở Bồng lai bí cảnh, dần dần bịbiến mất trong dòng lịch sử, tương lai sau này, sẽ không có người nàonhớ đến sự tồn tại của một môn phái này nữa.

- Sớm biết rằng kết quả như vậy, ta liền dẫn đầu các đệ tử của Thiên Âm Môn cùng nhau đến đây.

Long Ngọc Hồng cười nói, đệ tử Thiên Ma Tông rời đi, nhất định sẽ đemnguồn tài nguyên nhanh chóng mang đi, mà giờ khắc này chỉ sợ với thựclực thông thiên của bọn họ cũng không có cách nào chú ý hết tới sự tháochạy của các tu luyện giả của một tông môn to lớn như vậy.

Tù Vô Bi cười nhạt:

- Kết cục như vậy coi như là không tệ, sau này, Thiên Âm Môn chính là đệ nhất môn phái ở Bồng Lai bí cảnh, phân chia chính tà cũng dứt khoáttrực tiếp hủy đi, cho dù chính đạo hay ma đạo, mục đích cũng vì đề thăng tu vi mà thôi.

- Nói không sai!

Long Ngọc Hồng gật đầu, mối họa lớn ở trong lòng bây giờ rốt cuộc cũnggiải quyết triệt để, bà có thể không còn ưu phiền lo xa mà đi làm mọithứ.

- Hai cái đồ gia hỏa các ngươi lại hài lòng, không suy nghĩ chút nào đến tình hình gay go lúc này của ta cả.

Một giọng nói yếu ớt chậm rãi truyền ra, vẻ mặt Yên Uẩn Viễn oán giận nhìn hai người trước mắt.

Cho rằng lúc ngã xuống, biểu hiện hai người này lại thương tâm như vậy,bây giờ thấy hắn còn sống, lại một chút phản ứng cũng không có, nói thếnào thì cũng phải tìm một dược sư điều trị một phen cho hắn chứ.

Nghe Yên Uẩn Viễn nói, Tù Vô Bi và Long Ngọc Hồng nhìn nhau cười:

- Lão gia hỏa ngươi, cũng không có dễ dàng chết như vậy đâu.

- Hai người các ngươi, thật sự là không có tim không có phổi mà.

Đang lúc này, một đám người nhanh chóng xuất hiện ở bên ngoài Thiên MaTông, tên cầm đầu tay giơ cao lá cờ, bốn chữ Thiên Huyền Thương Hội tolớn rất dễ thấy.

Long Ngọc Hồng ngẩn người, thân hình khẽ động, đi tới trước mặt mọingười, nhìn đám người Mộ Thiên Tĩnh, trong lòng tựa như hiểu rõ mấyphần.

- Chúc mừng Long môn chủ, tiêu diệt Thiên Ma Tông, trở thành đệ nhất môn phái ở Bồng Lai bí cảnh.

Mộ Thiên Tĩnh chắp tay cười nói, bọn họ vẫn luôn chú ý tình thế bên này, biết được tông chủ Thiên Ma Tông ngã xuống, tu luyện giả Thiên Âm Mônlại không có đến đây, bọn họ liền đến đây hỗ trợ trước tiên.

Long Ngọc Hồng cười cười:

- Các ngươi tới đây để giúp một tay?

Bởi vì quan hệ của Mộ Chỉ Ly, Thiên Âm Môn cùng Thiên Huyền thương hộivốn là đứng ở cùng một chiến tuyến, mấy ngày gần đây, Thiên Huyền thương hội đã trợ giúp Thiên Âm Môn thế nào, bà nhớ rất rõ.

- Không sai, chắc chắn bây giờ môn chủ rất cần người trợ giúp, chúng tôi có thể ở đây hỗ trợ đến lúc tu luyện giả của Thiên Âm Môn tới đây tiếpquản mọi thứ.

Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, Thiên Âm Môn thành công đồng nghĩa với Thiên Huyền Thương Hội thành công, có Thiên Âm Môn làm bối cảnh cho ThiênHuyền thương hội, nhất định không người nào dám chọc vào.

- Vậy thì làm phiền các ngươi rồi, quả thật là giải quyết xong rồi hiện giờ ta đang rất vội.

Long Ngọc Hồng cười nói, Mộ Thiên Tĩnh mang tới rất nhiều nhân thủ, có thể thấy hắn vì lần hỗ trợ này cũng rất thông suốt.

- Các trưởng lão của Thiên Âm Môn hẳn là không tới bao lâu nữa sẽ mang đệ tử tới nơi này.

- Môn chủ yên tâm, nơi này tạm thời giao cho chúng tôi đi.

Mộ Thiên Tĩnh sau khi thấy Yên Uẩn Viễn bị trọng thương liền đề nghịkhuyên bọn họ về Thiên Huyền thương hội nghỉ ngơi, dược sư ở Thiên Huyền thương hội cũng là hạng nhất hạng nhì ở Bồng lai bí cảnh, có bọn họđiều trị, Yên Uẩn Viễn cũng nhanh khỏe lại hơn.

Ba người Long Ngọc Hồng cũng không khách khí, lúc ở trụ sở bí mật thìbọn họ đã cùng ở chung một chỗ, vốn cũng là người của mình. Ba ngườiliền nhanh chóng trở về Thiên Huyền thương hội, thương thế Yên Uẩn Viễncũng đang dần dần hồi phục.

Tù Vô Bi sau khi nghe Long Ngọc Hồng nói hết toàn bộ, nở nụ cười:

- Chỉ Ly và Như Liệt hai đứa nó cũng đã nghĩ xong hết thảy, chắc chắntrước lúc đi đến Cửu U cũng đã đem chuyện này nói cho đám người Mộ Thiên Tĩnh.

- Bọn họ thực sự suy nghĩ nhanh nhẹn, nếu không có tu luyện giả củaThiên Huyền thương hội nhanh chóng tìm đến, chúng ta còn phải hao phímột phen tâm tư.

Long Ngọc Hồng nhẹ giọng nói, khóe miệng nở ra nụ cười.

- Trong lúc những môn phái khác chiến đấu vẫn chưa kết thúc, nhưng màtrên tổng thể mà nói, môn phái chính đạo chiếm thế thượng phong, khôngriêng gì Thiên Ma Tông, đệ nhị môn phái và đệ tam môn phái ma đạo cũngbị tiêu diệt, vào thời điểm lúc này, ngươi cũng nên đi chủ trì đại cụcđược rồi.

Mâu quang Tù Vô Bi trong veo, đại cục còn phải do Long Ngọc Hồng đảm nhiệm.

- Đợi sau khi người của Thiên Âm Môn chạy tới, ta liền đem hết thảy mọithứ này quyết định, đại chiến lần này kết thúc, danh hạng môn phái sợ là cũng có biến động cực lớn.

Nụ cười nơi khóe miệng Long Ngọc Hồng vẫn luôn không tản đi, cho dù thứhạng môn phái biến động thế nào, Thiên Âm Môn đứng đầu cũng là nhấtđịnh.

Đám người Hạ Trường Thanh nhanh chóng chạy tới Thiên Ma Tông, khoảngcách từ Thiên Âm Môn đến Thiên Ma Tông cũng không ngắn, chỉ sợ bọn họngày đêm thần tốc cũng không thể trong một thời gian ngắn có thể đếnđược.

Đang lúc bọn họ gấp rút lên đường, trận chiến của những môn phái kháccũng dần dần hạ nhiệt, tuy là vẫn có không ít môn phái chiến đấu hừnghực khí thế nhưng so với tràng diện bốc lửa như lúc vừa mới bắt đầu thìrõ ràng đã bớt đi mấy phần, đồng thời, tin tức Thiên Ma Tông bị tiêudiệt cũng truyền tới, khiến cho mọi người mừng rỡ.

- Thiên Ma Tông đã bị tiêu diệt, nghe nói môn chủ bọn họ đã đem tông chủ Thiên Ma Tông và các trưởng lão đều giết hết sạch.

Ngô Tĩnh Hiền một lòng đuổi theo hàng ngũ liền nhanh chóng nói ra, lúctrước hắn thoát khỏi hàng ngũ đi thăm dò tin tức, không ngờ tới vậy màbiết được tin vui thế này.

Hạ Trường Thanh khẽ nhếch mày, trong giọng nói mang theo mấy phần khẩn cấp cầu cho tai nạn qua khỏi:

- Quả đúng như vậy sao? Thiên Ma Tông có thật là đã bị tiêu diệt?

- Ta đã xác định rồi, xem ra lần này chúng ta thực sự đã tốt rồi, mônchủ vừa ra tay quả thật là không thể tầm thường, vậy mà dễ dàng tiêudiệt Thiên Ma Tông như vậy, ha ha ha!

Ngô Tĩnh Hiền cười ha hả:

- Thù của Vũ Xích coi như đã báo rồi, chỉ tiếc là hắn không có thể tận mắt thấy được một màn này.

Trên gương mặt vẫn luôn lãnh đạm của Lăng Thu Hoa lúc này cũng là nụ cười tràn đầy vui sướng:

- Lo lắng từ trước tới nay cuối cùng cũng tiêu tán hoàn toàn, sau này,Thiên Âm Môn đã có thể là đệ nhất môn phái ở Bồng Lai bí cảnh, không cócùng tồn tại hai ngữ nữa.

Nghe Lăng Thu Hoa nói, Hạ Trường Thanh và Ngô Tĩnh Hiền cũng nhìn nhaumột cái rồi cười sảng khoái. Ngày này, bọn họ cũng đã đợi lâu lắm rồi,mà bây giờ, tin tức này tới thì thực sự quá vui mừng.

- Chúng ta phải gia tăng tốc độ, tiếp nhận toàn bộ Thiên Ma Tông, ha haha! Những năm qua, cũng đã chịu đựng Thiên Ma Tông chèn ép không ít.

Ngô Tĩnh Hiền liền vội vàng nói, quay đầu nhìn những đệ tử phía sau, cao giọng nói:

- Mọi người tăng nhanh tốc độ lên, chứng kiến ngày Thiên Ma Tông thần phục.

Lời này vừa nói ra, làm cho các đệ tử reo hò trận trận, thanh âm vuimừng kia vang vọng khắp mặt biển, làm hải điểu phải giật mình.

Nơi Cửu U.

Mộ Chỉ Ly sau khi xác định Mộ Dật Thần không có nguy hiểm gì đến tínhmạng liền an tâm mà bắt đầu ở nơi này lĩnh ngộ, cách mỗi một khoảng thời gian, nàng sẽ tĩnh khai nhãn (mở mắt ra), bước bộ về phía trước. Tuy là mỗi một lần nàng nhắm mắt lĩnh ngộ thời gian rất lâu, nhưng mỗi lần bắt đầu bước bộ thì nhất định cũng có thể đi nhanh hơn mấy bậc.

Lại một lần nữa tĩnh khai nhãn, trên gương mặt tuyệt mỹ kia lại là nụcười nhẹ tràn đầy tự tin, nhanh chóng hướng về phía trước đi lên haibước, sau đó lại ngồi xuống, một lần lại cứ một lần, lặp đi lặp lại.

Thời gian ở Cửu U dường như đọng lại vậy, Mộ Chỉ Ly vừa mới bắt đầu thìcòn nhớ thời gian trôi qua thế nào, về sau thì lại không còn nhớ rõ nữa. Ở nơi nấc thang đăng thiên (lên trời) to lớn này lại chỉ có một mìnhnàng, dường như ngay cả thời gian cũng dừng lại.

Kể từ lúc nàng tiến nhập vào nấc thang đăng thiên, liên lạc giữa nàng và trụ sở bí mật cũng đã bị cắt ra, đối với điểm này, nàng cũng khônghoảng loạn, nghĩ đến việc chỉ cần nàng rời khỏi Cửu U địa thì liên lạcsẽ được có trở lại.

Dù sao, nếu như giữa nàng cùng trụ sở bí mật cứ tiếp tục giữ liên lạc,đây chẳng phải là có thể mang tu luyện giả của trụ sở bí mật cùng đưatới Cửu U địa hay sao? Cho nên, ngay từ sớm, nàng liền biết được liênlạc tất nhiên sẽ bị cắt đứt.

Không thể không thừa nhận ở nơi này yên tĩnh vô biên, cho dù là nàng đãsớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng theo thời gian trôi qua, vẫn là có chútkhông chịu đựng được. Cô đơn lẻ lôi, vĩnh viễn là một trong những cảmgiác khiến cho người ta không chịu đựng được, mà loại này lại gần nhưkhông thấy được phần cuối cùng của cô độc, càng làm cho người ta khôngkhỏi hốt hoảng.

Trong đầu, từng khuôn mặt tươi cười lặng lẽ xẹt qua, một màn kia làmtrong lòng Mộ Chỉ Ly cảm thấy nôn nóng rồi cũng là kiềm chế xuống hoàntoàn. Trước mắt là cô độc khiến cho người ta khó chịu, chỉ khi nào rờikhỏi Cửu U địa, nghênh đón nàng sẽ là thực lực càng thêm kinh khủng, với thực lực của nàng bây giờ không có khả năng giành chiến thắng, cho nên, nàng chỉ có thể liều mạng nỗ lực.

Hàn Như Liệt, Thiên Nhi, Mộ Dật Thần cùng với Yên Hồng Hãn cũng đều bịvây vào trong hoàn cảnh giống nhau, nhưng mà, Thiên Nhi, Mộ Dật Thần vàYên Hồng Hãn cũng không có hiu quạnh như vậy, sau lưng bọn họ còn cókhông ít người.

Từ sau khi Mộ Dật Thần tỉnh lại thì liền ở tại chỗ chữa thương, sau đólại đi lên nấc thang đăng thiên, cũng may là cho dù thân thể của hắn yếu ớt hết sức, ở đây cũng không có bất kỳ người nào giậu đổ bìm leo, theothời gian qua đi, thương thế bên trong cơ thể hắn cũng dần dần hồi phục.

Hắn không biết mình làm sao mà sống sót được, nhưng thấy tiểu ác ma biến mất, trong lúc mơ hồ trong lòng cũng biết được vài phần. Trước đây, Xảo Xảo và Tuấn Tuấn vì cứu Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mà làm ra hành độngnhư vậy, cùng với lúc hắn bị thụ thương thì hành động của tiểu ác ma sợlà cũng giống như vậy.

Nghĩ đến việc tiểu ác ma vẫn luôn lạnh lùng, trong đầu của hắn khôngkhỏi đau buồn nhiều hơn. Tiểu ác ma trong thường ngày rất là im lặng,không có hoạt bát như Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, coi như mình nói chuyện vớihắn, hắn cũng chỉ thỉnh thoảng mới đáp lại một câu. Nhưng mà, lúc thậtsự có chuyện, hắn cũng rất khẩn trương.

Thân là nam nhân Mộ Dật Thần đối với tiểu ác ma cũng không quá hiểu rõ,tên tiểu tử này chính là trong nóng ngoài lạnh, ngoài mặt luôn giả bộlàm cái gì cũng không thèm để ý, trên thực tế thì lại càng lưu tâm nhiều hơn so với những người khác.

Bây giờ tiểu ác ma rời đi, khiến cho trong lòng hắn vắng vẻ hơn, ítnhất, thường ngày vẫn còn có một đạo thân ảnh nho nhỏ ngồi bên cạnh hắn.

Lúc mấy người Mộ Chỉ Ly đang cố hết sức lĩnh hội, Hắc Sơ Dương và CầmUyển Kim cũng không có nhàn rỗi, năm thuộc tính người thừa kế liên hợplại, cho dù là bọn họ cũng không thể coi thường một cổ lực lượng này.

- Hắc Sơ Dương, ngươi nói Tiêu Thiện Thiên sẽ đáp ứng đối phó người thừa kế sao?

Cầm Uyển Kim chậm rãi nói, tính tình thổ lão nhân Tiêu Thiện Thiên có chút quái gở, bà vẫn luôn không thích giao thiệp cùng.

Hắc Sơ Dương nhíu mày, giọng nói hờ hững:

- Hỏi thử một phen thì sẽ biết được.

- Nếu như hắn không đáp ứng, với thực lực của hai người ta và ngươi, đối mặt với năm tên thừa kế thuộc tính cũng không dễ dàng gì.

Cầm Uyển Kim nhíu mày, đến lúc này, Hắc Sơ Dương vẫn là bộ dạng lạnhnhạt, giống như căn bản không hề sốt ruột vậy, thật là làm cho ngườikhác khó chịu.

Hắc Sơ Dương nhìn Cầm Uyển Kim liếc mắt một cái:

- Cho dù hắn không muốn thì vẫn còn có thể tìm những thuộc tính lão nhân khác hỗ trợ, trước đây lúc ngươi giết Lưu Nhan Ngọc và Ti Hạo Quânkhông phải cũng tìm người giúp một tay sao?

- Lúc đó ta phải trả giá rất cao, cho tới bây giờ cũng còn cảm thấy tiếc.

Cầm Uyển Kim tức giận nói, nếu muốn mời một vị thuộc tính lão nhân hỗtrợ chiến đấu, cần đưa ra một cái giá tuyệt đối không nhỏ, nếu không, ai sẽ đồng ý giúp một tay chứ?

- Thật sư đi đến bước đó, cho dù phải tiếc hay gì thì cũng phải bỏ rathôi. Ngươi cho rằng, cho dù bây giờ chúng ta buông tha thì mấy tên tiểu tử kia sẽ để cho chúng ta sống sót sao?

Hắc Sơ Dương nhếch môi, dung mạo hiện lên vẻ ngoan sắc.

Cầm Uyển kim ngẩn người, nàng vẫn chưa từng nghĩ tới một điểm này. Đúngnhư Hắc Sơ Dương nói, lúc này, bọn họ đã là mối quan hệ hai bên chỉ cóthể tồn tại một, nếu như trận chiến cuối cùng mà năm tên tiểu tử kiathắng, sợ là hai người bọn họ sẽ phải đi theo gót Lưu Nhan Ngọc và TiHạo Quân.

Từ lúc nào, tình cảnh của bà lại biến thành như vậy chứ? Vốn cho rằngmọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình, chưa hề nghĩ, mọi chuyệnvậy mà dần dần thoát khỏi sự khống chế của bà, càng phát triển đến tìnhcảnh đủ để uy hiếp bà.

Nhìn sắc mặt Cầm Uyển Kim biến hóa, Hắc Sơ Dương liền biết được bà đãhiểu ý của hắn. Bọn họ nhất định phải đồng tâm hiệp lực, ở trong trậnđấu sau cùng giành được thắng lợi, nếu không thì hai người bọn họ sẽ gặp luân lạc tới kết cục bi thảm nhất.

Cầm Uyển Kim không nói gì thêm, không ngừng suy nghĩ xem thứ gì mới cóthể thu hút được thuộc tính lão nhân. Thuộc tính lão nhân, đứng ở đỉnhcao trong cái thế giới này, vậy thì đồ vật căn bản không có khả năng lọt vào trong mắt bọn họ, xem ra lại phải đổ nhiều máu rồi.

Bởi vì liên quan đến Cửu U địa, hai người tìm kiếm Tiêu Thiện Thiên cũng không khó khăn mấy, rất nhanh, hai người liền tựa như mong ước gặp được Tiêu Thiện Thiên.

Tiêu Thiện Thiên thấy đột nhiên xuất hiện hai vị khách không mời mà đến thì nhíu mày, trên gương mặt không có chút hứng thú nào:

- Thực sự là hiếm thấy, hai người các ngươi vậy mà lại tìm đến ta.

Hắn đã quên mất có bao nhiêu năm chưa từng gặp mặt hai người này, cho dù trước kia lúc Cửu U địa xuất hiện, bọn họ cũng chưa bao giờ từng gặpmặt, hai người này đều là người của tam bảo điện, không có việc thì sẽkhông xuất hiện, mà mục đích xuất hiện lần này của bọn họ, gần như không cần hỏi cũng biết được.

Thấy trên gương mặt Tiêu Thiện Thiên là vẻ phong vân bất động, Cầm UyểnKim trong lòng có chút bất đắc dĩ, mỗi lần giao thiệp với lão yêu quáisống nhiều năm này, bọn họ cảm thấy rất không được tự nhiên. Trái lại,Hắc Sơ Dương lại không thèm để ý đến Tiêu Thiện Thiên mà tùy tiện ngồixuống một chỗ bên cạnh:

- Ngươi vẫn rất biết hưởng thụ đấy, thổ chi tử đã xuất hiện, ngươi đã chuẩn bị nhường ngôi rồi hay sao?

Tiểu Thiện Thiên quay đầu đi, nhìn Hắc Sơ Dương bên cạnh, cười cười:

- Nếu ta cho là đúng, cái này hẳn không phải là kết quả ngươi muốn nghe chứ?

- Người khôn ngoan nói chuyện khôn ngoan, mục đích của chuyến đi lần này tới đây của hai người chúng ta, chắc hẳn ngươi rất rõ ràng.

Hắc Sơ Dương chậm rãi nói, sắc mặt hờ hững, ánh mắt nhìn về chỗ hắn, cũng không nhìn Tiêu Thiện Thiên.

Cầm Uyển Kim cũng ngồi xuống bên cạnh, chuyện thương lượng vẫn là giaocho Hắc Sơ Dương thì được rồi, nàng đối với loại tình huống này vẫnkhông am hiểu lắm. Chỉ là bầu không khí này lan tràn ra, lại làm chonàng cảm thấy cả người không thoải mái.

Độ cong nơi khóe miệng của Tiêu Thiện Thiên lớn ra thêm mấy phần:

- Nói thật hay! Ta đối với quyền lợi thuộc tính lão nhân tuy là rất lưuluyến, nhưng cũng không nhất định là không được, thì để xem hai ngườicác ngươi làm thế nào.

Nghe Tiêu Thiện Thiên nói, Hắc Sơ Dương cười khẽ:

- Chỉ cần ngươi đáp ứng chúng ta liên thủ, những thứ khác hết thảy đềudễ xử lý, thứ đồ ta có, chỉ cần ngươi thấy thích, trực tiếp nói cho tabiết là được.

- Thoải mái.

Tiêu Thiện Thiên ngồi thẳng người, trong hắc đồng lộ ra nụ cười sáng tỏ, trong lúc nói dăm ba câu, cũng đã xác định được cách làm kế tiếp.

- Ta cũng giống như vậy, nếu có cần, nhất định sẽ dâng tặng.

Cầm Uyển Kim bây giờ mới vội vàng nói, sau khi ý thức được tầm quantrọng của tình thế, nàng đã suy nghĩ thông suốt, cho dù đối phương cầngì bọn họ cũng có thể cống hiến ra, dù sao, cũng không có gì quan trọnghơn tính mạng.

Tiêu Thiện Thiên hài lòng cười:

- Đợi đến lúc ta nghĩ đến thứ ta cần thì sẽ nói cho các ngươi biết.

Nói xong, Tiêu Thiện Thiên im lặng không nói gì, vẻ mặt đó đã nói rõ ý muốn tiễn khách.

Hắc Sơ Dương và Cầm Uyển Kim cũng không ở lại lâu, sau khi lấy được câutrả lời của Tiêu Thiện Thiên thì hai người liền cùng nhau quay người rời đi, nói cho chùng, bọn họ bất quá cũng chỉ vì lợi ích mà tạm thời liênthủ đồng minh, bình thường ngay cả bằng hữu cũng không tính, hiển nhiênkhông cần những lời khách sáo giả vờ kia.

Tiểu Thiện Thiên nhìn Hắc Sơ Dương và Cầm Uyển Kim rời đi, nụ cười nơi khóe miệng lộ ra vẻ châm biếm:

- Trước đây mưu hại Lưu Nhan Ngọc và Ti Hạo Quân, bây giờ lại đối mặtvới sự liên thủ của năm tên kế thừa thuộc tính, thực sự là tự thực ácquả mà. (ác quả ác báo)

- Như vậy cũng tốt, những năm gần đây, Hắc Sơ Dương và Cầm Uyển Kim tích góp bảo bối coi như cũng không ít, bây giờ tùy ý cho mình đòi hỏi thếnào đi nữa thì bọn họ cũng không dám dị nghị.

Tiêu Thiện Thiên cười khúc khích, trên gương mặt là vẻ đắc ý.

Sau khi Hắc Sơ Dương đi khỏi thì cũng cười khẩy ám muội:

- Thật sự là một lão gia hỏa nham hiểm!

- Hắn thế nào?

Cầm Uyển Kim hỏi, bà vốn đã có quyết định như thế, cũng không cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.

- Chính hắn vốn cũng không muốn nhượng lại đồ chỉ địa vị lão nhân, nhưng mà thấy tình hình hai người chúng ta, lúc này mới cố ý nói như vậy, hắn lợi dụng lúc này để đòi hỏi nhiều thứ.

Hắc Sơ Dương lạnh lùng nói:

- Sớm muộn gì cũng phải kết thúc, bây giờ để cho hắn đắc ý đi.

Khí tức vốn tràn đầy u ám của Hắc Sơ Dương nhất thời càng âm ế hơn nữa,khiến cho Cầm Uyển Kim ở bên cạnh khó chịu cực kỳ, nói thầm:

- Hai người này không có một người nào tỉnh du đích đăng cả. (ý nói người khôn ngoan ranh mãnh, đa mưu túc trí khó đối phó)

Lúc đám người Hạ Trường Thanh chạy tới Thiên Ma Tông, nhìn thấy trướctiên cũng không phải là Long Ngọc Hồng mà là tu luyện giả của ThiênHuyền thương hội.

Vừa thấy một màn này, ba người Hạ Trường Thanh đưa mắt ngơ ngác nhìnnhau, trong mắt đều là sự khó hiểu, Thiên Ma Tông do Thiên Âm Môn tiêudiệt, hẳn là phải thuộc về Thiên Âm Môn cai quản mới phải, bây giờ tuluyện giả của Thiên Huyền thương hội tại sao lại vây kín không kẽ hở ởnơi này chứ?

Sau khi Mộ Thiên Tĩnh nghe nói đệ tử của Thiên Âm Môn chạy đến thì liềnlập tức đi ra, hắn cũng chưa từng gặp qua trưởng lão của Thiên Âm Môn,nhưng vừa thấy khí phách của ba người dẫn đầu liền có thể đoán ra đượcthân phận của bọn họ, trên khuôn mặt anh tuấn giương ra nụ cười ônthuần, bước nhanh lên phía trước:

- Mấy vị hẳn là trưởng lão của Thiên Âm Môn chứ?

Đám người Hạ Trường Thanh vốn đối với Thiên Huyền thương hội ôm một chút lòng thù địch, nhưng khi thấy Mộ Thiên Tĩnh có thái độ hữu hảo như vậythì lòng thù địch lại phai đi mấy phần, gật đầu nói:

- Không sai, tại hạ là Thủ tịch trưởng lão Hạ Trường Thanh của Thiên Âm Môn.

- Tại hạ là người phụ trách Thiên Huyền thương hội, lúc trước Long mônchủ tiêu diệt Thiên Ma Tông, vì để tránh cho các đệ tử Thiên Ma Tông đều chạy trốn, chúng tôi tạm thời trông giữ nơi này, chờ các người đến.

Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, vài ba lời trong lúc này đã giải thích rõràng sự hiểu lầm, ba người Hạ Trường Thanh che giấu tuy tốt nhưng hắnliếc mắt một cái vẫn có thể nhìn ra được.

Nghe Mộ Thiên Tĩnh giải thích, ba người Hạ Trường Thanh mới hiểu rõ ra,lòng thù địch lúc đầu đã tan biến gần như không còn, ngược lại là cóchút ngượng ngùng.

Hạ Trường Thanh chắp tay lại:

- Trong khoảng thời gian này thực sự là đa tạ các người đã hỗ trợ, đúng là tốc độ của chúng ta quá chậm.

- Khoảng cách giữa Thiên Âm Môn và Thiên Ma Tông vốn cực xa, mấy vị cóthể đến đây nhanh như vậy thực sự là nằm ngoài dự đoán của ta.

Mộ Thiên Tĩnh cười nói:

- Nếu mấy vị đã tới, ta liền đem hết thảy nơi này giao cho quý phái,chúng tôi cũng có thể công thành thân thối rồi. (hoàn thành xong côngviệc, xin thối lui)

- Đa tạ, đa tạ!

Ba người Hạ Trường Thanh nói liên tục, không ngờ tới Mộ Thiên Tĩnh lạidễ dàng đem nơi này giao lại cho bọn họ chấp quản, phần thản nhiên này,ngược lại khiến bọn họ rất ngạc nhiên không thôi.

- Không biết bây giờ môn chủ người đang ở chỗ nào?

Ngô Tĩnh Hiền nghi ngờ nói, môn chủ cùng tông chủ Thiên Ma Tông phátsinh chiến đấu phát sinh một thời gian rất dài, gần đây cũng không ngheđược tin tức của môn chủ, cũng không biết được tung tích của môn chủ.

- Long môn chủ bây giờ đang ở Thiên Huyền thương hội, mấy vị có thể trực tiếp đi đến Thiên Huyền Thương Hội gặp Long môn chủ.

Ba người Hạ Trường Thanh liếc mắt nhìn nhau, bọn họ biết Thiên Huyềnthương hội cùng Thiên Âm Môn bởi vì thân phận của Mộ Chỉ Ly và môn chủmà thành lập quan hệ, nhưng từ trước tới nay thời gian dài như vậy, bọnhọ cũng chưa tiếp xúc mật thiết cùng Thiên Huyền thương hội, rốt cuộc là loại quan hệ gì bọn họ cũng không rõ ràng lắm.

Nhưng mà, bây giờ môn chủ cũng sống ở Thiên Huyền thương hội thì liền có thể nhìn ra được quan hệ giữa hai người rồi, Thiên Âm Môn và ThiênHuyền thương hội thật đúng là mối quan hệ người một nhà. Ba người nhanhchóng cùng Mộ Thiên Tĩnh tiến hành giao nhận, tiến thêm một bước thanhlý Thiên Ma Tông.

Thiên Huyền thương hội chỉ có thể canh giữa ở bên ngoài Thiên Ma Tông,mà bọn họ thì có thể bắt đầu tiền hành kiểm kê tài sản, về phần đệ tửThiên Ma Tông, hoặc thần phục, hoặc trục xuất, hoặc chém giết, đều là do bọn họ nhận định.

Dĩ nhiên, nếu không phải thái độ phản loạn quá mức, cùng với một số thân tín của Chung Sơ Cuồng, vì để tránh cho sau này phản công thì sẽ chémgiết hết bọn họ thì những người khác cũng sẽ không như vậy.

Đây là một quá trình có chút phức tạp, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không cách nào xử lý xong, nhưng mà đám người Hạ Trường Thanh đốivới chuyện như vậy ngược lại cũng không coi như bỡ ngỡ, cho nên hết thảy đều được bọn họ bố trí theo trật tự mà tiến hành rất ngăn nắp.

Mộ Thiên Tĩnh dẫn đầu các tu luyện giả tiên phong của Thiên Huyền thương hội rời đi trước, lần này bọn họ chẳng qua chỉ giúp Thiên Âm Môn mộtviệc, vẫn không ôm suy nghĩ chiếm lợi, cũng không có bất cứ hành độngchiếm lợi nào.

- Mộ Thiên Tĩnh kia cũng thực sự là loại người tâm tư thẳng thắng vô tư.

Đợi sau khi Mộ Thiên Tĩnh rời đi, Hạ Trường Thanh chậm rãi nói.

Ngô Tĩnh Hiền tán đồng gật đầu:

- Thiên Huyền Thương hội ngày nay chính là thương hội hút nhiều tiềnnhất ở Bồng Lai bí cảnh, nghe nói Thiên huyền thương hội thành lập trong thời gian ngắn nhưng gần như hết thảy các môn phái đều là khách hàngcủa bọn họ, sau này có thể nói là muốn cái gì có cái đó, như vậy thìthẳng thắn vô tư cũng là bình thường.

- Vật phẩm của Thiên Huyền thương hội vốn rất tuyệt vời, bọn họ có thểtìm được nguồn tài nguyên khan hiếm, có được địa vị như vậy lại bìnhthường vô cùng. Tiếp tục phát triển như vậy, sức ảnh hưởng của ThiênHuyền thương hội sau này so với Thiên Âm Môn cũng sẽ không yếu hơn baonhiêu.

Lăng Thu Hoa nghe hai người bàn tán đột nhiên lên tiếng nói.

Nghe vậy, hai người ngừng nói, Ngô Tĩnh Hiền mới vừa muốn phản bác,nhưng suy nghĩ kỹ càng một chút, không thể không thừa nhận Lăng Thu Hoanói cũng rất thật tình. Sức ảnh hưởng của Thiên Âm Môn ở Bồng Lai bícảnh cực lớn, bởi vì bọn họ là đệ nhất môn phái, không thực lực ngườinào có thể đủ đánh đồng.

Thiên Huyền thương hội thì có toàn bộ những thứ mà tu luyện giả mơ ước,mọi người hiển nhiên cũng không dám đắc tội Thiên Huyền thương hội, màchính bởi vì một phần mong đợi kia, bọn họ ở trong mắt những tu luyệngiả khác sợ là càng có giá trị đáng sợ hơn so với Thiên Âm Môn.

Cho dù bây giờ Thiên Huyền thương hội không thể so sánh với Thiên ÂmMôn, chỉ cần cho bọn họ thời gian nhất định, sau này nhất định sẽ pháttriển vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Ba người không khỏi cùng hít một hơi lãnh khí, Thiên Huyền thương hội ởBồng Lai bí cảnh quả nhiên là một bông hoa tồn tại đặc sắc, từ trước cho tới nay chưa thấy qua một thế lực nào có thể vùng dậy nhanh như vậy,nhưng Thiên Huyền thương hội lại làm được, hơn nữa lại còn là sự vùngdậy không thể rung chuyển được.

Nhớ lại thái độ lúc trước của Mộ Thiên Tĩnh, Hạ Trường Thanh đối với MộThiên Tĩnh càng thêm phần kính phục, sau khi có địa vị như vậy vẫn cóthể duy trì thái độ khiêm nhường như thế, thành tựu thực sự sẽ không tầm thường.

Sau khi Mộ Thiên Tĩnh quay về Thiên Huyền thương hội liền đem tin tứcđám người Hạ Trường Thanh tới rồi nói cho Long Ngọc Hồng biết, Long Ngọc Hồng kinh ngạc một hồi, với khoảng cách từ Thiên Âm Môn đến Thiên MaTông, chỉ sợ bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất gấp rút lên đường cũng khôngthể nào nhanh như vậy liền tới được mới phải.

Tù Vô Bi khẽ cười nói:

- Theo ta thấy, bọn họ là sau khi biết được ngươi đến đánh Thiên Ma Tông thì liền lập tức lên đường, mấy vị trưởng lão của ngươi thật đúng làhiểu rõ tâm tư của ngươi.

- Ta đi ra ngoài giải quyết một số chuyện trước, đợi sau khi ta trở về, chúng ta liền quay về Cửu U địa.

Long Ngọc Hồng nhìn Tù Vô Bi và Yên Uẩn Viễn, cười nói.

Tù Vô Bi khẽ gật đầu:

- Mau đi đi, đem tình hình ở Bồng Lai bí cảnh ổn định lại.

Hôm nay tình hình ở Bồng Lai bí cảnh đã quá mức hỗn loạn, trong thờigian ngắn thì tạm được, một thời gian sau nữa, toàn bộ thực lực ở BồngLai bí cảnh đều sẽ cùng thụt lùi, cái này cũng không phải là một chuyệntốt, huống chi, sau khi đem tình hình ở Bồng Lai bí cảnh khôi phục lạisự yên tĩnh thì sau này mới sẽ không xuất hiện biến động lớn, bọn họ mới có thể an tâm.

Long Ngọc Hồng nhanh chóng rời đi, Tù Vô Bi quay đầu, nhìn về phía Yên Uẩn Viễn đang nằm trên chiếc giường hẹp:

- Lần này Long Ngọc Hồng đi ra ngoài cũng sẽ không mất nhiều thời gian,thương thế của ngươi có thể hồi phục lại chứ? Nếu như không được, ngươicứ ở chỗ này chữa thương, bọn ta đi đến đó trước.

Trong con ngươi thâm thúy chợt hiện lên vẻ giảo hoạt.

Yên Uẩn Viễn ngẩn ra, vội vàng ngồi dậy, nói:

- Ta hiển nhiên không có vấn đề, ngươi liền bỏ suy nghĩ kia đi.

Chân mày hơi nhíu, động tác vừa rồi rất đột ngột, sống lưng một hồi đau nhức.

- Ta thấy bộ dáng này của ngươi không giống như không thành vấn đề hả?

Tù Vô Bi nhíu mày nói.

Vẻ mặt Yên Uẩn Viễn nghiêm nghị:

- Ngươi có muốn theo ta đi ngoài đánh một trận thử xem không?

Nói xong, Yên Uẩn Viễn liền chuẩn bị từ trên giường đứng dậy, kéo Tù Vô Bi ra ngoài đánh một trận.

Thấy vậy, Tù Vô Bi nói:

- Thôi thôi, ta biết ngươi lợi hại rồi, bây giờ ngươi vẫn nên nằm xuống trước đi.

Lão gia hỏa này, sao vẫn không biết đùa giỡn gì cả, rất không chịu đựng được khi bị những người khác xem thường hắn.

- Ngươi ít nói những thứ này vẫn hơn đấy, đi ra ngoài đánh một trận, ngươi có dám hay không?

- Ngươi lợi hại, ta không dám, bằng lòng chưa?

Tù Vô Bi một hồi bất đắc dĩ, Yên Uẩn Viễn này tích cực đứng dậy thực sựlà không có hứng đùa giỡn nữa, bây giờ xem ra, thương thế Tù Vô Bi mặcdù không có hồi phục hoàn toàn nhưng cũng khá hơn rất nhiều, ít nhất thì đi lại cũng không có vấn đề gì.

Trận chiến ấy, tuy là Yên Uẩn Viễn bảo toàn mạng sống của bản thân,nhưng là khoảng cách gần như vậy, uy lực đối phương tự bạo càng là không thể khinh thường, hắn cho dù là tránh né một chút, phần lớn sức mạnhcũng rơi vào trên người của hắn.

Trải qua mấy ngày nay, Yên Uẩn Viên vẫn luôn nằm trên giường dưỡngthương, nhìn không ra tình hình của hắn rốt cuộc thế nào, xem ra hômnay, tốc độ khôi phục cũng không phải là chậm.

Lúc Long Ngọc Hồng đi tới Thiên Ma Tông thì liền thấy các đệ tử củaThiên Âm Môn dưới sự chỉ huy của ba người Hạ Trường Thanh đang từng bước tiến hành thanh lý, ánh mắt hơi lộ ra vẻ vui mừng, những năm gần đây,phần lớn mọi chuyện ở Thiên Âm Môn đều do bọn họ xử lý, cho dù bản thânlà môn chủ Thiên Âm Môn thì cũng không hiểu rõ được như bọn họ.

Nhưng mà đáng tiếc là, một lần kia bản thân đến muộn một chút, không cóthể cứu được mạng của Vũ Xích, Vân Thiên Mịch càng là kẻ phản đồ củaThiên Ma Tông, nhớ đến lúc trước tình hình bọn họ không có người chấpquản Thiên Âm Môn, trong lòng không khỏi dâng lên một chút xúc động.

- Môn chủ!

Ngô Tĩnh Hiền phát hiện sự xuất hiện của Long Ngọc Hồng trước tiên, vội vàng lên tiếng nói.

Đám người Hạ Trường Thanh đều quay đầu lại, hướng về phía Long Ngọc Hồng hành lễ, nói:

- Bái kiến môn chủ!

Thanh âm đều đặn ở Thiên Ma Tông vang vọng truyền khắp không trung, ngay cả những vùng lân cận cũng có thể nghe được thanh âm này rõ ràng, ởtrên hài cốt Thiên Ma Tông, nói ra một tiếng môn chủ như vậy, thật sự có chút thú vị.

Long Ngọc Hồng cười vẫy tay, ý bảo mọi người đứng dậy.

- Thiên Ma Tông địa vực cực lớn, nếu muốn thanh lý hết thảy, phải phí không ít tâm tư. Xem ra, các ngươi lại phải cực khổ.

- Lần này môn chủ đem Thiên Ma Tông tiêu diệt, chúng tôi cũng chưa từngra sức, bây giờ chẳng qua chỉ kiểm kê thành quả thắng lợi, đó là hưởngthụ, há là khổ cực chứ?

Hạ Trường Thanh cười nói, khi hắn thấy thi thể Mẫn Vô Song, trong lòng không tránh khỏi chút khó chịu.

Hai người bọn họ gần như chiến đấu cả đời, thân phận Thủ tịch trưởng lão quyết định đối đầu gay gắt của hai người, nhưng ở trong lòng của haingười, đều đối với đối phương có một chút luyến tiếc.

Chính như trước đây lúc Thiên Ma Tông đến đánh Thiên Âm Môn, Mẫn Vô Song muốn để cho hắn một con đường sống, chỉ tiếc là hắn ngay cả nói ra câunói này cũng không có cơ hội, Mẫn Vô Song lại bỏ mạng trong trận chiếnnày, nhưng mà, trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, cho dù hắn nói ra lờinhư vậy, Mẫn Vô Song cũng sẽ không đáp ứng.

Kết cục này, từ trước đã định rõ, bọn họ đều đem môn phái của mình xemnhư người nhà, nếu là có kiếp sau, nói không chừng bọn họ có thể làmhuynh đệ, đời này, quyết định chỉ có thể tồn tại một mà thôi.

Lúc tìm thấy thi thể Mẫn Vô Song, hắn liền mang đi chôn cất, cũng coi là hắn chỉ có thể giúp Mẫn Vô Song làm được một chuyện.

- Thiên Ma Tông đã bị tiêu diệt, sau này Thiên Âm Môn sẽ không còn bị uy hiếp nữa, ta liền đem Thiên Âm Môn giao cho các ngươi xử lý, đúng nhưtrước kia ta nói vậy, nếu như ta chưa trở về, các ngươi liền tìm mộtngười tốt hơn để kế tục, hoặc là cũng có thể tìm kiếm ở Thiên HuyềnThương hội.

Long Ngọc Hồng chậm rãi nói.

Nghe Long Ngọc Hồng nói, trên mặt đám người Hạ Trường Thanh hiện lên vẻkinh ngạc nồng nặc, chẳng ai ngờ tới Thiên Huyền thương hội ở trong lòng Long Ngọc Hồng lại chiếm trọng lượng nặng như vậy.

Môn chủ đời kế tiếp của Thiên Âm Môn, đây là loại thân phận trọng yếubực nào, vậy mà đồng ý cho bọn họ ở Thiên Huyền thương hội tuyển chọnlấy, xem ra, bọn họ còn đánh giá thấp quan hệ giữa hai người.

Theo như trước đây Long Ngọc Hồng đã tuyên bố mối quan hệ giữa bà và MộChỉ Ly cũng đã không giống tầm thường, trước kia ai cũng chưa từng nghenói môn chủ có một tên đồ tôn tồn tại, huống chi tên đồ tôn này lại ởtrong Thiên Âm Môn tu luyện thời gian dài như vậy, môn chủ cũng khôngbiết rõ.

Nhưng mà đi ra ngoài một phen, lại không hiểu tại sao Mộ Chỉ Ly lại trởthành đồ tôn của môn chủ, cái này có phần quá mức khó hiểu. Mọi ngườivẫn luôn nuôi nghi hoặc trong lòng, ai cũng chưa từng nói ra.

Đám người Hạ Trường Thanh liếc mắt nhìn nhau, thu lại nghi hoặc tronglòng, cho dù môn chủ nói thế nào, bọn họ chỉ cần dựa theo đó làm theo là được, dù sao, Thiên Âm Môn chính là tâm huyết rất nhiều năm của mônchủ, người cũng sẽ không làm chuyện bất lợi cho Thiên Âm Môn.

Long Ngọc Hồng thu hết vẻ mặt của đám người Hạ Trường Thanh vào trongmắt, tuy là hiểu rõ nghi hoặc trong lòng bọn họ những vẫn không có giảithích rõ.

- Ở nơi này liền giao cho các ngươi giải quyết, ta đi trước.

Long Ngọc Hồng chậm rãi nói, trong con ngươi đen trắng rõ ràng tràn đầysự tín nhiệm, thực ra, thời gian qua nàng làm môn chủ cũng không tậntrách lắm (tận tâm hết sức cho trách nhiệm của mình), tất cả mọi chuyệnđều do đám người Hạ Trường Thanh xử lý, nàng cũng rất là yên tâm.

- Môn chủ yên tâm, bọn ta nhất định tận tâm tận lực.

Đám người Hạ Trường Thanh cùng nhau lên tiếng nói, những đệ tử khác êều hành lễ, cung tiễn Long Ngọc Hồng rời đi.

Long Ngọc Hồng không do dự, nhanh chóng rời khỏi Thiên Ma Tông, truyềnthừa của Cửu U địa khi nào kết thúc chưa biết, bọn họ duy nhất có thểlàm đó chính là tăng nhanh tốc độ đi về Cửu U địa, chớ để đợi đến lúcCửu U địa đã mở rồi mới đến nơi, nếu như như vậy, chuyện sợ là đã khôngcòn kịp nữa rồi.

Tình hình Bồng Lai bí cảnh hôm nay mặc dù hỗn loạn, cũng khiến cho LongNgọc Hồng ra tay giải quyết vấn đề danh hạng giữa các môn phái cũngkhông coi là trở ngại gì, dù sao, trải qua thời gian dài như vậy, tuyệtđại đa số cuộc chiến giữa các môn phái đã đi đến lắng lại.

Long Ngọc Hồng xuất hiện không khác nào người dẫn đầu, bất luận chínhphái hay ma phái, đối với lời nói của Long Ngọc Hồng cũng không dám làmtrái, lúc này, chính là thời cơ tốt nhất.

Thân là môn chủ Thiên Âm Môn, những năm gần đây, Long Ngọc Hồng đối vớithực lực giữa các môn phái đều có hiểu biết nhất định, Thiên HuyềnThương Hội trong mấy ngày nay càng là hỗ trợ đem những tin tức về thànhquả chiến đấu giữa các môn phái thu thập trở lại, làm cho bà đối với thế lực của cả Bồng Lai bí cảnh cũng rõ như lòng bàn tay.

Sau khi bà từ trong tay Mộ Thiên Tĩnh tiếp nhận một loạt tư liệu thì vẫn là không tránh khỏi kinh ngạc một phen, Thiên Huyền thương hội thànhlập chẳng qua chỉ trong một thời gian rất ngắn nhưng tin tức kinh khủngnhư vậy lại có thể nắm giữ được, nếu không phải đem tin tức này giao cho bà thì bà căn bản cũng sẽ không phát hiện được.

Bởi vậy có thể thấy, Thiên Huyền thương hội ngoài mặt chẳng qua là tiêuthụ (hàng hóa), thực lực trên thực tế lại cực kỳ kinh khủng, cũng giốngvậy, Thiên Huyền thương hội không băn khoăn chút nào mà đem điều nàytiết lộ cho bà biết, liền chứng minh được sự tín nhiệm đối với bà.

Tuy là biết hết thảy những cái này, nhưng nếu muốn đem cục diện ổn địnhlại hoàn toàn thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng, dù sao, phạm vi Bồng Lai bí cảnh to lớn như thế, muốn biết rõ tất cả các môn phái thìlại cần có một thời gian không ngắn.

Hết thảy những thứ này, Long Ngọc Hồng trực tiếp để cho các tu luyện giả của trụ sở bí mật đến thông báo, đem tất cả những quyết định của bàthông báo cho từng môn chủ của mỗi môn phái, nếu có bất đồng ý kiến thìliền trực tiếp đi đến Thiên Huyền thương hội.

Mối quan hệ giữa Thiên Huyền thương hội và Thiên Âm Môn đã sớm được mọingười biết đến, nếu hai bên đã ở cùng một chỗ, vậy thì liền để cho tấtcả mọi người biết được mối quan hệ giữa hai người.

Trong lòng của bà rất rõ ràng, bây giờ thoạt nhìn là Thiên Huyền thươnghội chiếm tiện nghi từ Thiên Âm Môn, tiếp tục phát triển, sau này sứcảnh hưởng của Thiên Huyền thương hội cũng sẽ không kém hơn Thiên Âm Môn, huống chi, một khi Chỉ Ly bọn họ trở thành thuộc tính lão nhân, như vậy thì Thiên Huyền thương hội liền có một thế lực đứng sau không gì có thể rung chuyển.

Tu luyện giả của trụ sở bí mật đều là cường giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ,tốc độ kia hiển nhiên cũng là cực nhanh, các môn chủ của mỗi môn pháisau khi nghe được truyền đạt của Long Ngọc Hồng thì rất thích thú, mỗimột người đều là không dám có một chút vi phạm, tuy là bọn họ tin tưởngthực lực của bản thân, nhưng nếu muốn chống đối cùng Thiên Âm Môn thìtuyệt đối không có khả năng.

Khiến cho bọn họ càng thêm kinh ngạc chính là Long Ngọc Hồng tả xuất (đề ra, viết ra) danh hạng vậy mà không có chút vấn đề nào, cho dù bọn họmuốn tìm ra chỗ sai sót cũng không cách nào tìm ra được, đây cũng làdanh hạng thực lực giữa các môn phái.

Long Ngọc Hồng nói rất đơn giản, chính ma phân chia chính thức bị hủybỏ, sau này các môn phái ở Bồng Lai bí cảnh sẽ không còn phân chia chính tà, chỉ có danh hạng thực lực, cùng chia làm ba đẳng cấp, nhất lưu thếlực, nhị lưu thế lực và tam lưu thế lực.

Mọi thứ đơn giản rõ ràng, yêu cầu của mỗi đẳng cấp cũng phải tả rõ ràngminh bạch, chỉ cần phù hợp với yêu cầu, liền có thể đề thăng đẳng cấpthế lực của bản thân, tương tự, nếu như không đạt được, đẳng cấp cũng sẽ bị hạ xuống.

Phân chia thế lực thế này so với Bồng Lai bí cảnh trước kia hoàn toànkhông giống nhau, lại có thể làm cho mọi người yên lòng tiếp nhận, không có bất cứ dị nghị gì, có thể thấy được sự cường đại của Long Ngọc Hồng.

Cho dù là môn phái ma đạo cũng không dám có một chút ý kiến, ba môn phái ma đạo đứng đầu đều đã bị môn phái chính đạo tiêu diệt, bây giờ thựclực chính đạo đã hoàn toàn áp chế ma đạo, nếu như bọn họ vẫn cứ kiêntrì, kết quả duy nhất đó là cũng bị tiêu diệt như ba môn phái kia vậy,vĩnh viễn biến mất ở trên thế giới này.

Từ lúc kết quả chiến đấu giữa Thiên Âm Môn và Thiên Ma Tông truyền ra,mọi người cũng đã hiểu được, tương lai Bồng Lai bí cảnh cũng có lẽ nênnói là sẽ thay đổi tương lai của Chủ thế giới, mà Thiên Âm Môn chính làngười thống trị.

Đáng mừng chính là Long Ngọc Hồng đối với chính ma lưỡng đạo đều cực kỳcông bình, vẫn không có vì tình tiêng mà làm việc không phù hợp, cảnhnày khiến mọi người nhìn Thiên Âm Môn càng thêm mấy phần tin phục, cũngchính bởi vì vậy, mọi người mới càng tâm phục khẩu phục Thiên Âm Môn.

Đám người Long Ngọc Hồng thì cũng an tâm ở Thiên Huyền thương hội chờđợi, bà đối với cách làm lần này của mình rất có lòng tin, tin là sẽkhông có vấn đề gì quá lớn. Trong mấy ngày qua bà vẫn kết hợp cùng vớiThiên Huyền thương hội đem tư liệu về để phân tích, đây đã là cách phânchia thế lực thích hợp nhất ở Bồng Lai bí cảnh.

Chỉ cần chờ tu luyện giả cử đi ra ngoài trở về, sau khi toàn bộ vấn đềđều được giải quyết, bọn họ liền có thể xuất phát đi đến Cửu U địa.

Tốc độ hồi phục thương thế của Yên Uẩn Viễn cũng không chậm, hơn nữa lúc trước lại được Tù Vô Bi kích thích một phen, Yên Uẩn Viễn đối với việcchữa thương càng là đặc biệt để tâm, trong thời gian ngắn đã khôi phụchơn phân nữa.

- Thương thế của ta đã không còn đáng ngại, lúc nào ác ngươi rời đi thì ta cũng không có vấn đề gì.

Yên Uẩn Viễn nhìn ra bên ngoài thấy một tu luyện giả đang trở về trụ sở bí mật, chậm rãi nói.

Tù Vô Bi nhíu mày, cười:

- Ngươi cũng đừng cố gắng chịu đựng quá, chúng ta đi bôn ba một mạch,thương thế của ngươi chịu ảnh hưởng nhất định sẽ càng nghiêm trọng hơnmấy phần, bây giờ vẫn nên tu dưỡng thật tốt, Long Ngọc Hồng còn cần mộtkhoảng thời gian nhất định nữa mới có thể đem cục diện này ổn định lại.

- Ta đã nói được rồi thì là được rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể lên đường, bây giờ chẳng qua chỉ đang đợi Long Ngọc Hồng.

Yên Uẩn Viễn không phục nói, thương thế của hắn đã khôi phục hơn phânnửa, ảnh hưởng cũng không lớn, nhưng mà vẫn phải cần có thêm một thờigian nữa, dọc đường chỉ cần cẩn thận nhi

/655