Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 217 - Thiếu

/215


Tiểu Bạch đáng thương rất muốn phản kháng, đáng tiếc bị vô tình bác bỏ, hơn nữa nó lại không nói 'Rầm rì' nữa, Liễu Thư thuần túy coi như làm không nghe thấy, ôm tiểu tử kia vào trong ngực mỹ tư tư một bên thỉnh thoảng vuốt ve một chút, một bên chơi đùa đồ của mình.

Từ trong bộ lạc Dực Xà trao đổi trở về rất nhiều thứ, trong đó liền có mấy khối mực, hôm nay cô liền chuẩn bị nghiền nát viết viết vẽ vẽ, lại nói thời gian rất lâu cũng không lấy qua bút chính quy như vậy, viết chữ xong cô thực sự khẩn trương đâu, ực, được rồi là thực kích động, nghiền nát rất đơn giản, Liễu Thư liền tìm tảng đá có lõm ở bên ngoài, tẩy sạch thả chút nước, cầm khối mực mài lên, thực thành công liền mài thành một uông mực ra, chính là bút thì làm cho cô khó khăn.

Kỳ thực có mực này, đương nhiên phải dùng bút lông viết, muốn làm ra bút lông cũng không khó, khó là khó ở chỗ cô không biết dùng, nghĩ lại năm đó thời kì tiểu học thời điểm vẽ thủ công tay mình dùng bút lông viết chữ như chó quào hay là thôi đi, viết ra chính cô có lẽ cũng khó mà nhận ra, càng nghĩ chỉ có thể giản dị hóa.

Ôm Tiểu Bạch đi chuồng thú sau viện, hiện tại hậu viện dân cư thực sung túc, lớn nhỏ thêm đến sắp có mười con thú lắm lông, còn có bốn con gà lông xanh bốn con chim thầm thì, cộng thêm một con mẫu dê thiên tân vạn khổ mang về. Kế hoạch nuôi dưỡng của Liễu Thư thật sự rất thành công, những tiểu thú hậu viện cũng đủ cho nhà mình không có việc gì ăn uống, trong khoảng thời gian ngắn là không thể chuẩn bị gia tăng nữa.

Lại nói tiếp cũng lạ, mẫu dê ở đoạn thời gian sau trên đường thì liền ngừng sữa, vì thế Liễu Thư còn tiếc hận một phen, nhưng mà vừa đến bộ lạc Dực Hổ mới vài ngày công phu, cũng không biết có phải khí hậu không quen thế nào hay không, nó lại xuất hiện sữa. Xem đó trướng trướng, có thể thấy được sữa thật sự rất nhiều, cái này làm cho cô trăm suy tư không giải được, cuối cùng vui sướng hài lòng uống sữa một chút cũng không lo lắng, có sữa là tốt rồi, ừ, có cơ hội nên tìm một bầu bạn cho mẫu dê, cô còn muốn ăn thịt dê xuyến nữa đây, cần phải liên tục phát triển mới được.

"Tiểu Bạch mi nói chúng ta chọn gà nào thì tốt." Liễu Thư nghĩ tới nghĩ lui, hình như ngay cả bút lông ngỗng có thể thỏa mãn cô, nhưng mà mấu chốt nơi này không có nga, cuối cùng hình ảnh trong mắt cô dừng ở trên thân bốn con gà lông xanh béo múp trong sân, lông đuôi gà trống thật tình không tệ, lúc này không thể kén cá chọn canh, còn coi Tiểu Bạch làm tham khảo.

Tiểu Bạch bị cấm ra cửa nên rất oán niệm, nghe vậy thực kiêu ngạo rầm rì một tiếng, đầu tiến vào trong lòng Liễu Thư, một bộ tư thế cái gì cũng không tính phát biểu ý kiến, chỉ là chiêu này đối với Liễu Thư vô dụng, cười thực tiện hề hề, vuốt ve mao lông đỉnh đầu Tiểu Bạch, ôn nhu nói: "Tao cũng nhìn trúng một con lớn nhất, không nghĩ tới chúng ta lòng có linh tê như vậy, tốt lắm, ngoan đi, đi bắt con đó tróc trở về, nhớ kỹ không thể cắn bị thương, bằng không phạt mi không cho ăn thịt, chỉ ăn xương cốt."

Tiểu Bạch hiện tại đã rất lợi hại, nanh vuốt đều rất sắc nhọn, càng đáng quý là vật nhỏ này rất chú ý gia đình, có đôi khi thế nhưng cũng sẽ học Allen săn bắn, mang về một ít con mồi, đương nhiên nếu nó mang theo con mồi trở về hai mắt không tỏa ánh sáng muốn cô làm ăn ngon cho nó, sau đó một thú độc chiếm thì rất tốt rồi.

Biết vật nhỏ là cao thủ đi săn, Liễu Thư đương nhiên sẽ không bỏ qua, kêu cô hiện tại lớn bụng đi bắt gà, cái này rất nguy hiểm có được không, cho nên khiến cho nó xuất mã, ngón tay gãi cằm nóng nóng nhuyễn hồ hồ của vật nhỏ, nâng nâng cằm về phía chuồng thú nói: "Mau đi đi, đừng lề mề, buổi tối làm ăn ngon cho mi."

'Hừ, đừng tưởng rằng ăn có thể mua nổi nó.' Tiểu Bạch thực kiêu ngạo, thực... không có tiết tháo, cam đoan này một chút không nói hai lời liền chạy đi ra ngoài, tốc độ đó quả thực làm cho Liễu Thư xem thế là đủ rồi, quyết định có thời gian luyện tập nhiều hơn cho nó một chút, không chừng còn có thể làm giải chạy Marathon hàng năm, khụ khụ, lạc đề.



Một trận gà bay thú nhảy Tiểu Bạch đành phải mạnh mẽ vèo vèo khí phách hiên ngang cắn cánh con gà lông xanh lớn hấp hối, kéo như kéo chó chết mà kéo dài tới bên chân Liễu Thư. Liễu Thư vẫn nhìn này một màn quả thực không biết nói thế là tốt hay không nữa, hết chỗ nói rồi, lại nhìn con gà lông xanh nhắm mắt lại nửa ngày, toàn thân không ngừng run run, trong lòng yên lặng thắp một cây nến cho nó. Cô ngồi xổm xuống liếc xéo Tiểu Bạch một cái, áy náy sờ sờ cổ gà lông xanh, sau đó không chút do dự nhổ xuống mấy sợi lông đuôi to.

Vốn gà lông xanh cũng đã giả chết gặp phải 'khuất nhục' hủy nhân sinh quan mạnh mẽ mở mắt ra, kêu ra một tiếng gào thánh thót, hù hai người Liễu Thư cùng Tiểu Bạch khởi xướng một cú sốc, hiếm khi mà chột dạ, lúc này Tiểu Bạch cũng rất không có lòng yêu đội hữu nhảy vào trong lòng Liễu Thư, tỏ vẻ gì cũng không biết, làm cô tức đến nghiến răng.

"Ô ô nha..." Gà lông xanh gáy càng phát ra khoan khoái.

Sắc mặt Liễu Thư có điểm khó coi, nhìn gà lông xanh bị rút mao lông liền giống như đột nhiên bị bạo cúc bay vào trong chuồng, gặp phải một trận xôn xao, bay lên trên một cái giá trong chuồng thú, không ngừng ngưỡng cao cổ kêu lên, sắc mặt đều cổ quái. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

"Như thế nào liền nghĩ gáy như gà trống vậy." Cô thực chột dạ, thói quen từ xưa gà trống gáy tự nhiên sẽ không có công lao của cô đi, cô thật đúng có thể ghi vào sử sách.

"Được rồi, mao lông cũng rút rồi, chúng ta đi thôi." Mắt thấy trong khoảng thời gian ngắn là không thể trấn an được con gà lông xanh đang xù lông, Liễu Thư ôm Tiểu Bạch cầm lông gà quyết định hiện tại hay là thôi đi, đợi nó kêu xong thì tự động đi trở về, khỏi mò mẵm quan tâm, có lẽ con gà này thấy cô cũng có bóng ma, đừng thêm phiền thì hơn.

Sau khi trở về Liễu Thư liền bắt đầu làm bút lông ngỗng... không đúng là bút lông gà, phương pháp chế tác cái này kỳ thực rất đơn giản, nhìn gốc cọng lông nhổ được từ trên người con gà thực thô, thực ra lông vũ thực sự mỹ quan, tài liệu tốt làm bút, lúc này liền lấy ra một thanh công cụ duy nhất hiện tại của cô... dao găm Thụy Sĩ.

Phương pháp thật là đơn giản, cầm đao cắt gọn gốc lông gà một mặt phẳng nghiêng là được, như vậy là có thể nhúng mực nước viết chữ, làm


/215