Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 4 - Chương 4

/535


Thật đúng là phong nhã. Nhạc Du ở bên cạnh thấp giọng nói.

Sở Niệm không thể phủ nhận chút xíu nào, mặc dù cô đã từng gặp qua quỷ nam trông rất đẹp trai, nhưng lại chưa từng gặp qua người đàn ông nào có thể gây cho cô sự tương phản mãnh liệt đến vậy.

Trước tiên là nói về người đàn ông đi đằng trước, xem ra là thầy giáo đến dạy thay rồi. Anh ta nhìn như nghiêm cẩn, mặc áo sơ mi màu xám đậm, quần tây sẫm màu, nhưng nút áo thứ hai lại tùy ý mở ra, lộ ra hầu kết như có như không. Làn da trắng nõn, đôi mắt xinh đẹp giống như xoáy nước dưới đáy biển sâu, dường như người khác chỉ cần liếc anh ta thêm một cái, sẽ bị hút mất linh hồn. Trong sự lạnh lùng, tuấn tú, trầm ổn lại lộ ra sự cương quyết, nhã nhặn mà không dễ thân cận.

Mà chàng trai đứng bên cạnh anh, xinh đẹp làm cho Sở Niệm cảm thấy hơi quá mức. Nếu cô so sánh người đàn ông trưởng thành kia với con chim ưng bay lượn trên trời thì chàng trai kia lại giống như chú Tuần Lộc lạc đường trong rừng rậm.

Vóc dáng cùng là gần 1,85m nhưng trong mắt sinh viên nam luôn để lộ sự thuần khiết và không lưu loát. Chỉ là nhìn tướng mạo, làm cho người ta không nhịn được muốn đến gần, thương yêu cậu ta. Làn da trắng nõn có thể so với da em bé, khẽ mỉm cười cũng đủ để bất kỳ người phụ nữ nào trên thế giới đều nổi lên tình thương của mẹ.

Hai kiểu đàn ông khác hẳn nhau đứng cùng một chỗ, đúng là khiến người ta cảm thấy rung động.

Sở Niệm ngơ ngác nhìn chằm chằm hai người thật lâu, cho đến khi chạm mắt với người đàn ông ở trên bục, mới vội vàng cúi đầu. Lý trí nói cho cô biết, nếu như mình bị người như vậy nhìn chằm chằm, cũng cảm thấy rất không lễ phép. Ảo não dùng tay vỗ vỗ mặt mình, hy vọng có thể nhanh chóng thoát khỏi sự lúng túng này.

Người đàn ông rõ ràng thấy được hành động của Sở Niệm, trong đôi con ngươi đen láy thoáng qua ý cười. Khác hẳn với vẻ khẩn trương của sinh viên nam đứng bên cạnh, bình tĩnh ho nhẹ ngăn lại hàng loạt tiếng kinh hô không ngừng kể từ khi bọn họ xuất hiện đến giờ.

Đợi đến khi lớp học hoàn toàn yên tĩnh lại, anh mới mở miệng nói: Chào mọi người, tôi là thầy giáo dạy thay mới tới. Tôi tên là Thương Sùng, về sau các bạn có thể gọi tôi là thầy Thương.

Phụt. Sở Niệm thề là mình không hề cố ý, nhưng vừa nghĩ đến một




/535