Tướng Công, Tạo Phản Đi!

Chương 50 - Chương 48

/50


Tiểu Phân khuyên ở bên tai Hà Tú Liên quá nhiều lần, nhìn nàng có chút động lòng, nhưng rốt cuộc vẫn là người được nuôi dưỡng ở bên cạnh Hà thị, tai nhiễm mắt thấy nhiều năm, cũng biết làm việc như thế không ổn, nhưng lại không cam lòng tiếp tục phí thời gian ở Ôn phủ, trên mặt liền hiện ra vẻ khó khăn lưỡng lự.

Tiểu Phân thấy vậy, chủ ý muốn giúp đỡ cho chủ tớ hai người bọn họ càng thêm tha thiết. Nhưng mà thực sự áp dụng, lại cực kỳ khó khăn.

Những nha hoàn bọn sai vặt kia, thường ngày không khỏi tiếp xúc rất nhiều, các chủ tử có chuyện gì phân phó xuống dưới, hai người có cơ hội gặp mặt, thời gian dài qua đi, liền có thể nảy sinh tình cảm. Nhưng tổng cộng Tiết Hàn Vân chỉ mới gặp mặt Hà Tú Liên có hai lần, thiếu niên kia lại có tính tình như băng tuyết, lạnh nhạt, nhìn ra được không phải dạng chủ nhân dễ bị lung lạc.

Nhưng nhất là nam nhi có cá tính đanh thép như vậy, lại càng được người khác phái yêu thích.

Nha hoàn của Tam Phòng Ôn gia từng gặp qua hắn cũng lén lút cũng nghị luận, một người trời sinh tuấn mỹ oai hùng, lại cứ lạnh tựa như khối băng như vậy, cũng không biết là cô nương nào có thể cảm hóa trái tim hắn. . . . . .

So với tính tình nuông chiều từ nhỏ như tiểu thư Liễu gia, Tiểu Phân cảm giác, tiểu thư nhà mình mới chính là đóa Hoa Giải Ngữ này.

Trong lòng Tiểu Phân thay mình chủ tớ để ý, nhưng là chân chính áp dụng, lại cực kỳ khó khăn.

Hà Tú Liên tự nhiên không cần phải tự ra tay, cũng tốt nhất phải ba lần bốn lượt ăn mặc tinh xảo, có thể ở xuất hiện trước mặt Tiết Hàn Vân một hồi, nếu là có thể bắt chuyện, lại càng tốt.

Chuyện còn lại, đành phải để nha đầu lanh lợi như nàng ra tay.

Đáng tiếc Tiết Hàn Vân tạm trú ở tam phòng, hơn nữa còn là Tiền viện, bình thường không đến hậu viện được. Mà loại sự tình này, luôn luôn cần một cơ hội, mới có khả năng thành công. Tiểu Phân mượn cơ hội Hà Tú Liên tặng đồ cho Minh Nguyệt, nhiều lần lui tới với con cháu Tam Phòng, nhìn từ xa xa, chỉ có điều gã sai vặt cận thân vẫn đi theo bên cạnh Tiết Hàn Vân, chưa từng liếc mắt tới những nha hoàn Tam Phòng lui tới, nàng từng mượn cớ tiến lên chào hỏi, đôi con ngươi lạnh như băng của thiếu niên kia cũng chỉ là quét qua người nàng một lượt, hoàn toàn giống quét qua cây liễu trước đình.

Bộ dạng công tử Tiết gia càng như vậy, Tiểu Phân lại càng thêm để ý, càng ngày, nàng ta cũng có chút không phân rõ rốt cuộc là đang dự mưu cho tiểu thư nhà mình, hay là đang tranh thủ vì mình nữa.

Đêm khuya yên tĩnh, nhớ tới đến đôi mắt minh mẫn giống như có thể nhìn rõ lòng người của Công tử Tiết gia kia, nàng liền không nhịn được đỏ mặt tim đập. . . . . .

―― nếu có cơ hội có thể ở bên cạnh hắn lâu dài, dù là trải giường chiếu xếp chăn, cũng thỏa mãn trong lòng.

Mấy ngày nay cử động khác thường của Tiểu Phân, đã sớm bị nha hoàn Lưu Ly của Ôn Dục Châu phát hiện, diễn đàn lê quý đôn.

Nàng phụng lệnh của Hà thị, từ trước đến giờ đều để ý chủ tớ Hà Tú Liên, thấy mỗi ngày nàng ta hận không được mượn cớ muốn đi Tam Phòng mấy lần, liền tới nói chuyện phiếm với nàng ta, lưu ý quan sát sự khác lạ của nàng ta.

Tiểu Phân sớm biết Liễu Minh Nguyệt sắp lên đường, trong lòng nóng nảy như kiến bò trên chảo nóng, bị Lưu Ly lôi kéo nói chuyện như vậy, không đề phòng liền lộ ra đầu mối, Lưu Ly nhìn sắc mặt, biết được chủ tớ họ có ý nghĩ không nên có, lập tức trở về tìm Hà thị.

Mấy ngày nay, Liễu Minh Nguyệt đã dọn dẹp hành lý, chuẩn bị còn chưa tới nửa tháng liền muốn lên đường. Hôm nay nàng hết lòng tin rằng Tiết Hàn Vân sẽ không động lòng đối với cô nương khác, chính là cho dù thân thế họ có đáng thương đi chăng nữa, cũng không thể khiến Tiết Hàn Vân thương đến ôm vào trong ngực được, trong lòng bình phục, đối với việc chủ tớ Tiểu Phân có chủ ý với mình liền chỉ cười một tiếng. Có lúc Tiểu Phân tới đây, đưa chút gì đó Hà Tú Liên làm, hoặc một hai dạng đồ ăn, nàng liền hớn hở vui vẻ nhận, quà đáp lễ một hai, đợi đến sau khi người đi, nhưng cũng không ăn, phân phó nha hoàn giữ lại đi, nhưng cũng không muốn dùng những thủ đoạn trong tay của nữ nhân mà Vạn thị đã từng từng nói tới để đối đãi với Hà Tú Liên.

Đừng nói hôm nay Hà Tú Liên chẳng hề đoạt được lòng của Tiết Hàn Vân, cho dù là thật sự có bản lĩnh nắm chặt lòng của Tiết Hàn Vân, nam tử như vậy, nàng muốn cũng có ích lợi gì?

Mấy ngày nay nàng đã suy nghĩ đến mức hiểu rõ.

Ban đầu thê lương như vậy, biết lòng Tiết Hàn Vân đợi nàng, liền hớn hở tiếp nhận, rốt cuộc là động lòng động tình, hay là bởi vì sau khi ở lãnh cung lạnh lẽo, nghĩ đến lại đạt được sự ấm áp trên người nam tử ôn hòa lương thiện như vậy, nàng cũng không thể tỉnh táo phân biệt.

Nhưng sau lần chung đụng đó tới nay, càng chung đụng càng học thêm được một ít chuyện, cũng cảm thấy được cảm giác có nam tử thật lòng thương yêu, để trong lòng là gì. . . . . . Sau một


/50