Tướng Công, Tạo Phản Đi!

Chương 32 - Chương 32

/50


Editor: Melodysoyani.

Đối với hành vi của Sở Vương, cùng với những biến hóa kì lạ vào những ngày gần đây trong triều đình, Liễu Minh Nguyệt chẳng hề biết gì về những bí mật bên trong, nhưng Liễu Hậu và Tiết Hàn Vân thì lại rất rõ những nguy hiểm trong ấy.

Ban đầu lúc thánh thượng bệnh nặng nằm trên Ngọa Long, thần trí có chút u mê, mới để thái tử giám quốc, nhưng trên thực chất là thái tử đã toàn quyền xử lý quốc gia đại sự, rất nhiều hạ thần cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý nghênh đón tân quân, ngoài ý muốn ở điểm là. . . . . . Thánh thượng đột nhiên tỉnh lại.

Tỉnh lại còn không tính, hơn nữa còn ngày càng chuyển tốt, sắc mặt dần dần đỏ thắm, thân thể dần dần cường tráng, cả ngày chăm chỉ rèn luyện thân thể ở Ngự Hoa Viên, thỉnh thoảng thái tử đến học hỏi quốc sự, đều bị ông đuổi đi, để thái tử tự mình làm chủ, bây giờ ông đang trong thời gian nghỉ ngơi tịnh dưỡng, không có việc gì quan trọng thì không được làm phiền ông.

Một hai lần đầu, thái độ của thái tự vẫn còn cực kỳ thành khẩn, chỉ nói kinh nghiệm của mình chưa đủ, người lại còn trẻ tuổi, thật sự không thể quản lý hết giang sơn rộng lớn như vậy, nhưng sau khi Thánh thượng nhiều lần từ chối, số lần thái tử đến thỉnh giáo( học hỏi) cũng dần ít đi.

Đợi đến sau kì thi mùa xuân vào đầu năm nay, một vài nhóm tiến sĩ trẻ tuổi có năng lực đến báo danh, vừa uống vài ly rượu ở Quỳnh Lâm, họ đã có cách đối đãi với thánh thượng giống như người đã thoái vị vậy, tuy có tôn trọng, nhưng lại thiếu sự kính trọng đối với người cầm quyền, thậm chí còn có vài tin đồn trong cung, nói những tiến sĩ đợt này đều là môn sinh của thái tử. . . . . .sắc mặt của thánh thượng cũng lạnh đến nổi có thể vắt ra nước rồi.

Sau kì thi Đình, không phải nói kẻ bề dưới đều là môn sinh của thánh thượng à, khi nào lại trở thành môn sinh của thái tử rồi hả?

Vì vậy những ngày gần đây Thánh thượng thường xuyên triệu Sở Vương đến, tỏ vẻ ân sủng, ngày ngày đều đến điện Vọng Nguyệt của Ngô quý phi cũng là mẫu thân Sở Vương , một vài đại thần trong triều thấy được hướng gió đã thay đổi, lập tức lén qua lại thân thiết với sở vương.

Nghe nói ngày gần đây Thánh thượng tâm huyết dâng trào, đột nhiên nói năm nay Sở Vương đã 18, nhưng còn chưa cưới thê tử, nên muốn Ngô quý phi tự chọn một nhi tức (con dâu) mà bà vừa ý.

Huống hồ mỗi ngày Liễu Hậu vào triều, lúc nào cũng có một vài đồng liêu dò hỏi ý tứ, hỏi ý muốn kết thông gia, hoặc là muốn gả nhi nữ, nên ông luôn luôn bị vây quanh bởi việc hôn sự của nhi tử và nhi nữ trong nhà.

Hàm Bình, ngày 25 tháng 5 năm Đoan Ngọ, thánh thượng vốn đang mượn cớ dưỡng bệnh lại dắt tay trọng thần trong triều đến xem biễu diễn nước ở hồ Kim Minh, khiến kế hoạch dẫn các vị nương nương ở Đông Cung lên lầu ngắm cảnh để thể hiện lòng thành của thái tử bị phá hủy hoàn toàn.

Giữa năm này, thân thể của thái tử phi nương nương dần dần chuyển biến tốt, thái tử lại nắm quyền to, ban đầu còn nạp thêm ba người vào hầu hạ, chẳng qua làm Thẩm Kỳ Diệp nuối tiếc nhất chính là, những mơ ước lúc còn ở khuê phòng của nàng, tuy bây giờ đã có thêm một đức lang quân ở bên chăm sóc, nhưng hắn lại không rảnh nghe nàng tâm sự những tư tình nhi nữ, thịt (khụ nguyên văn nha bà con :v)――mặc dù có thể không ngừng trao đổi, nhưng lại chưa từng trao đổi cảm tình.

Thì ra là Thôi Lại Bộ Thượng Thư gần đến tuổi sáu mươi, hơn nữa tình trạng sức khỏe trong một năm này cũng không được tốt lắm, Tư Mã Sách từng hứa ở bên tai Thẩm Kỳ Diệp, sẽ đề bạt phụ thân nàng từ Lại Bộ Thị Lang lên chức Lại Bộ Thượng Thư.

Nào biết kỳ thi mùa xuân đầu năm, nhi tử út gần tuổi tứ tuần – Thôi Thiện Khanh của Thôi Chính Nguyên lại đạt giải nhất, làm Trạng Nguyên Lang, người gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái, lâu dài bệnh của Thôi Chính Nguyên cũng dần chuyển biến tốt, nhìn như trẻ lại mười tuổi vậy, sợ rằng ngồi thêm mười năm ở vị trí kia cũng không thành vấn đề.

Huống hồ Thôi Chính Nguyên không muốn gặp Thẩm Truyền, tuy ông cũng đưa nhi nữ vào Đông Cung, nhưng thành kiến đối với Thẩm Truyền chưa từng thay đổi, luôn ghét chiêu dựa dẫm của ông ta. Thẩm Truyền buồn khổ vô cùng, thầm hận Thôi Chính Nguyên đã già còn cố chiếm vị trí ấy mãi không tha, trong lúc Tư Mã Quyền giám quốc, đã điều Thẩm Truyền đến nhậm chức Thị Lang.

Hộ bộ thượng thư Hồ Dụ đã gần đến tuổi bảy mươi, là chân chánh tuổi già sức yếu, nhưng láu lỉnh vô cùng.

Mãi không chịu từ bỏ chức hộ bộ, trong lúc Tư Mã Sách giám quốc, mấy lần muốn động tay vào chức vị này, nhưng đều bị ông không cứng không mềm cản lại. Vừa vặn một vị hộ bộThị Lang có đại tang, Tư Mã Sách mới đưa Thẩm Truyền vào hộ bộ.

Cháu gái của Hồ Dụ được gả vào nương gia (nhà mẹ đẻ) của Ngô quý phi, thành tiểu cữu mẫu của Sở Vương , mỗi lần Tư Mã Sách nghĩ đến, tâm thần liền khó an.

Mà nay đứng bên hồ Kim Minh, chiêm sự *( Phép quan ngày xưa có một chức là chiêm sự phủ, chiêm sự phủ là một chức quan cung cấp mọi việc cho Thái tử )Nhan Trí bên cạnh thái tử Đông Cung – Tư Mã Sách có chút mờ ám, nho nhỏ nói thầm: Một đám lão già không chịu chết này!

Tư Mã Sách




/50