Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 112 - Kết Cục Đảo Môi Thôi [7]

/117


Trận đấu tiếp tục.

“Ta cũng không tin không đập được.” Lô Vượng Đạt dùng sức của chín trâu hai hổ rốt cục nâng được cái chày cán bột này quá đỉnh “Đập tiểu cước các ngươi.”

Lần này Xin Theo Ta Đàm Tiền cùng Hướng Thiên Nhất Tiếu đã học ngoan, cũng chẳng chạy xa cho lắm, vì có câu cửa miệng là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, hai người này đều cực oanh liệt đón nhận.

Lô Vượng Đạt đẩy Huyết Đồng – Tình Hỏa đi lên đầu “Hai lần vừa rồi chỉ là luyện tập, ta cam đoan lần thứ ba nhất định đập chuẩn mà.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền một bộ thống khổ vì bị lừa gạt tình cảm, khóc thút tha thút thít “Ngươi…… Không phải nói…… Đập chân sao? Sao mỗi lần đều đập lên đầu ta?”

“Ta là nhắm xuống dưới chân mà, không biết sao lại chạy lên trên đầu?” Lô Vượng Đạt sờ sờ đầu bóng lưỡng của Xin Theo Ta Đàm Tiền “Có thể là do quá sáng.”

“……” Xin Theo Ta Đàm Tiền gãi đầu bóng lưỡng của mình “Nói thật đi, ngươi kỳ thật là phần tử phản cách mạng mà bọn hắn cử đến để xâm nhập vào đảng ta, hiện tại thời cơ tới rồi ngươi tới nội ứng ngoại hợp chứ gì.”

Lô Vượng Đạt run rẩy cho thấy lập trường “Ngươi ngậm máu phun người, nhà của chúng ta ba đời đều là bần nông thành thực.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa quay đầu lại nhìn Lô Vượng Đạt “Nghĩa là thế nào?”

“Thì là luôn ở trong danh sách nông dân nghèo khó.”

“……”

Trận đấu lại lần nữa tiếp tục.

Sau hai lần huyết lệ giáo huấn, Xin Theo Ta Đàm Tiền vươn đầu nói với Lô Vượng Đạt:“Lấy đặc tính ngươi nhắm chân lại đập lên đầu thì ngươi nên nhắm đầu đập chính là chân, cho nên không cần khách khí, cứ nhắm lên đầu ta đi.”

Nhưng sự thật chứng minh, là cách này không khả thi, dù có ngược lại cũng thế.

“Vì cái gì lại như vậy?” Xin Theo Ta Đàm Tiền chết không nhắm mắt.

Lô Vượng Đạt ngồi xổm trước thi thể hắn “Có thể là đầu ngươi gần quá, nghĩ muốn đập không trúng cũng không được.”

“……”

Kế Xin Theo Ta Đàm Tiền là Đinh Linh Linh cũng bỏ mình, A Ngưu ca cũng báo nguy, Vô Gian cũng không mấy lạc quan.

Lô Vượng Đạt đột phá một hồi, chày cán bột rốt cuộc cũng không đập tới người trong nhà.

Nhưng bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu sớm có chuẩn bị, bởi vì chày cán bột lại tự động truy tung mục tiêu nên Muốn Chết Không Dám Nói liền mang theo chày cán bột chạy quanh đấu trường, tương đương với phế đi một cái kỹ năng của Lô Vượng Đạt.

Ở Vô Gian xả thân tự bộc, A Ngưu ca rốt cục đem đám huyết thu được của đối phương giao cho Lô Vượng Đạt.

“Vô dụng, hiện tại kim châm đã không nguyền rủa được người nữa rồi.” Hướng Thiên Nhất Tiếu thực tự tin nói.

“Ai nói.” Huyết Đồng – Tình Hỏa cười nói.

Lô Vượng Đạt đem huyết bôi lên hai đầu ngón tay, đột nhiên giống như động kinh mà hét lớn một tiếng “Bạo vũ kim cang châm.”

Chày cán bột đuổi theo Muốn Chết Không Dám Nói hóa thành vô số kim châm thật nhỏ, bay như mưa về phía năm người bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu.

Mưa kim châm đem cả bọn châm thành cây xương rồng, tuy rằng mới bắt đầu thương tổn cũng không cao, nhưng sau khi bị đâm thì cũng trúng DOT, mỗi hai giây liền hấp thụ năm mươi điểm huyết cùng lam của đối phương. Châm trên người càng nhiều thì thương tổn tiếp sau càng lớn.

Kỹ năng này thương tổn kinh người, nhưng là tương đương tốn lam, mới mười lăm giây,đường lam của Lô Vượng Đạt sắp trống không, hắn mau chóng uống lam dược

Bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu thì luống cuống tay chân rút châm.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm cùng Vẫn Là Trư tận dụng thời cơ để tấn công.

Lô Vượng Đạt uống hết bốn bình lam thì kiên trì được một phút đồng hồ, hỏa pháp cùng đạo tặc của đối phương huyết mỏng nên ngã xuống trước, Muốn Chết Không Dám Nói uống hồng dược nên miễn cưỡng bảo trụ tánh mạng, nhưng bị Đừng Đối Ta Đạn Cầm thừa dịp ngươi có bệnh cũng muốn đoạt mạng ngươi, nên cuối cùng thì Muốn Chết cũng hóa thành bạch quang.

Khi Druid còn có lam, còn có thể thêm huyết duy trì tánh mạng nhưng cuối cùng lam hết sạch, chỉ có chết.

Lô Vượng Đạt tốn hết sạch lam thì cũng đánh chết ba đối thủ, làm cho người xem ở đây đều khiếp sợ.

Không có lam duy trì, bạo vũ kim cang châm cũng mau chóng bóc ra, Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường có trang bị cực phẩm trên người bảo hộ nên có thể tránh được một kiếp.

Lại nhìn song phương, đều đặc biệt thương vong.

“Tiểu Đạt, lại chỗ ta này, ngồi xuống nghỉ ngơi khôi phục đi.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm hô lên.

Lô Vượng Đạt biến thành tiểu hồ ly chạy tới, chờ sau khi hắn lại đây, Đừng Đối Ta Đạn Cầm ở bốn phía bố trí bẫy rập. Lô Vượng Đạt cũng tiến vào trạng thái phòng thủ, bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu sẽ ứng phó như thế nào đây?

Tất cả người chơi bất luận là đang xem trực tiếp hay là xem tiếp sóng qua internet đều ngừng lại hô hấp rồi.

Đột nhiên cả bọn phát hiện Ngắt Hạnh Đầu Tường tiềm hành không thấy.

Hướng Thiên Nhất Tiếu như không muốn sống mà chạy lại chỗ này, “Răng rắc” một tiếng bị giẫm phải bẫy rập, bị trói buộc tám giây.

Ngay tại khi Đừng Đối Ta Đạn Cầm bởi vì Ngắt Hạnh Đầu Tường cùng đi với Hướng Thiên Nhất Tiếu đột phá vòng vây lọt vào, phía sau cũng truyền đến thanh âm bẫy rập bị phá.

Quay đầu lại chỉ thấy vài Ám Dạ tinh linh bị nhốt ở trong bẫy rập.

“Không hay rồi.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm nhớ tới khi Ngắt Hạnh Đầu Tường PK cùng Nhân Khẩu Phiến Tử,[Ám dạ huyết nhận ] là kỹ năng ngay sau khi triệu hồi Ám Dạ tinh linh.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm nghĩ muốn đẩy ra Lô Vượng Đạt nhưng đã muộn, không trung nổi lên huyết vụ mờ nhạt, hắn đoán rằng Ngắt Hạnh Đầu Tường đã xuất đại chiêu.

Chỉ thấy một đôi lưỡi dao ở không trung họa ra vô số hình cong màu đỏ, tiểu hồ ly bị bao phủ trong đó.

Trong một mảnh huyết vụ, ai cũng không thấy rõ bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Khi huyết vụ tán đi, trên mặt đất làm sao còn có thân ảnh tiểu hồ ly, ngay tại khi tất cả mọi người kinh ngạc vì tuyệt kỹ của Ngắt Hạnh Đầu Tường, trong một mảnh im lặng quỷ dị, có người kêu lớn lên “Hồng y kia đã ra tay, rốt cục ra tay rồi. Vừa rồi các ngươi ai thấy hắn động không?”

Người xem phóng nhãn toàn trường, ngay tại bên kia đấu trường.

Huyết Đồng – Tình Hỏa ôm một con tiểu hồ ly bị cạo sạch lông giống như một búp bê cát, nghiêm nghị nhìn bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu “Không nghĩ tới các ngươi có thể đem Tiểu Đạt bức đến loại tình trạng này.”

Hướng Thiên Nhất Tiếu buông xuôi tay “Kỹ năng Tiểu Đạt tuy rằng lợi hại, nhưng lam hắn quá ít, đây là vết thương trí mệnh.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa không phủ nhận, nâng tay búng ngón tay một cái, dưới chân Ngắt Hạnh Đầu Tường tự dưng sinh ra băng, hơn nữa băng như là có sinh mệnh mà lan tràn lên bắp chân, cuối cùng đem cả người hắn đóng băng ở bên trong.

“Nổ tung.” Huyết Đồng – Tình Hỏa khẽ thì thầm một tiếng, cột băng đột nhiên nổ tung, Ngắt Hạnh Đầu Tường cũng tứ phân ngũ liệt hóa thành bạch quang.

Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa ra tay khiến cả đấu trường sôi trào.

Hướng Thiên Nhất Tiếu đã xem qua Ngưu Đầu Lỗ Già của Nhân Khẩu Phiến Tử ra tay nhưng cũng không đến nỗi này, hiện tại hắn mới biết được đó là bởi vì chức nghiệp khác biệt.

Ngưu Đầu Lỗ Già là chức nghiệp vú em, Huyết Đồng – Tình Hỏa mới là chân chính chức nghiệp chiến đấu.

Tiểu hồ ly từ trong ***g ngực Huyết Đồng – Tình Hỏa ló đầu ra, Huyết Đồng – Tình Hỏa lại nói “Ta lại cho ngươi một lần cơ hội, ngươi có thể dùng tuyệt kĩ giết người của ngươi để tấn công hắn, nếu lần này ngươi không miểu sát được hắn thì chết, chính là người.

Tiểu hồ ly đáng thương thành bia ngắm.

Hướng Thiên Nhất Tiếu không khách khí, hai tay giơ lên [ A Khắc Lôi Tát chi kiếm ], nhất thời thanh kiếm vốn không có gì bỗng bị bao phủ bởi hắc vụ có tia điện lưu đảo quanh, phát ra tiếng vù vù.

“Là đại kỹ năng [ Trí mệnh nhất kích ] của Hướng Thiên Nhất Tiếu.” Không ít người nhận ra được.

Lô Vượng Đạt lấy tay che một chút lông hồ ly cuối cùng còn dính trên bụng “Đây là thứ ta còn sót lại, cho ta chừa chút đi.”

“……”

[ A Khắc Lôi Tát chi kiếm ] vù vù đình chỉ, Hướng Thiên Nhất Tiếu dùng sức huy động đại kiếm về phía trước, toàn bộ đấu trường kịch liệt chớp lên giống như động đất.

Một đợt kiếm khí điện quang màu đen hướng Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Kiếm khí khiến bụi đất bay tung lên, che thiên lấp nhật.

Trong một mảnh tiếng ho khan, bụi bặm rơi xuống, Huyết Đồng – Tình Hỏa cùng tiểu hồ ly bình yên vô sự.

Huyết Đồng – Tình Hỏa vung bàn tay lên khiến băng tiễn xuyên thấu Hướng Thiên Nhất Tiếu, hệ thống thông báo Lô Vượng Đạt bọn họ chiến thắng.

Mà ở trên đài xem, Nhàn Ngữ Lạc Hoa hé miệng cười “Xem ra ta không đoán sai.”

Sau trận chiến lần này, không ít người đem một người một hồ này coi là đại thần.

Hơn về sau khi trò chơi mở lại, đã nhấc lên một trào lưu bắt hồ làm sủng vật.

Hai đội ngũ khó đánh nhất cũng đã vượt qua, bọn Lô Vượng Đạt đều đánh thắng, còn lại liền thoải mái.

Cuối cùng bọn Lô Vượng Đạt lấy bốn chiến bốn thắng quy làm 8 phân, từ tổ B đi ra.

Mãi cho đến buổi chiều, danh sách thi đấu tổ đội năm người lọt vào vòng trong gồm phân biệt là đội Lô Vượng Đạt, đội Nhàn Ngữ Lạc Hoa, đội Nhân Khẩu Phiến Tử, còn có một đội Hắc Mã hoàn toàn không được người xem trọng cho lắm.

Tới thi đấu bang hội thì không thuận lợi vậy, thi đấu bang hội chia mười bang mạnh nhất thành hai nhóm, đấu vòng tròn chọn ra hai đội vào vòng bán kết.

Thiên Vương bang thuộc tổ thảm bại, tứ trận một thắng một hòa hai thua, được ba phân, vô duyên với vòng bán kết.

Thi đấu cá nhân cũng đến vòng bán kết, rút thăm để chọn đối thủ, Hướng Thiên Nhất Tiếu đối chiến Ngắt Hạnh Đầu Tường, Vô Gian đối chiến Nhân Khẩu Phiến Tử, kết quả là Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Nhân Khẩu Phiến Tử đi vào trận chung kết.

Thi đấu tiểu đội năm người, đối thủ của đội Lô Vượng Đạt là đội Hắc Mã, bọn Nhân Khẩu Phiến Tử đối chiến với Nhàn Ngữ Lạc Hoa.

Đội Hắc Mã đã tiến được vào tận đây thì cũng là có bản lĩnh nhất định, thế nhưng năm người bọn họ không ai có sủng vật, kích thích đến nỗi Xin Theo Ta Đàm Tiền phóng quạ đen đi ra chế tạo tạp âm.

Tuy rằng cũng mất không ít công phu nhưng cuối cùng vẫn là thắng, tiến vào trận chung kết.

Mà với việc Nhân Khẩu Phiến Tử cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa đối chiến với nhau, bọn Lô Vượng Đạt nhất trí cho rằng bên thắng nhất định là Nhân Khẩu Phiến Tử, như vậy bọn họ có thể nhìn thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa cùng Lỗ Già quyết đấu.

Mà khi danh sách vào vòng trong hiện ra tên đội Nhàn Ngữ Lạc Hoa, tất cả mọi người đều chấn kinh rồi.

Sau đó bọn họ logout, ở trên internet tìm được video trận đấu giữa Nhàn Ngữ Lạc Hoa cùng Nhân Khẩu Phiến Tử, phát hiện Lỗ Già còn chưa kịp đi ra thì Nhân Khẩu Phiến Tử đã bị miểu.

Bên phía nhà phát hành không tưởng được trận thi đấu lần này lại được hưởng ứng đông đảo như thế, ở dưới phần đông người chơi yêu cầu, phía nhà phát hành quyết định hoãn trận chung kết chậm lại hai ngày. Địa điểm tổ chức được sửa thành khách sạn quốc tế năm sao của tập đoàn tài chính Hướng Thiên, đến lúc đó tất cả mọi người có thể nhìn tận mắt người chơi tham gia trận chung kết lần này.

Tin tức này vừa ra, một đám fan lớn liền cầm cờ nhỏ băng rôn đứng đầy ở trước cửa khách sạn năm sao kia, chờ đợi đại thần trong lòng họ.

Người chơi lục tục đi đến, trong đó Nhàn Ngữ Lạc Hoa xuất hiện khiến cho xôn xao nhiều nhất.

Nhưng đến cuối cùng, rất nhiều người đều mong chờ nhóm người Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường đi tới, bởi như thế thì trận thi đấu mới có thể bắt đầu.

Lúc này những người chơi không thể vào trong khách sạn để ngồi xem thì có thể xem trận đấu qua màn hình siêu lớn đặt ngoài cửa khách sạn.

Không ít người nhận ra MC, là Ngân hồ nữ vương Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm, cũng chính là Trương Hàm.

Sau khi ân cần ngắn gọn thăm hỏi, Trương Hàm mời những tuyển thủ dự thi đi ra đầu tiên.

Khi Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường xuất hiện, hiện trường một mảnh sôi trào.

Tiếp theo là tuyển thủ của thi đấu tiểu đội năm người, Nhàn Ngữ Lạc Hoa xuất trướng, Trương Hàm lễ phép nói các cô là nữ trung hào kiệt.

Đến phiên bọn Lô Vượng Đạt xuất trướng, Trương Hàm tư tâm cường điệu giới thiệu.

Người đầu tiên đi ra là Vô Gian, rất nhiều người đều nhận ra hắn, bởi vì hắn cùng bộ dạng trong trò chơi không khác nhau là mấy.

Người thứ hai là Đinh Linh Linh, không ít người ở dưới hô to ‘cô nàng dễ thương’.

Kế tiếp chính là hai huynh đệ Xin Theo Ta Đàm Tiền. Tuấn mỹ dung mạo làm cho hai người này vừa bước ra đã nhận một tràng hét chói tai.

Trương Hàm cố ý thừa nước đục thả câu mà hỏi “Các bạn đoán bọn họ là ai?”

Dung mạo của bọn họ so với trò chơi khác biệt quá lớn, không mấy người có thể đoán được, cuối cùng khi bọn hắn tự mình tự giới thiệu thì không ít người cũng không nhịn được cảm thán, quả nhiên sức quyến rũ là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Cuối cùng là Lô Vượng Đạt chớp đôi mắt to tròn đi ra, mọi người cơ hồ là cùng kêu lên, tiểu hồ ly.

Lô Vượng Đạt ngượng ngùng cúi đầu gật gật.

Trương Hàm đi tới nói “Mọi người có phải đều rất kỳ quái vì cái gì mà cậu ấy lại có thể đi ra phải không, cậu ấy không phải sủng vật sao? Vì cái gì hồng y thần bí đẹp trai kia lại không thấy đâu?”

Người ở dưới cùng kêu lên “Đúng”

Trương Hàm đem mic đưa cho Lô Vượng Đạt “Tiểu Đạt, cậu nói xem, đó là vì cái gì?”

Lô Vượng Đạt liếm liếm môi rồi nói “Tôi mới là người chơi, Huyết Đồng, à, cũng chính là hồng y đẹp trai mà mọi người nói đó, hắn là NPC, là khế ước giả của tôi.” Sau lại chỉ vào Nhân Khẩu Phiến Tử “Anh ấy cũng là khế ước giả của Ngưu Đầu. Người chơi có khế ước với NPC, xưng là khế ước sử.”

“Cậu có thể nói cho bọn tôi biết không, NPC cùng cậu khế ước là ai?”

Lô Vượng Đạt nhìn mấy người bạn đứng phía sau mình rồi nói “Hắn là Huyết hồ vương Huyết Đồng – Tình Hỏa.”

Lại là một trận thét chói tai.

“Khế ước giả của Nhân Tử lợi hại hơn.” Lô Vượng Đạt nói.

Trương Hàm đem Nhân Khẩu Phiến Tử kéo đến trung gian “Khế ước giả của anh tôi cũng đoán được nè, nhưng tôi còn muốn tự anh xác nhân cơ. Có thể nói cho chúng tôi biết không?”

Nhân Khẩu Phiến Tử tao nhã cười “Tù trưởng Lỗ Già của Ngưu Đầu tộc.”

Nhất thời người cả trong lẫn ngoài đều nói hai chữ ‘quả nhiên’.

Trương Hàm hưng phấn nói:“Đều nghe thấy được rồi phải không? Người chơi có thể cùng NPC khế ước. Các bạn có muốn thành đại thần như họ không?”

Mọi người hợp thanh “Muốn.”

Trương Hàm cười nói “Vậy phải cố gắng làm cho NPC thích các bạn đi nhé.”

Ở dưới tiếng cười một mảnh.

Thấy bọn Lô Vượng Đạt được hoan nghênh, mấy cô gái trong đội Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng nhịn không được mà nói:“Có gì đặc biệt hơn người, khế ước sử thì làm quái gì, còn không phải bị chúng tôi đả bại rồi sao.”

Không khí một lần cứng ngắc.

Lô Vượng Đạt đi qua, cường ngạnh khí thế mà đáp lại “Chúng tôi đây mỏi mắt mong chờ.”

“Nói thật đúng.” Trương Hàm hợp thời đem đề tài dẫn tới thi đấu đoàn thể cùng bang hội.


/117