Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 111 - Kết Cục Đảo Môi Thôi [6]

/117


Huyết Đồng – Tình Hỏa có điểm lo lắng nói:“Tiểu Đạt hắn từ nhỏ đừng nói tay đỏ, ngay cả trắng cũng chưa từng trắng qua đâu.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền tin tưởng mười phần nói:“Có câu cửa miệng thế này, dòng nước chảy mười năm tới hướng đông thì cũng có ngày chảy tới hướng Tây, hắn đen nhiều năm như vậy cũng nên may mắn một lần chứ.”

Lô Vượng Đạt nhặt lên một cái cầu liền chạy trở về, sau đó chậm rãi từng chút từng chút vươn tay di di, xuất hiện một chữ có điểm vòng cung.

“Là D.” Đoàn người như trút được gánh nặng kêu lên.

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhịn không được hắt cho cả lũ một chậu nước lạnh “Các ngươi không thấy chữ D này có chút hơi nhỏ sao?”

Lô Vượng Đạt để sát mắt ngắm nghía “Nó nhỏ là bởi vì phía dưới còn có một cái lớn hơn.”

Mấy người:“……” Không hổ là vạn năm độc thủ vương.

Tổ Lô Vượng Đạt quang vinh tiến nhập tổ B, hơn nữa trận đầu đã đối mặt với Thập Nhị Kỵ.

Thập Nhị Kỵ đội một có đội hình là hai cuồng bạo chiến sĩ, một băng pháp, một giới luật mục sư cùng một Druid, mấy người bọn họ trang bị cũng không phải quá tốt, cấp bậc không cao, tấn công cũng không phải rất cao, nhưng nổi bật ở ý thức thao tác hạng nhất, phối hợp ăn ý, cho nên muốn đánh thắng bọn họ thì trước hết phải đánh tan phòng tuyến tâm lý của bọn họ.

Lời này là Vô Gian nói, nhưng nói cùng chưa nói giống nhau.

Phòng tuyến tâm lý là cái thứ cũng quá hư vô mờ mịt, cho nên kế hoạch tác chiến cuối cùng là quyết định một đấu một, như vậy bọn họ còn có chút lợi thế vì bọn họ còn có một đầu trư.

Đối chiến danh sách như sau, Tiểu Đạt đối Druid, Xin Theo Ta Đàm Tiền đối đội trưởng chiến sĩ, Đừng Đối Ta Đạn Cầm đối cuồng bạo chiến sĩ, Đinh Linh Linh cùng Vẫn Là Trư đối giới luật mục, Vô Gian đối băng pháp.

Mà trận đấu này ngay từ đầu, Thập Nhị Kỵ đã minh xác mục tiêu định ở trên người Đinh Linh Linh, băng pháp một cái [ Đóng băng ] liền đem Đinh Linh Linh từ trạng thái tiềm hành lôi ra.

Lô Vượng Đạt không dám chần chờ, sau khi khống chế Druid đối phương, cùng Druid đó cuồng buff máu cho Đinh Linh Linh.

Nhưng mấy người này không hổ là ý thức bậc cao thủ, ở đồng thời ứng phó đám người Vô Gian quấy rầy còn có thể bớt thời giờ thay phiên đánh gãy ngâm xướng của Druid cùng Lô Vượng Đạt, làm cho lượng huyết của Đinh Linh Linh rớt xuống mức nguy hiểm, cuối cùng đều là dựa vào uống hồng dược vãn hồi.

Nhưng dược chỉ có thể uống bốn lần, uống hết bốn lần thì không thể uống thêm được nữa, khi đó cũng chỉ có thể chờ chết. Mấy người Vô Gian mới vừa nghĩ như vậy, lượng huyết của Đinh Linh Linh lần thứ tư xuất hiện nguy cơ, lại là uống hồng dược để vượt qua.

Thấy Đinh Linh Linh uống xong một lọ dược cuối cùng, Thập Nhị Kỵ công kích càng thêm mạnh, Vô Gian bất đắc dĩ chỉ có thể xuất sử [ Viêm bạo ], đối địch nhân tạo thành ngọn lửa thương tổn đồng thời đánh lui cận chiến địch nhân mười mét, đem cuồng bạo chiến sĩ đang đuổi theo chém Đinh Linh Linh đánh lui mười mét, làm cho Đinh Linh Linh có cơ hội chạy xa.

Nhưng hành động của Vô Gian bị băng pháp bên Thập Nhị Kỵ xem thấu, ở đồng thời khi Vô Gian [ Viêm bạo ] thì hắn cũng [ Đóng băng ] đem Đinh Linh Linh đông cứng tại chỗ.

Đánh nhiều trận với nhau nên cả đám cũng học được chút ăn ý, Xin Theo Ta Đàm Tiền [ Đoạn gân ] hai chiến sĩ đối phương làm chậm chạp động tác bọn họ, Đừng Đối Ta Đạn Cầm hạ bẫy rập.

“Cưỡng chế ẩn thân rồi chạy mau đi.” Vô Gian hô to.

Thân ảnh Đinh Linh Linh biến mất, băng pháp bên Thập Nhị Kỵ phản ứng cực nhanh, lập tức liền phóng thích [ Băng phong ] nghĩ muốn đem Đinh Linh Linh thổi ra, nhưng Vô Gian cũng không hổ là người nổi danh trên Cao Thủ bảng, lập tức làm ra phản ứng, nâng tay đánh ra một kĩ năng độc hữu của hỏa pháp là [Trầm mặc cấm ngôn ] về phía băng pháp đối phương, băng pháp trong năm giây không thể phóng thích ma pháp nào cả.

Mạng nhỏ của Đinh Linh Linh tạm thời có thể bảo toàn.

Này xem như hiệp giao thủ đầu tiên, Thập Nhị Kỵ có vẻ chiếm ưu thế.

Song phương các chiếm một bên, một lần nữa định ra chiến lược đối địch.

Lấy hiểu biết của Vô Gian với bọn họ, hiệp thứ hai ở trước khi Đinh Linh Linh đi ra, mục tiêu của bọn họ nhất định là hắn, cho nên Vô Gian liếc về phía Huyết Đồng – Tình Hỏa đứng một bên làm quần chúng “Nên để Tiểu Đạt dùng tân vũ khí của hắn, bằng không sẽ không có cơ hội dùng lại đâu.”

Lô Vượng Đạt nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, thấy hắn đối mình gật đầu liền nhảy xuống đầu Druid khôi phục hình người, tay trái lấy ra một cái quần chip, tay phải lấy ra một cây kim châm “Đều thấy rõ ràng rồi.”

Ở ngoài đứng xem, Hướng Thiên Nhất Tiếu cũng chú ý tới.

Chỉ thấy Lô Vượng Đạt đem hai đồ vật này ném lên không trung, hô to một tiếng “Châm khố hợp thể.”

Mọi người đang chờ mong thì biểu tình có điểm cứng ngắc.

Hợp thể? Kim cang biến hình sao?

Cuối cùng ở dưới vạn nhân chú mục, kim châm quần chip hợp thể thành một đồ vật, nhìn cái kia xong biểu tình của một đám người đứng xem xuất hiện tia nứt nẻ.

Xin Theo Ta Đàm Tiền chỉ vào cái đồ vật kia, phải lảo đảo vài bước, trái lảo đảo vài bước, giống như say xỉn mà nói với Lô Vượng Đạt “Tiểu Đạt, ngươi xác định đây vẫn là kim châm, không phải…… Kim cang bổng?”

Lô Vượng Đạt: “……”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm vỗ vai đệ đệ “Bổng sao? Nhưng sao ta lại cảm thấy nó như là…… Kim cang trụ vậy?”

Lô Vượng Đạt:“……”

Mọi người gật đầu đồng ý.

Lô Vượng Đạt cuối cùng liêu xiêu vài bước chân tiêu hồn, đem tất cả sức lực khi bú sữa mẹ dùng tại đây, vung ra cái đồ vật trên tay, thở hổn hển “Ta…… Ta…… Ta trát…… Ngươi cái…… Tiểu nhân…… Đầu…… Đầu……”

Mọi người:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa đi tới thuận khí cho hắn “Không cần chú nữa đâu, giới luật mục sư kia đã muốn bị kim cương trụ của ngươi nghiền ngất đi rồi.”

Lô Vượng Đạt chỉ thấy cái kim châm hình trụ cực to có hình dấu ấn tiểu nhân quần chip đang ở trên người giới luật mục sư, nghiền đến nghiền đi, như cái chày lăn bột giống nhau.

Xin Theo Ta Đàm Tiền vỗ vỗ bả vai huynh đệ nhà mình “Ca, xem ra chúng ta đều đã đoán sai, nguyên lai cái kia không phải kim châm, cũng không phải kim cang bổng, lại càng không là kim cang trụ, nguyên lai là chày cán bột [ ⊙ o ⊙] a!”

Lô Vượng Đạt:“……”

Giới luật mục sư đáng thương bị nghiền đến toàn thân run rẩy miệng sùi bọt mép, đồng bạn của hắn ba chân bốn cẳng đem cái ‘chày cán bột’ siêu to kia khiêng đi, nhưng mới vừa buông tay thì chày cán bột lại lăn trở về, vì thế ba người lại kiêng đi lần nữa, lần này khiêng ra xa hơn nhưng vẫn lăn trở về.

“Còn có công năng tự động tìm kiếm mục tiêu, cũng quá tiên tiến rồi.”

Lô Vượng Đạt nhìn trời, nhìn tay.

Bên ngoài, Hướng Thiên Nhất Tiếu giống như trúng gió mà co rút khóe miệng “…… Quả nhiên có thể đả thương người.”

Ở khi Thập Nhị Kỵ vội vàng khiêng chày cán bột, đội Lô Vượng Đạt nhân cơ hội đánh lén, đoạt được một trận với khởi đầu tốt đẹp, gom được hai phân.

Ở trận đấu tích phân thứ hai, trong đối thủ có người khá quen mắt.

“Đâm Vào Tường Nam.” Xin Theo Ta Đàm Tiền chỉ vào đối phương kêu to.

“Ai?” Lô Vượng Đạt mờ mịt.

Xin Theo Ta Đàm Tiền bày ra tư thế nhảy điệu tăng-gô, Lô Vượng Đạt giật mình “Nhớ rồi, là cái ngươi nhảy điệu quỷ vào thôn với ngươi.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”

Đâm Vào Tường Nam liền cảm thấy cổ có điểm đau, vì thế đối đội hữu nói:“Một khi bị cáo chế khiêu vũ, nhất định phải choáng, hơn nữa phải cố mà choáng như chết, bằng không chúng ta sẽ cùng hắn nhảy đến địa lão thiên hoang.”

“……”

Trận đấu bắt đầu, đội năm người của Đâm Vào Tường Nam tựa hồ rất có chuẩn bị, cũng có vẻ đã quan sát nghiên cứu qua bọn Lô Vượng Đạt chiến đấu, Lô Vượng Đạt ngay cả [ Cửu vĩ nhiếp hồn ] cũng chưa ngâm xướng đã bị đánh gãy.

Cả lũ đối Lô Vượng Đạt quần ẩu.

Sau khi cả đám quần ẩu Lô Vượng Đạt, bọn Đâm Vào Tường Nam đã hiểu được một cái đạo lý “Rốt cục hiểu được vì cái gì bọn họ ngay từ đầu cũng không đánh ngươi.”

Lô Vượng Đạt xoa xoa hốc mắt bầm tím, ủy khuất “Vì cái gì?”

“Ngươi kỳ thật là phòng ngự chiến sĩ đi, mặc bố y chỉ dùng để mê hoặc địch nhân đi.”

“……”

Trận thứ hai thoải mái thắng lợi, đội Lô Vượng Đạt được bốn phân.

Trận đấu thứ ba là không khoan nhượng rồi, đối thủ cũng có bốn phân giống họ, là đội Hướng Thiên Nhất Tiếu.

Ở đây, tất cả mọi người đều là bằng hữu tốt nhất nên không muốn tổn hại nhau nhiều, cái gì cũng đều biết rõ về nhau cho nên ngay từ đầu cũng không có giương cung bạt kiếm đao quang kiếm ảnh.

Hướng Thiên Nhất Tiếu liếc nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “Để ta kiến thức một chút thực lực đích thực của khế ước giả đi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa tựa nghiêng vào cánh cửa của cái phòng đã bị đóng ngay từ đầu “Ngươi thu phục được chày cán bột của Tiểu Đạt rồi nói sau.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường cùng Muốn Chết Không Dám Nói tiến lên vài bước “Sớm có chuẩn bị.”

“Vậy còn nói thêm cái gì nữa, bắt đầu đi.” Xin Theo Ta Đàm Tiền khẩn cấp.

Đội của Hướng Thiên Nhất Tiếu, cuồng bạo chiến sĩ một cái, đạo tặc hai cái, hỏa pháp một cái, Druid một cái.

Lô Vượng Đạt vẫn muốn khống chế vú em đối thủ trước tiên, nhưng Hướng Thiên Nhất Tiếu sao có thể cho hắn cơ hội như thế, một cái [ Xung phong ] muốn đánh choáng Lô Vượng Đạt, nhưng bị Lô Vượng Đạt chống cự.

Xin Theo Ta Đàm Tiền vội vàng [ Đoạn gân ] Hướng Thiên Nhất Tiếu, để Lô Vượng Đạt chạy đi rồi lại lần nữa ngâm xướng khống chế, nhưng Ngắt Hạnh Đầu Tường lại [ Khóa hầu ] một cái, lần này Lô Vượng Đạt không thể chống cự, ngâm xướng ở mức hai bị đánh gãy.

Vô Gian [ Viêm bạo ], đem Ngắt Hạnh Đầu Tường đánh lui mười mét, Lô Vượng Đạt vừa muốn bắt đầu ngâm xướng lại phát hiện Đinh Linh Linh bị Muốn Chết Không Dám Nói cùng đạo tặc vây đánh, đường máu báo nguy, nên hắn vội cấp Đinh Linh Linh buff huyết.

Đinh Linh Linh cũng không phải thúc thủ chờ chết, sau khi phóng ra một cái kỹ năng chủng tộc [ Hồ sắc mê hồn ] của yêu hồ tộc định trụ Muốn Chết Không Dám Nói liền nhử đạo tặc chạy về phía Đừng Đối Ta Đạn Cầm, chờ đạo tặc kia giẫm phải bẫy rập liền nhanh chóng khôi phục.

Lô Vượng Đạt thở phào, chính thức bắt đầu ngâm xướng, rồi lại bị hỏa pháp đối phương [ Trầm mặc cấm ngôn ], trong năm giây không thể thi pháp.

Lần thứ ba bị đánh gãy ngâm xướng, hắn liền phát hỏa.

Lô Vượng Đạt một tiếng rống to “Châm khố hợp thể.”

Hướng Thiên Nhất Tiếu thấy Lô Vượng Đạt không ngâm xướng [ Cửu vĩ nhiếp hồn ] cũng không ngăn cản hắn nữa.

Lô Vượng Đạt giơ ra chày cán bột, hai chân phát run bước theo bước đi hình chữ thập “Đập…… Đập các ngươi tiểu nhân chân.” Chẳng phân biệt địch ta, toàn thể đều rụt chân.

Xin Theo Ta Đàm Tiền cảm thấy cái ót có điểm đau, sau đó chạy về phía Hướng Thiên Nhất Tiếu “Tránh ra, mau tránh miệng ra, muốn hôn lên nè.”

Hướng Thiên Nhất Tiếu 囧:“……”

“Đã kêu ngươi tránh miệng ra mà, sao ngươi còn mở lớn.” Xin Theo Ta Đàm Tiền nóng nảy.

“Bùm” một tiếng vang lên, hai người ngã thành một khối.

Lô Vượng Đạt vội vàng chạy tới đem chày cán bột của mình thu hồi lại “Thực xin lỗi, thực xin lỗi……”

Kéo ra Xin Theo Ta Đàm Tiền đè ở trên, chỉ thấy hắn rơi lệ đầy mặt “Muốn Chết, ta xin lỗi ngươi, nhưng ngươi phải tin tưởng, cho dù ta hôn ở thân hắn, thích vẫn là ở…… Ách…… tâm hắn.”

“……”


/117