Tướng Công, Tạo Phản Đi!

Chương 39 - Chương 39

/50


Editor: coki

Tôn tử của Tam phòng Ôn gia đỗ đạt nên hồi hương tế tổ hơn nữa còn có ngoại tôn nữ Tam phòng là nữ nhi của Tướng gia và dưỡng tử đi theo, ngoài ra còn có ngoại tôn Hạ Tử Thanh cùng đậu Tiến sĩ nên lúc này Tam phòng vô cùng nở mày nở mặt.

Ôn Quân đang nhậm chức Quận thủ ở Vân Hương nên lần tế tổ này do Ôn Thì làm chủ, Ôn tam lão tử thì không quan tâm, chỉ đi dạo với Ôn đại lão tử nên bị Ôn nhị lão tử trào phúng.

Chẳng qua chỉ có vài tên tiểu tử biết đọc sách, có gì mà đắc ý? Rồi trưng cái bản mặt hả hê đó ra khiến huynh trưởng của ngươi đau đầu chóng mặt? Cho dù có học nhưng tương lai phải biết cách làm quan mới được, khoe khoang gì chứ?

Ôn đại lão tử vốn vì huynh đệ bất hoà nhiều năm mà tinh thần mệt mỏi không thôi, chỉ có điều từ nhiều năm trước sau khi lão Nhị, lão Tam đánh một trận thì cho tới bây giờ đều tuân thủ đạo lí quân tử động khẩu không động thủ nên cho dù đấu võ mồn kịch liệt nhưng cũng không động tay, động chân. Hôm nay không khí lại tốt như vậy, ông cũng lười xen vào nên giả câm vờ điếc, coi như không nghe thấy.

Huynh mà biết làm quan thì cũng sẽ không bị bãi quan, tự lo cho huynh trước đi đã! Sắc mặt Ôn tam lão tử đã có chút đen, sau khi bị Ôn nhị lão tử kích thích thì lại càng trở nên đen hơn.

Ôn nhị lão tử nghe vậy nhảy dựng lên, hất tay áo: Loại người như ngươi ngay cả làm người cũng không biết, trong mắt không có lớn nhỏ mà xứng nói đến chuyện làm quan? Hôm nay trước tiên ta phải dạy dỗ lại ngươi đã rồi nói tiếp!

Bên cạnh là một đám tiểu bối đang xếp hàng từ cao đến thấp, tất cả đều đang cúi đầu.

Mấy năm trước khi thấy Ôn nhị lão tử xắn tay áo, Ôn tam lão tử cũng sẽ nhảy dựng lên xắn tay áo theo, đám tiểu bối thấy vậy lập tức chạy tới hùa theo, người của Nhị phòng, Tam phòng đang đứng ở trước mặt phụ thân, vì tỏ vẻ mình không theo phe địch nên hợp sức tấn công chỗ yếu của đối phương, ví dụ như trong quá khứ đã từng có những tin đồn khó nghe gì….những chuyện như thế này cũng đã xảy ra nhiều, giổ tổ hàng năm đều rất hỗn loạn, mức độ ồn ào sắp vượt qua cả chợ phiên trên trấn.

Nhưng năm nay Tam phòng Ôn gia có hai người đỗ Tiến sĩ, một người trong đó còn là Bảng nhãn, điều này thật sự là vinh dự của cả gia tộc, hai huynh đệ Ôn Hữu Tư, Ôn Hữu Niên cũng biết hiện giờ thân phận của mình đã khác trước nên không thể lại hồ đồ theo tổ phụ được, nếu truyền đi thì thật sự không dễ nghe hơn nữa ngộ nhỡ truyền đến tai Ngự sử thì không phải là tin tức gì tốt vì vậy hai người luôn giữ im lặng.

Ôn Thì cũng chỉ đứng quan sát tình hình, hắn cũng không phải là người nóng nảy, từ lâu đã chán ngán ân oán giữa Nhị phòng và Tam phòng nên chỉ khoanh tay đứng nhìn.

Tôn tử, hậu bối của Nhị phòng cũng là người có ăn học nên không có chú ý đến lệnh buôn bán của Ôn nhị lão tử vì vậy cử nhân cũng có hai người hơn nữa họ cũng là cháu ruột của Ôn tam lão tử nhưng mà chưa có Tiến sĩ, nghĩ đến sau này vẫn còn phải nhờ vả Tam phòng, nếu được Tam phòng dìu dắt thì hiển nhiên tiền đồ sẽ sáng lạn.

Tất nhiên Bảng nhãn Ôn Hữu Tư thì không cần phải nói, thân là huynh đệ đồng tộc, quan hệ huyết mạch lại gần gũi như vậy lại còn có Ôn Thì là một Quận thủ tứ phẩm, nếu hai phòng có quan hệ tốt với nhau, bọn họ lại đến cầu xin thì hẳn hai phụ tử bọn họ sẽ không có cách nào từ chối được.

Huống chi sau lưng Tam phòng còn có một vị quý tế (con rể quý), hiện giờ đang là Tướng quốc nên tại sao phải đắc tội với bọn họ?

Nên bây giờ khi thấy Ôn nhị lão tử và Ôn tam lão tử nhảy dựng lên thì không một người nào của hai phòng lên tiếng hưởng ứng, chính vì vậy đã tạo thành một tình huống rất kì dị.

Ôn nhị lão tử xắn tay áo một lúc lâu, Ôn tam lão tử cũng nhảy dựng lên ứng chiến, hai lão huynh đệ đứng cách nhau năm bước chân chửi mắng gầm thét và đợi tôn tử nhào lên để đốt thêm lửa nhưng cuối cùng lại bị Ôn đại lão tử trừng mắt, lùi về trong phẫn nộ, kết quả là tất cả đều giả câm vờ điếc còn hai lão huynh đệ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đứng đờ ra ở chỗ đó.

Ôn đại lão tử thấy nếu không cho hai huynh đệ này một cái thang thì nhất định bọn họ sẽ bày ra hai cái mặt mo ngồi đó không chịu đi nên tằng hắng một cái: Tuổi cũng đã cao mà không sợ tức giận sinh bệnh? Hơn nữa không sợ mất mặt trước bài vị tổ tông, huynh đệ và tôn tử sao?

Hôm nay tế tổ là chuyện lớn, ngoại trừ Đại phòng thì con có bàng chi của Ôn gia tham dự, đồng lứa với Ôn lão gia tử cũng có hai ba vị, còn lại là hậu bối tôn tử, bọn họ vốn không phải là chi chính mà là chi phụ thuộc chi chính, gia cảnh cũng bình thường, tham dự vào loại lễ lớn này cũng chỉ là để phù hợp với tình hình mà thôi nên nào dám khuyên can hai vị lão gia tử khi bọn họ đang nổi giân?

Hiện giờ nghe được ý tứ Tộc trưởng cố ý cho hai huynh đệ một cái thang nên vội vàng bước lên phía trước, đi đến trước mặt Ôn nhị lão tử và Ôn tam lão tử, nói: Nhị ca, Tam ca đang nóng vội muốn uống rượu mừng đây mà, Đại ca mau ra lệnh bày tiệc rượu đi chứ? ! Chúng ta cũng rất muốn uống rượu mừng của Tư ca nhi và Niên ca nhi. . . . . .

Sau khi Ôn nhị lão tử và Ôn tam lão tử trừng mắt nhìn nhau thì mới đuổi theo Ôn đại lão tử đi tới Từ đường.

Từ Đường Ôn gia được xây ở đại viện của chi chính, chiếm toàn bộ một cái nhà, rộng rãi và rất nghiêm trang, bình thường chỉ có lão bộc quét dọn, riêng ngày lễ, ngày tết hoặc là có chuyện gì vui thì mới náo nhiệt.

Hôm nay ở đại viên chi chính đã sớm bày tiệc rượu mời mọi người trong tộc còn hậu viện là nơi tề tựu của nữ quyến tất cả các phòng.

Ôn mẫu dẫn theo Hạ Ôn thị, hai tức phụ và ba tôn nữ tiến vào, thân thích Ôn gia cũng có chút ấn tượng với Ôn Dục Hân, nàng theo cha ở bên ngoài nhiều năm, thỉnh thoảng mới trở về. Là trưởng nữ của quan tứ phẩm nên thân phận trong Ôn thị nhất tộc cũng cực cao vì thế làm cho các trưởng bối liên tục khen ngợi, các tỷ muội cùng thế hệ trong tộc cũng rối rít tiến lên phía trước nói lời chúc mừng.

Mục đích của buổi tiệc hôm nay chính là chúc mừng hai vị huynh trưởng của nàng thi đỗ nên tất nhiên là cũng phải chúc mừng nàng.

Có phụ thân làm quan lớn, tiền đồ của hai vị huynh trưởng lại sáng lạn nên tương lai đồ cưới của nàng cũng cao hơn các tỷ muội trong tộc nhiều, như thế sao có thể không khiến người ta hâm mộ cho được?

Một vị khác chính là Liễu Minh Nguyệt, ngoại tôn nữ của Tam phòng, nữ nhi độc nhất của Liễu tướng.

Mọi người đều nói nhà nàng ở




/50