VÒNG TRÒN

Chương 70 - Chương 70

/70


Sáng sớm, Hạ Hi Thần đã lái xe tới nhà họ Phương. Hạ Hi Tuyền xách túi đi, Mã Anh thấy cô không đưa hai đứa nhỏ đi, thì hỏi: Hi Tuyền, con không đưa tụi nhỏ đi sao, dù sao người nhà con cũng chưa từng gặp hai đứa mà?

Hạ Hi Tuyền lắc đầu: Không đưa chúng đi ạ, mai mốt rồi tính, hôm nay trong nhà sẽ khá loạn.

Vậy cũng được. Con yên tâm, mẹ sẽ chú ý tụi nhỏ.

Vâng, vậy làm phiền bà.

Mã Anh cười, bày tỏ không phiền gì.

Sau khi lên xe, Hạ Hi Thần tò mò hỏi: Mẹ chồng trước của chị hình như không như đồn đại ha! Thấy Hạ Hi Tuyền nhìn mình chằm chằm, mấy chữ phía sau không dám nói ra.

Cái gì gọi là ‘mẹ chồng trước’ vậy? Hạ Hi Tuyền buồn cười hỏi.

Hừ . . . không phải chị và tên Phương Minh Vĩ kia còn chưa phục hôn sao?

Em mới gọi Minh Vĩ là gì? Hạ Hi Tuyền nhíu mày nhìn Hạ Hi Thần, sau đó cao giọng hỏi.

Trông dáng vẻ của chị thế này, thật đúng là ‘con gái là con người ta’ nha! Hạ Hi Thần cố ý gật gù hả hê nói.

Em nói cái gì vậy, được rồi, chị không tranh cãi với em, nhưng Phương Minh Vĩ là chồng chị, là anh rể của em đấy, biết không?

Là chồng chị, nhưng hiện tại hai người không có quan hệ pháp lý!

Hạ Hi Thần! Thực sự em muốn tranh cãi với chị đúng không?

Không, em chỉ nói sự thật mà thôi.

Hạ Hi Tuyền trợn mắt liếc em trai đang nói chuyện, mãi lâu mới hỏi: Hôm nay cả nhà đều đến đông đủ chứ?

Nếu không có gì bất chắc thì đều đến đủ, chị yên tâm sẽ không ai làm khó chị.

Không phải chị sợ chuyện này! Hạ Hi Tuyền nhỏ giọng nói.

Đến nhà họ Hạ thì Hạ Hi Tuyền thấy tất cả mọi người đều đứng ở ngoài, cười nhìn cô. Đầu tiên là cô lớn – cô Hồng, xúc động tới nỗi lệ tràn mi, nắm tay Hạ Hi Tuyền nói liên tục: Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi!

Hạ Hi Tuyền cười chào mọi người, tất cả mọi người đều vui vẻ đáp lại, còn cười tới nỗi khiến Hạ Hi Tuyền nhìn có loại cảm giác không chân thật, có lẽ là Hạ Thiên Minh đã nói gì đó.

Không lâu lắm, tất cả mọi người đi về, cũng bày tỏ hi vọng lần sau tới có thể gặp hai đứa cháu, đương nhiên Hạ Hi Tuyền cười gật đầu đồng ý.

Cuối cùng, nhà họ Hạ chỉ còn lại ba cha con Hạ Hi Tuyền mà thôi, Hạ Thiên Minh mới bắt đầu nói chuyện với con gái: Tiểu Hi à, tới nhà họ Phương mang đồ đạc về đây, đưa cả hai đứa bé về luôn, hai đứa con còn chưa phục hôn đâu, ở lại nhà họ còn ra thể thống gì!

Hì hì . . . Hạ Hi Thần nhịn không được bật cười, ánh mắt Hạ Hi Tuyền bay qua như một lưỡi dao, Hạ Hi Thần vội vàng câm miệng ngồi im, không dám có động tác gì.

Ba, ba kệ con, ba cứ giải quyết tốt chuyện của ba là được, con và Minh Vĩ, năm sau bọn con sẽ phục hôn. Hạ Hi Tuyền cười nói.

Hạ Thiên Minh đặt ly trà trong tay vào khay trà, làm nửa ly trà bắn cả ra ngoài, cũng chẳng cần để ý khăn trải bàn trên bàn trà nhỏ có ướt hay không, nói: Nói bậy, cái gì gọi là ‘mặc kệ con’, ba con còn chưa có chết đâu, con nhanh đi chuyển đồ về đây cho ba.

Ba nói gì vậy?! Trước hết, ba hãy đưa mẹ con từ nhà họ Diệp về đây đã, rồi nói chuyện của con, được không? Hạ Hi Tuyền không khách khí cãi lại, người này sao càng ngày càng khó đả thông.

Chuyện của mẹ con . . . Vừa nói tới chuyện của Diệp Uyển Vân, kiêu ngạo của Hạ Thiên Minh liền giảm đi. Bây giờ, ông cũng rất khổ tâm, không dễ dàng gì mà vợ và con gái đều trở về, nhưng vợ thì ông bố vợ lại không cho gặp, còn con gái thì không nghe lời ông, thật là bực bội mà.

Hôm qua, mẹ nói với con, qua năm chờ ông ngoại con bớt giận, mẹ sẽ nói chuyện lại với ông ngoại. Hạ Hi Tuyền an ủi.

Ba biết rồi, hôm nay ba sẽ tới nhà họ Diệp, hai đứa con cũng đi cùng với ba đi.

Còn đến nữa sao, đến một lần là bị đuổi ra ngoài một lần. Hạ Hi Thần bất đắc dĩ nói.

Đi đi . . . Hạ Hi Tuyền chọc eo em trai nói, Hạ Hi Thần gật đầu: Vậy

/70