Truyện Ma hay có thật 100% - NHÂN DUYÊN TIÊN KIẾP

Chương 7: P6----- Dạo Phố Âm

/27


p7- Dạo phố âm

Sr cá nhà! Hnay e đi thi ấm thực nên giở mõi có tg, đau dừ ng mi vỉn cồ viết tim sự vs các chị em dãy! Câu chuyện vẫn cứ thế thõi. khúc thăng rói lội có khúc trám, 0 xin dc kế tiếp ! Đến dâu rối nhi, ã đến đoạn gặp họ hàng cùa anh ! Anh nói xong em bảo, em dã đống ỹ điều mà anh nhận em làm cô dâu rối :))!

Nghe truyện ma người khăn trắng:


Anh nói em không đồng ý anh cũng bắt đi :3 phố xong a bảo chuẩn bị sắp tới đến lễ ăn hỏi, anh sẽ chuẩn bị đón em!

 

Em bảo : sao lại đến đón em là sao ?

A nói : đến lúc ắy e khắc biết ! Trời lại sáng, e nẳm trằn trọc không hiếu câu nói của anh nghĩa là như thể nào ?

Hic hic ! Lo lắng, các thứ các thứ hiện lên trong đầu như một mớ bòng bong các chị ah.

E nghĩ hay là anh đón em xuống dưới ấy thật nhỉ, thế là em sợ, thực sự là em chưa nghĩ tới chuyện làm vk một ng âm là ntn ! Mọi việc nhanh quá khiến 0 không kịp suy nghĩ chuyện gì đang diễn ra, có một điều em biết chắc chắn là anh nói thật và a sẽ làm. Sau một quãng tg ngắn tầm hai tuần kế (từ lẩn ra mít họ hàng a dưới âm, e chia tay ng yêu luôn, tự em chia lay các chị àh, tự dưng chã hiểu sao ny em cứ nổi điên lên các thứ xong cáu gắt làm e k thể nào chịu dc, mà toàn chuyện vô cớ bết sức!

Em chia tay xong vài ngày, ny bảo muốn quay lại nhưng em không đồng ý, thế là chấm dứt, như định mệnh xô dẩy chẳng đi đâu với đâu dù yêu ai e cũng đều xđ là sẽ ko gắn bó!

Đời chẳng như mơ! Khoảng tg ấy xong em chuyến nhà về đường vòng vạn mỹ, lúc đó cũng dc vài tháng rồi mà a chưa về. Em yên chí là chắc k có việc gì rồi! thì đùng céi a về thế mới ác chứ. Đêm ấy, a dẳt em đi chơi vào một khu như khu ăn uống ấy, a hỏi e thích ăn món gì? E bảo cái gì cũng dc, xong a dắt e vào một hàng chả rỗ nó là cải món gì mà cũng có cơm các thứ, bánh trái như mình nhưng mà mỗi bát đều cẳm nhang khói bay nghi ngút! Ăn thì chắc chả ăn nổi rồi, e là ng dương sao mà ăn ! Thế là anh đưa em đi ngắm tất cả những cửa hàng xung quanh!

Giấc mơ này rỗ nét và e cũng nhớ dc khá khá nên e sẽ mô tả lại cho các chị em nghe:

Dưới đấy điều đầu tiên là có rất nhiểu ng đi lại nhưng là đi bộ, k có xe máy ô tô gì như mình, mà hình như k phải đi bộ mà đi kiểu siêu nhân ấy, lướt đi trên mặt dất! 

Cái thứ hai nữa là thanh niên tương đối ít đa phấn là ng già và ng trung tuổi, còn trẻ con thi hĩnh như k ra ngoải dg thì phải !

Cái thứ 3 là ng ta giao dịch tiến k như trên này, vì e k hề thấy a chi trả khi ăn hay mua bán các thứ trong khi đi với em ! Nó giống kiếu ng nhà ở trên ấy đốt cho m thứ gì thì đưới này xác nhận luôn là có những thứ ấy được đùng ấy, k dùng chung của những ng khác!

Thứ 4 là nhà hay tất cã những đồ thuộc sở hữu cá nhân thì đều dùng riêng biệt, đặc biệt mỗi ng đều có nhà riêng, k ai ở với ai kế cả gia đình ông bà anh chj em cô chủ cháu chắt! Phố xá ở dưới này k bao giờ có ban ngày, đa phẩn ánh sáng đều chỉ đủ để thấy rõ mặt ng thôi chứ k hề sáng trưng như ở dương. Tất cả các ngôi nhả đếu thông nhau, không có cửa dóng, k có cửa sổ chỉ có một tầng thôi, k có tầng 2. và hình như tất cá các khu mua bán dc chỉ có duy nhắt một ng quản lý các chị à, giống kiểu nhân viên bán hảng trên này của mình ấy. Mà e thấy anh ăn chỉ ngửi với hít hà thôi ấy, thế mà rủ em đi ăn thì k biết em ăn kiểu gì 

Nói thêm một chút về về phố xá ở đây, e chỉ thấy màu đơn sắc các c ạ, hoàn toàn k có màu, mọi ng tưởng tượng kiểu ánh trăng rằm rọi xuống đường đê như nào thì màu ở đây như thế, k có đèn điện. E đang thần ng ra, a đột ngột kéo tay em lại bảo làm sao cứ đơ ra thế, e k nói gì vì k đơ mới là lạ ấy các c ạ, lần đầu dc xem phô xá dưới này mà. Mọi thứ diễn ra chóng vánh cho đến khi a bảo em là cái nhà em đang ở bây giờ e phải cẩn thận đấy vì nó nặng âm khí lắm, nó y như một cái chợ mà sao em lại để cái gương ở đối diện cửa sổ cạnh cửa ra vào chính ở nhà, e có biết nó là hiểm hoạ k ? Nếu anh không có ở đấy thì sẽ có rất nhiều ng khác vào dc nhà em và không loại trừ cả quỷ:(!

Em bảo em phải làm sao mới được, vì nhà này thực mà nói cá nhân em khi về đây lập tức lạnh người luôn, các chị cảm giác nó mát một cách dị thường, những ng hơp âm như em bao giờ cũng bị lạnh, mùa hè lạnh, mùa đông lạnh, nằm đâu trong nhà cũng lạnh ấy! Anh bảo hiện tại thì chưa có đâu nhưng a nghĩ là sắp rồi đấy, a chỉ biết báo em vậy để e cẩn thận, nhưng dù có gì a cũng sẽ bảo vệ em !

Nói xong dứt câu thì e tỉnh lại, mồ hôi túa ra, lúc này trời tờ mờ sáng thôi vì tg này đã vào thu chuẩn bị lập đông. Mọi chuyện không có gì cho đến khi bệnh mẹ e ngày thêm nặng, trc khi chuyển về đây mẹ e đang điều trị ung thư gd2 rồi, hoá trị tiến hành các thứ rất ổn, tự dưng đùng cái về đây mẹ e bỏ đợt cuối trc khi mổ u mà ai khuyên cũng k dc xong mẹ e uống thuốc nam, diễn biến mức độ bệnh nặng dần lên như ma xui quỷ khiến ấy cơ chứ:(

Rồi vào một đêm, lúc đó bà em qua nhà chơi, ăn uống dọn dẹp xong e lên phòng mãi tới tận khuya thì ngủ mất lúc nào k hay, bà với mẹ ở phòng dưới, tự dưng e thấy có tiếng gọi tên của một ng đàn bà cứ văng vẳng bên tai: Linh ơi Linh ơi!!! Dồn dập như vội vã lắm ấy, e mở mắt ra nhìn đồng hồ thì vừa đúng 4g sáng ! K thấy gọi nữa, thế là e yên chí ngủ tiếp đến sáng ! Rồi mn biết sao k ? sáng em xuống nhà hỏi đêm qua ai gọi con, cả mẹ e và bà đều bảo k có ai gọi cả! E đã choáng váng rồi thế chả lẽ e nghe nhầm, mà nhầm kiểu gì e nghe rõ mồn một bên tai:( May sao lúc gọi e k trả lời cứ mím chặt môi, nói thêm chút là em nằm cạnh cửa sổ, phòng trên tầng 2 nhìn xiên sang sân thượng nhà hàng xóm mà k đêm nào e k mở cửa cho thoáng ! Thật sự e có hơi hãi nhưng với cái tính lỳ đòn nên e vẫn tỏ ra bih thương nhu cân dg hôp sữa ! A cứ về theo khoảng tg ấn định là cách đó vài tháng một lần. Nhưng chuyện diễn ra trong khoảng tg gặp anh chỉ ngay sau đó có một tuần, em cảm thấy bất an vô cùng, đêm nào e cũng ngủ mong a về để e biết dc cái gì đang và sắp diễn ra trong nhà e ở hiện tại mà k thể nào gặp dc anh!


/27