Vô Hạn Tương Lai

Chương 24: Bố cục của Lăng Tân ! (1,2,3)

/106


Lăng Tân mạnh mẽ dừng lại , trong nháy mắt , hai chân của hắn đã hoàn toàn cắm sâu vào trong đất kìm hãm lực lại , cuối cùng hắn cùng làm triệt tiêu hết quán tính , nhưng thanh sắt kia cũng đã xuyên qua cơ thể hắn một nửa , cách tim hắn cũng chỉ khoảng vài centimet mà thôi , may mà nó đã dừng lại , tính mạng của hắn cũng được đoạt lại từ tay tử thần .

Cho đến lúc này , mọi người xung quanh mới hồi phục lại tinh thần , vài tên vệ sĩ cũng kêu mấy người còn lại trong nhóm bọn hắn chạy lên , hai tên trong nhóm bọn hắn bị đâm xuyên lúc này đã chết , một người bị xuyên qua lồng ngực , một người thì bị xuyên qua yết hầu , hai người này vận khí thực sự quá kém , những vết đâm xuyên đều vào nhưng chỗ trí mạng , khó có thể sống , mà Đạt Vân Hi cùng Kỳ Kỳ thì nhanh chóng đi lại về phía Lăng Tân , La Kỳ Kỳ trước tiên rất lo lắng liền chạy lên , Đạt Vân Hi vội vàng tùm cô bé lại .

- Tiểu thư Kỳ Kỳ , cho dù vội vàng đến mấy , cùng phải chú ý tôn nghiêm của con gái nha ....

Đạt Vân Hi trước tiên răn dạy và trách La Kỳ Kỳ một câu , sau đó nhíu mày nhìn về phía Lăng Tân .

- Yên tâm đi , Lăng Tân tiên sinh còn chưa chết đâu .

- Vậy cái gì là tôn nghiêm của con gái , theo lời nàng tôn nghiêm là cái gì vậy ?

Lăng Tân trong lòng vừa có ý nghĩ này thì đồng thời lại thấy Đạt Vân Hi tiến lên nắm lấy hai vai hắn , cười nói :

- Lăng Tân tiên sinh ... có thể có chút đau nha .

- Sao ?

Lăng Tân vừa mới nói một câu như vậy , Đạt Vân Hi liền kéo mạnh hắn ra ngoài , đau đớn kịch liệt thiếu chút nữa Lăng Tân bị ngất , nhưng mà lúc này hai mắt hắn chỉ có một mảng mờ mịt , từ trong đầu hắn bản năng khẽ động , đem sự đau đớn này che đi hơn phân nửa , kết quả như vậy làm cho Lăng Tân hơn ngây ngẩn cả người .

- A ? Anh mở cơ nhân tỏa ? như vậy nguy hiểm của anh ....

Đạt Vân Hi lúc này mới phát hiện ra hai mắt mờ mịt của Lăng Tân , nàng vốn dĩ đang mỉm cười nhất thời liền cau mày lại , đồng thời đi ra sau nhìn về thương trên lưc của hắn , cái miệng vết thương kia sâu thấy cả xương , màu máu đỏ sậm không ngừng chảy ra , chỉ vài giây đồng hồ , máu đã làm hai cánh tay nàng nhuộm đỏ .

- Thật may , chỉ là tĩnh mạch bị thương .... anh nhịn một chút đi .

Đạt Vân Hi vừa nói dứt lời , cũng không để ý phản ứng của Lăng Tân thế nào , nàng đưa bàn tay ra trắng ra , thẳng tắp , đưa bàn tay áp vào vết thương sau lưng của hắn , không chỉ thế , lại dùng sức xoay , đau đớn thế này Lăng Tân cũng không chịu nổi nữa , há to mồn điên cuồng kêu lên .

Nhưng mà không biết Đạt Vân Hi đã làm gì , trong lúc cánh tay nhỏ bé tiếp tục xoay trên miệng vết thương kia , miệng vết thương đã dừng chảy máu , tuy rằng cũng không có khỏi được , nhưng dù sao cũng đã ngừng chảy máu , điều này làm cho Lăng Tân tạm thời không còn lo lắng đến tính mạng .

- Tôi đã làm cho máu tạm thời đã ngừng lại , dùng ma lực phong bế miệng vết thương , nhưng không thể vượt qua nửa giờ , trong lúc đó nhất định phải đưa anh đến bệnh viện làm phẫu thuật ...Nhưng thật ra không có vấn đề gì , việc khó khắn nhất là khi anh mở cơ nhân tỏa sẽ rất dễ dàng bị tử vong , sợ là dù anh có nội lực hộ thể , tỉ lệ tử vong cũng vượt qua 70 % ... chờ vận may đi , tôi ngược lại rất mong đợi cùng anh mạo hiểm , nếu như anh thật sự bất tử ...

Lăng Tân cũng không thể nghe rõ lời của Đạt Vân Hi nói , cũng không phải vì hắn mất máu quá mà làm hắn bị hôn mê , nhưng toàn thân hắn bây giờ bộc phát ra một cảm giác đau nhức không thể hình dung nổi , giống như có người đang nhổ gân cốt của hắn , cái loại cảm giác đau đớn vào linh hồn này quả thực không phải người thường có thể chịu đựng được , hắn ước gì bị hôn mê lập tức thì thật tốt , thế nhưng cảm giác đau đớn này không cho hắn lựa chọn , cả hôn mê cũng không thể được , cho dù tính cách hắn kiên nghị đến thế nào cũng không thể ngăn hắn hét lên điên cuồng , thanh âm kia làm cho La Kỳ Kỳ run rẩy liên tục, nhưng mà cô bé này cũng ngoan ngoãn , đứng một bên cầm vạt áo , cũng không chạy ra xa bị tai , hai mắt lo lắng nhìn lên Lăng Tân .

Mà mấy tên vệ sĩ cũng đã hồi phục tinh thần , bọn hắn vừa thu dọn hai thi thể của hai đồng bọn , vừa biến sắc nhìn Lăng Tân , vì công ty vệ sĩ của bọn hắn cũng có danh tiếng trên quốc tế , nên bọn hắn cũng đã từng nghe qua về cơ nhân tỏa , chỉ là không biết rõ ràng về nó thôi , tất nhiên bọn hắn cũng kém hơn rất nhiều so với La Cách Tư đang bảo vệ họ Lâm kia , bọn hắn không mở khóa gien cũng chỉ là người thường mà thôi .

Đạt Vân Hi cau mày nói :

- Chịu đựng đi , ngàn vạn lần cần phải đứng vững trước sự đau đớn này , vì tôn nghiêm của ngươi cũng không thể buông bỏ .... Nếu không , anh thật sự chết chắc rồi !

Lăng Tân cắn chặt răng , khe hở hàm răng của hắn đều là máu , nhưng lý trí của hắn vẫn còn chưa mất , cũng không có cắn đứt môi, bằng không với lực lượng của hắn cắt đứt môi cũng có thể , cảm giác thông khổ này tuy rằng làm cho hắn gần như ngạt thở , nhưng hắn vẫn cố dùng nghị lực thôi thúc nội lực , hơn nữa đem nội lực vào miệng vết thương , làm xong việc này , hắn cảm giác được mình đang bị nâng lên .

Mấy vệ sĩ nghe theo Đạt Vân Hi phân phó , đưa hắn nâng lên trên một cái đệm , sau đó mấy người bọn họ mang hắn hướng về phía gara xe , Đạt Vân Hi cùng La Kỳ Kỳ cũng theo sau bọn họ đi về phía gara .

Phía sau xe , hai người Đạt Vân Hi và Kỳ Kỳ ngồi cạnh Lăng Tân đang nằm , trừ một người lái xe , còn mấy tên vệ sĩ khác thì sang một chiếc xe thứ hai , hai chiếc xe này liền chạy về phía bệnh viện .

Lăng Tân bây giờ thống khổ đến mức sắp hôn mê , thế nhưng hắn vẫn cố gắng cắn rằng chống đỡ , đợi cho khi trong xe chỉ còn hai người con gái thì hắn mới dùng hết khí lực mở miệng nói :

- Đạt Vân Hi , giúp đỡ tôi ...

Đạt Vân Hi nghe vậy liền sửng sốt một chút , cô gái này cũng rất thông minh , nàng biết đến lúc này Lăng Tân mới mở miệng chắc chắn có bí mật nàng đó muốn nói với nàng , cho nên lập tức ghé sát đầu lại nghe Lăng Tân nói .

- Hai chuyện , thứ nhất Phong Thần bảng của tôi ở trong áo , ngàn vạn lần hãy giữ kĩ nó .... Điểm thứ hai nếu cậu Kỳ Kỳ có hỏi ,thì hãy nói việc bị tấn công lần này là nhắm vào Kỳ Kỳ , hơn nữa là tôi cứu Kỳ Kỳ , việc này rất quan trọng , cô nhất định phải nói như vậy !

Lăng Tân dùng hết khí lực vừa nói xong câu này , cả người hắn thiếu chút nữa đã hoàn toàn hôn mê .

Đạt Vân Hi ngẩn cả người , vài giây sau nàng mới nói :

- Vì sao phải nói như vậy ? Có quan trọng gì sao ? Anh không thiếu tiền ....

- ... Bố cục của tôi !

Bốn chữ này vừa mới rời khỏi miệng , Lăng Tân liền nhắm mắt lại toàn tâm tập trung vào Phong Thần bảng trước ngực , từng dòng tin tức tiến vào trong đầu hắn , cùng một đoàn tin tức được phát ra , cho đến khi tất cả việc này làm xong , cả người hắn lâm vào hôn mê , chỉ là vẫn phải chịu cảm giác đau đớn khi cởi bỏ khóa gien , cả người như cũ không ngừng run rẩy ....

Ngay sau khi Lăng Tân được đưa lên trên xe , mấy tên vệ sĩ liên gọi điện thoại ngay cho họ Lâm kia , chỉ là bọn hắn đứng ở phía sau , lại có hai tên vệ sĩ bị thanh sắt đâm chết, cho nên cụ thể là xảy ra việc gì bọn hắn cũng không rõ lắm , nhưng mà vẫn báo cáo lại hậu quả , lúc này mấy người anh em họ Lâm kia đang cùng nhau tập trung họp , bàn bạc với nhau về tổ chức , các sự việc của La thị tập đoàn , cho đến khi nghe được cú điện thoại , bọn họ đều có chút sững sờ .

- Kỳ Kỳ bị người ta tấn công .

Người nghe điện thoại rõ ràng là lão đại trong đám người họ Lâm , hắn nghe xong cú điện thoại khuôn mặt liền trầm ngâm nhìn về phía mọi người xung quanh , tiếp theo hắn đưa những chuyện nghe được nói ra , mấy người còn lại liền bắt đầu ồn ào bàn luận , mấy người đều bàn luận tự nói theo ý của mình , cho đến khi lão đại người ngồi chủ vị trong nhóm kia vỗ mạnh xuống bàn , tất cả mọi người mới yên lặng trở lại .

Người đàn ông ngồi chủ vị này , chính là người đã gặp Lăng Tân ở trong tòa nhà này đương nhiệm chủ tịch tập đoàn La thị , bây giờ hắn trầm giọng nói :

- Bất kể mọi chuyện là như thế nào , quả thật là Kỳ Kỳ bị tấn công , nhưng vẫn chưa biết được tình huống cụ thể ra sao , có hai vệ sĩ chết tại đó , một vệ sĩ đang kiểm tra giấu vết vụ nổ , cụ thể sự việc ta nghĩ phải hỏi Phác Mỹ Chân , cô ta đến Thượng Hải cùng chúng ta nói chuyện hợp tác làm ăn ngoài ra liền luôn luôn ở bên cạnh Kỳ Kỳ , rất có thể cô ta biết những việc mà chúng ta chưa biết ...

- Đại ca , anh nói là ...Nửa tờ báo ?

Một người trong đám họ Lâm liền vội vàng nói .

Lão đại họ Lâm kia liền gật đầu , hắn nói :

- Rất có thể là vật kia , chúng ta cũng biết , trước kia La Phú Nhân gặp chuyện quan trọng gì hắn liền thích đợi ở thư phòng , cả chúng ta vào báo cáo hắn cũng không cho phép , thật vất vả đi theo Kỳ Kỳ nào biết được hắn cầm nửa tờ báo đang nhìn mọi việc , chúng ta bí mật vào thư phòng tìm kiếm cũng không phát hiện ra được tờ báo kia , hơn nữa sau lần đó La Phú Nhân liền đẩy chúng ta về nông thôn , ta cảm thấy vật kia chính là mấu chốt khiến hắn thành công ... Nhưng mà hắn đã chết , nửa tờ báo kia cũng không thấy , dù cho chung ta đã trở lại thư phòng tìm kiếm cũng không tìm được , ta dám khẳng định , mảnh báo kia đã bị hắn dấu mất rồi , mà manh mối nhất định chỉ có trên người Kỳ Kỳ , các ngươi nghĩ xem , Phác Mỹ Chân cũng đến bên cạnh Kỳ Kỳ , cái tên sinh viên Lăng Tân kia cũng muốn đến bên cạnh Kỳ Kỳ , rất có thể bọn họ đều phát hiện ra manh mối gì đó , có thể giờ phút này đang tìm kiếm chăng ?

Những người còn lại đều gật đầu , chỉ có một người đàn ông trẻ nhất trong nhóm đang sờ lồng ngực của mình , nhưng mà phản ứng của hắn cũng không có sơ hở gì , rốt cục cũng không chế được cảm xúc của mình , cũng phụ họa gật đầu theo .

- Như vậy việc này đã rõ ràng , chúng ta chỉ cần phái người giám sát bên cạnh Kỳ Kỳ , nhất định có thể tìm ra manh mối về tờ báo , đồng thời ....

Đúng lúc này , bỗng nhiên oành 1 tiếng vang lên , làm tất cả mọi người hoảng sợ , ai cũng đều chấn động cả người , sau đó đều nhìn ra bên ngoài cửa sổ , chứng kiến một con chim bồ câu đập vào kính rơi xuống , nhưng cũng làm vỡ ra một cái khe , máu của con chim bồ câu nhiễm ở ngoài cửa sổ thủy tinh .

- Con bồ câu chết tiệt .

Mỗi người đầu thầm mắng trong lòng một câu , tiếp theo bọn hắn quay đầu lại thì thấy lão đại đang thống khổ nắm lấy chân của mình sau khi ngã xuống đất , nguyên lai vừa rồi bồ câu va chạm , thân thể hắn bị chấn động , làm cho chiếc ghế ngồi bằng ghỗ bị gãy , cũng không biết là do chiếc ghế này bị lỗi khi mang đến đây hay có nguyên nhân gì khác , nghiêng xuống dưới làm hắn bị ngã sang bên .

Lão đại họ Lâm này vốn là người thường , hắn chỉ có thể theo bản năng chống bàn tay về phía trước , nhưng trong lúc vội vàng không thể nắm bắt được lực , làm cho cổ tay bị trật khớp , đau nhức ,hắn lại theo bản năng buông lỏng tay ra , tiếp theo một chân bị va chạm cũng bị trật luôn , vì thế sau khi hồi phục tinh thần trước mặt mọi người hắn liền băng bó tay chân , mặc dù không có la hét gì , nhưng nhìn hắn đau đớn đến ngay cả mồ hôi cũng chảy ra đầm đìa , có thể tưởng tượng được sự đau đớn này không phải khó chịu bình thường .

- Đại ca ?

- Đại ca anh không sao chứ ?

Ba người họ Lâm bên cạnh liền khẩn trương lên , tất cả đều vây lại nhìn về phía lão đại , mà lão đại cũng chỉ lắc đầu nói :

- Không có việc gì , vừa rồi bị con bồ câu kia làm hoảng sợ , cái ghế này cũng có vấn đề , phải hỏi cái tên ngu ngốc nào mua cái ghế này , khẳng định hắn đã thu không biết bao nhiêu tiền hoa hồng , đem hắn khai trừ đi ...Các người đến phòng cứu thương kêu bác sĩ đến đây .

Ba người lúc này mới yên tâm lại , trong đó người nhỏ tuổi nhất trong đám anh em họ Lâm gật đầu nói :

- Đại ca , em đi kêu bác sĩ .

Nói xong , hắn liền chạy ra khỏi phòng họp , mấy người còn lại thì đều tự tìm một vị trí ngồi xuống , lại bắt đầu nói chuyện .

Nói đến người nhỏ tuổi nhất trong đám họ Lâm kia , hắn vừa ra khỏi phòng họp , sắc mặt nhất thời trắng bệch , hắn có một phần tám mảnh Phong Thần bảng , đấy là lúc hắn trông Kỳ Kỳ trong bệnh viện trong lúc vô ý bắt được mảnh nhỏ bên ngoài cửa sổ , lúc đầu hắn định vứt đi , nhưng trong đầu chợt nhớ tới La Phú Nhân có nửa tờ báo , cho nên ma xui quỷ khiến thế nào hắn cầm một phần tám mảnh Phong Thần bảng nhìn qua , vừa nhìn thấy hắn liền xác nhận suy đoán của mình ...Nếu một phần tám Phong Thần bảng quả thật là mảnh báo giống của La Phú Nhân , ít nhất là một bộ phận trong đó , bởi vì nó có ghi chuyện ngày mai phát sinh , như La Thị sẽ phát tin tức mời dự buổi trình diễn thời trang , các quyết định của chủ tịch , buổi nói chuyện , trước mắt đều ghi lại lên đó ...

Người trẻ tuổi họ Lâm này nhất thời mừng như điên , hắn rốt cục đã biết tại sao La Phú Nhân lại có được thành công khoa trương như vậy , thoạt nhìn giống như những kì tích bình thường , nhưng là nếu như hắn có thể biết trước được tương lai , cái dạng kì tích này cũng có thể hoàn toàn lý giải .... Trên thực tế , hắn còn cho rằng nếu hắn lấy được cái này thì hắn có thể thể đạt được kì tích to lớn hơn nữa .

Cho nên , từ lúc có được Phong Thần bảng đến nay , hắn sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào , thậm chí ngay cả huynh đệ của hắn thì cũng không hề nhắc tới , đây là tương lai lớn nhất mà hắn có thể dựa vào , hắn muốn nắm chặt lực lượng này ai cũng không thể cướp đoạt .

Mà lúc bệnh viện bị đốt , sau khi cảnh sát bắt được hai người trẻ tuổi kia mới thôi , lúc đó Phong Thần bảng của hắn thường nóng lên , mỗi lần nóng lên là xung quanh hắn sẽ phát sinh ra sự việc gì đó , cho nên hắn cũng khẳng định nóng lên hắn là người cầm mảnh Phong Thần bảng khác đang tiến hành công kích hắn , như người cầm được ba mảnh Phong Thần bảng khác vẫn có thể tiến hành công kích đối với hắn .

Vừa rồi trong phòng họp , hắn cảm thấy mảnh Phong Thần bảng trước ngực nóng lên , hắn biết chuyện vừa rồi xảy ra trong phòng họp hội nghị không đơn giản , sở dĩ hắn cần chạy nhanh rời khỏi đó do hắn sợ hãi khi có gì đó dị thường trong phòng, chẳng thà rời khỏi phòng họp , đây là ý tưởng của hắn .

Người này tính cách thực là tự đại và ngu ngốc , hắn cũng không hề cẩn thận ngẫm lại , nếu thật có người không cần xuất hiện có thể tấn công hắn , như vậy hắn rời khỏi phòng họp có thể tránh né việc bị tấn công hay không ? Đối phương công kích cũng không phải là phòng họp mà là bản thân hắn !

Tại La thị tập đoàn có bảy thang máy , trong đó thang máy đầu tiên chỉ có quản lý cấp cao mới có thể đi , mà phòng chủ tịch ở trên tận tầng thượng , thang máy này dừng lại tại phòng họp , cách đó không xa , người đàn ông trẻ tuổi kia đi ra khỏi phòng họp liền lập tức hút một điếu thuốc , trên tay hắn còn có chút run rẩy , tiếp theo hắn liền đi đến trước cửa thang máy , đợi một lát , thang máy liền mở cửa ra , bên trong một người cũng không có .

- Đi đến phòng cứu thương tầng dưới .

Người đàn ông này vừa định bước vào thang máy , nhưng mà mảnh Phong Thần bảng trước ngực hắn lại nóng lên , trong lúc sững sốt hắn liền nhanh chóng lui ra khỏi thang máy , vừa rời khỏi thang máy mới chỉ có mấy giây thôi , chỉ nghe một tiếng vang nhỏ , cả thang máy liền trượt xuống dưới , tiếp theo một lát truyền tới một tiếng ầm , thang máy đã nổ tung dưới tầng cuối cùng của tòa nhà .

Cho đến lúc này , người đàn ông này mồ hôi lạnh chảy đầm đìa ra ngoài , cả người hắn nằm ngã trên mặt đất , giữa đũng quần cũng thấm nước bắt đầu chảy ra ...

- Ta còn sống ?

Lăng Tân mở mắt ra nhìn thấy trần nhà màu trắng , hắn cố gắng cử động thân thể nhưng không đáng tiếc là không thể được , ngay cả cổ hắn , hay thậm chí là một ngón tay đều không thể nhúc nhích , cảm giác như vậy hắn liền nghĩ đến hai chữ tê liệt .

- A , anh còn sống hả , Lăng Tân tiên sinh .

Thanh âm của Đạt Vân Hi bỗng nhiên vang ở bên tai hắn , tuy rằng Lăng Tân không thể chứng kiến , nhưng đại khái hắn vẫn có thể tưởng tượng một đôi mắt đen có chút giống như một cô gái mất tự nhiên cười , tuy rằng đẹp thì đẹp vô cùng , nhưng lại làm cho người quen thuộc nàng như hắn hận đến nghiến răng .

- Ta bị liệt sao ?

Lăng Tân mỉn cười trầm ngâm nói , lúc này hắn mới mở miệng hỏi .

- Thân thể tuy không bị liệt , nhưng dây thần kinh của anh bị tê liệt à .

Đạt Vân Hi khẽ cười nói :

- Nguyên lý của cơ nhân tỏa tôi cũng biết đại khái , mặc dù tôi chưa có bị gặp nguy hiểm đến mức làm cho tôi mở được cơ nhân tỏa, nhưng cũng đã xem qua tư liệu về vấn đề này , cơ nhân tỏa thực ra là tiềm lực siêu việt trong cơ thể con người khi cạn kiệt hệt năng lực sẽ đem tiệm lực vô cùng phát huy ra , tuy vậy thân thể chịu đựng được tiềm lực đó cũng có hạn , đặc biệt là lần thứ nhất và lần thứ hai khóa gien mở ra là đáng sợ nhất , nếu trị liệu không kịp thì sẽ chết chắc rồi , cho dù người đó còn sống sót thì cùng vì dây thần kinh hoạt động quá sức mà xảy ra tình trạng bị tạm thời tê liệt , cần phải có nghị lực mới có thể vượt qua được trạng thái tê liệt này , còn những lần tiếp theo sau đó , số lần mở cơ nhân tỏa càng nhiều , loại tổn thương này càng thấp đi , dù vậy cũng không thể mở cơ nhân tỏa liên tục trong thời gian ngắn , có lẽ là cơ nhân tỏa mở chưa được lâu lắm , như vậy cũng sẽ ...

- Có nghĩa là , tôi còn không bị liệt hẳn hả ? Còn...mấy cậu của Kì Kì thế nào rồi ?

Lăng Tân cắt đứt lời của nàng , lại hỏi tiếp .

Đạt Vân Hi oán trách nói :

- Lăng Tân tiên sinh , tại sao anh lại ra lệnh cho tôi thế ? Tôn nghiêm của đàn ông đâu rồi ? Đối đãi với ân nhân cứu mạng với thái độ như vậy sao ?

Nói xong , nàng thậm chí còn nắm lấy lỗ tai của Lăng Tân .

Lăng Tân chỉ cảm thấy lỗ tai của mình bị tê dại , thậm chí cảm giác cũng chẳng có , hắn kệ cho Đạt Vân Hi nghịch lỗ tai mình , tuy trong lòng hắn hơi bực tức , nhưng ngẫm nghĩ lại Đạt Vân Hi cứu tính mạng hắn , lại còn đưa hắn vào bệnh viện , phần ân tình này thật sự là không thể không báo , nhiều nhất sau này hắn sẽ cứu nàng một mạng....Suy nghĩ một chút , chịu đựng động tác của nàng một chút cũng không khiến người ta khó chịu , khó chấp nhận .

Đạt Vân Hi kéo nhẹ tai Lăng Tân một lúc , sau khi thỏa mãn nàng mới nói :

- Anh muốn làm gì vậy ? Mới vừa đem anh đến bệnh viện không lâu , mấy cậu ngu ngốc của Kỳ Kỳ liền gọi điện thoại đến hỏi sự việc cụ thể , tôi nói theo lời của anh , sau đó bọn họ liền như điên lên , hiện tại tất cả hắc đạo tại Thượng Hải đều đã hành động , bọn hắn đang dốc sức tìm kiếm một người tên là Trần Hạo Thao , thậm chỉ cả cục cảnh sát cục tham gia , xem ra tập đoàn La thị có thế lực rất lớn .

Lăng Tân cười lạnh một tiếng rồi nói :

- Đó là một tập đoàn hơn một tỷ đô , bản thân tập đoàn đó còn thoát khỏi tay chính phủ một lần , đã từng có người lãnh đạo giỏi , tập đoàn như vậy chắc chắn còn phải có rất nhiều tham quan tham gia vào , từ xưa đến này chính trị và thương nghiệp luôn kết hợp với nhau , một bên có quyền , một bên có tiền , nếu như La Phú Nhân còn tồn tại thì thế lực kia sẽ rất đáng sợ , nhưng bây giờ tập đoàn này chỉ còn lại mấy con côn trùng đang nhảy , việc bị hủy hoại đã ngay ở trước mắt . Ván này đã bố cục tốt rồi , đợi bố cục ván sau , tiếp sau đó phá vỡ bố cục , tôi rất muốn thấy ...những kẻ hậu nhân kia làm thế nào để ứng phó !

Đạt Vân Hi liếc tròng mắt nháy mắt vài cái , nàng không ngừng nghĩ lại sự việc phát sinh từ lúc bị tấn công đến khi vào bệnh viện , nàng nghĩ mãi mà không ra bố cục nó nằm ở chỗ nào cả , hơn nữa tập toàn La thị bắt đầu tìm kiếm Trần Hạo Thao , điều này có quan hệ gì đến việc sự việc kia , nàng thật sự không biết được trong đó có chỗ nào có thể tạo ra kết quả tiếp theo , cho nên kéo tai Lăng Tân lại hỏi :

- Rốt cục là bố cục gì thế , thần bí như vậy hì hì , nói ra đi , anh phân tích cho tôi nghe ...

- Trí tuệ phàm nhân...

Lăng Tân cười lạnh nhắc tới một câu này , nhưng mà hắn liền ngẩn người ra , miệng lẩm bẩm lại câu này vài lần , tự hồ chính mình nói ra những chữ này làm hắn không tin được .

Mà Đạt Vân Hi nghe được những chữ này , nhất thời nhíu đôi mắt xinh đẹp híp lại , ôn nhu cười nói :

- Lăng Tân tiên sinh thật là không có phong phạm tôn nghiêm của đàn ông nha , lại có thể đem những lời này nói với ân nhân cứu mạng của mình , bây giờ Lăng Tân tiên sinh muốn ta kéo dậy khiêu vũ sao ? Không mặc quần áo khiêu vũ ...

Lăng Tân cũng không để ý nàng , hắn chỉ thấp giọng nói :

- Phong Thần bảng gần như có vạn năng , điều duy nhất không thể chỉ có một ....đó chính là hiểu thấu lòng người , giống như bàn cờ vua hoặc cờ vây , cô rõ ràng có thể nhìn thấy những nước đi của tôi , nhưng đến cuối cùng lại thất bại , đối với Phong Thần bảng cũng vậy , có thể cho là một bàn cờ người , những hành động của quân cờ làm cho mọi chuyện biến hóa , thế cục hiện lên , đó gọi là vạn vật đều là quân cờ, có thể coi tôi là người chơi cờ , tôi có thể nói ra mỗi nước nhỏ trong bố cục của tôi , nhưng lại không thể nói ra cho cô biết tôi đang muốn làm gì ....

- Đạt Vân Hi , tôi mặc kệ trong lòng cô muốn làm điều gì , nhưng lần này tôi thiếu cô một mạng , cho nên tôi có thể giúp cô một việc chỉ cần không làm trái ý niệm của tôi là được , thậm chỉ là muốn tôi cứu cô một mạng , nhưng có điều tôi muốn nói với cô , đừng đem sự nhẫn nại làm như yếu đuối , nhẫn nại cực hạn là tôn nghiêm , nếu cô phá hoại tôn nghiêm của tôi , nhất định tôi sẽ giết cô !

Đạt Vân Hi vốn đang cười liền biến thành khẽ tươi cười , nàng vẫn vuốt ve cái tai của Lăng Tân , động tác cũng không thô bạo tí nào , nàng cười nói :

- Lời nói này mới có tôn nghiêm của đàn ông chứ , xem ra Lăng Tân tiên sinh đã dần dần lớn lên nha ... Hì Hì , yên tâm đi ,điểm mấu chốt tôn nghiêm của Lăng Tân tiên sinh là điều gì , tôi muốn biết điểm mấu chốt bên trong , tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn a , tín niệm của Lăng Tân tiên sinh lần đầu tôi mới nghe được , vậy Lăng Tân tiên sinh có thể nói cho tôi biết tín niệm đó là gì không ?

- Tín niệm của tôi sao ?

Lăng Tân yên lặng nhắm mắt lại , hơn nửa ngày sau hắn mới lên tiếng :

- Tín niệm của tôi là thiện ác có báo , còn thế giới này là trong sách , cái gọi là đạo đức , pháp luật, tiền tài, quyền thế áp bức , không sống không nổi , như tôn nghiêm bị chà đạp , tín niệm bị phá vỡ , sinh mệnh bị uy hiếp, làm cho bọn họ có một chút hi vọng...Đúng vậy , là hi vọng , đây là một thế giới không có kỳ tích , bất cứ chuyện gì đều có thể suy luận đến cùng kỳ thật đều là tất yếu , giống như người giàu sẽ áp bức người nghèo , bọn quan viên đại bộ phần đều giống nhau , đó là một trong rất nhiều điều tất nhiên ... Mà cái tôi muốn làm là phá vỡ cái tất nhiên mang điều ác đó , chỉ còn lại công bằng .

Đạt Vân Hi buông tai hắn xuống , sau đó bĩu môi suy nghĩ , lúc lâu sau mới lên tiếng :

- Lăng Tân tiên sinh nói có sơ hở a , anh thiết lập ra thiện ác , vậy ai đến phán xét ? Do anh sao ? Pháp luật sao ? Nhóm người xấu kia sao ? Đó là đại bộ phận con người ? Còn một điều ... vị trí của Lăng Tân tiên sinh là đâu ? Do anh là thánh nhân đứng ở vị trí đạo đức tối cao ? Hay là minh vương thẩm phán tại vực sâu của tội ác ?


/106