Viên Thuốc Định Mệnh

Chương 23 - Tôi Ngất Xĩu…

/24


Nguyễn Hoàng Thái Phong đã dạy cho chúng tôi một điều rằng: Chỉ cần da mặt bạn đủ dày thì người ngại sẽ là họ chứ không phải bạn.

Đúng vậy, tôi bây giờ đích thị là một kẻ ngượng nghịu đến mức không biết giấu mặt đi đâu.

Tôi quay sang nhìn Quân Anh, bản thân mình tự cảm thấy không dám thở mạnh. Cảm giác của tôi hiện tại như một quả bóng bơm căng, mỏng manh đến mức có thể vì chạm một cái nhẹ mà nổ tung.

- Giờ này cậu đến đây ?

Đối diện với câu hỏi mang tính chất vấn của Quân Anh, thằng nhãi Thái Phong lại vui vẻ đến lạ thường.

- Anh vợ.

- Tôi không phải anh vợ cậu.

- Hì hì… Em là bạn trai của Bảo Ly, anh của Bảo Ly cũng là anh của em. Anh chẳng phải anh vợ em còn gì ?!!

Quân Anh nhăn mặt, nhìn tôi rồi lại hình Thái Phong.

- Bạn trai ?!!!

- Đúng vậy. Tụi em hẹn hò cách đây không lâu.

Thái Phong dứt lời. Tôi chính thức bang căng. Đứng trước gương mặt nham nhở đê tiện của một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch, tôi liền lập tức muốn đấm, “đồ con nít quỷ” tôi chửi thầm, hận không thể nghiền nát tên này mà đổ xuống wc.



Tôi biết hiện tại Quân Anh cũng đang muốn nghiền nát tôi như vậy.

Nếu là bạn, bạn nghĩ câu chuyện sẽ tiếp diễn như thế nào ?!!

Sự thật thì không ngoài dự đoán của tôi, với tính cách của Quân Anh thì bạn học Thái Phong ngay lập tức bị đá ngay khỏi nhà.

Đại Thiếu Gia, Cậu Ấm Thái Phong bị “Anh trai của gái” đá đi trong đêm. Tôi quả thật không biết nếu tin này truyền ra ngoài thì có bao nhiêu kênh báo chí thay phiên nhau đưa tin nữa.

Thái Phong đi rồi, đối diện với Quân Anh. Bao nhiêu nổ lực, bao nhiêu cố gắng ban nảy để cậu ấy tin tôi, phút chốc tiêu tan. Ôi ! Thật công cốc !

Quân Anh dường như khá giận tôi nên cậu ấy chẳng buồn chất vấn tôi nữa. Một mạch đi về phòng ngủ.

Khi cách tay Quân Anh vừa chạm vào tay cầm cánh cửa toan mở ra thì lại một lần nữa tiếng chuông cửa lại vang lên.

Tôi ngất xĩu…

——————————-

Cao Thành Chí ngồi trên ban công phòng VIP nơi toà nhà cao nhất nhì thành phố. Lắc nhẹ ly rượu, đưa lên môi nhấp một ngụm, hắn Khẽ nhếch mép cười.

“Tiểu Thy, cô quả thật chẳng khác xưa chút nào cả.”

/24