Truyện Ma hay có thật 100% - NHÂN DUYÊN TIÊN KIẾP

Chương 20: P20----- Cửa âm

/27


P19— Lấy chồng âm :

Lần đi xuống dưới âm lần này của em rất mệt, đến mức độ mà sáng dậy người không còn cảm thấy tý sinh khí nào nữa, chân tay không khác gì đi mượn. Sau đó em có kể chuyện này cho họ hàng và gia đình thì nhận được một câu xanh rờn là xem phim ma nhiều và đọc truyện nhiều quá. với giờ trẻ tuổi, cứ đọc mấy cái thứ truyện nhảm nhí đêm về mơ chứ có gì đâu:


( Nguyên văn k thêm bớt của các cụ và một số người nghe e kể lại khi đó, có ng nhẹ lời hơn thì bảo do mệt bị bóng đè nên vậy, ngủ sớm vào, ăn uống điều độ thì chẳng sao cả ! Nhưng vde ở đây là gì, em đi khám bệnh k có tý bệnh tật gì, huyết áp, tim các thứ máu huyết, xương khop bt ! Ấy vậy mà e cảm giác hai vai như đeo đá, nặng trình trịch và ng xanh rờn như mớ rau !

 

Em cao m63 nặng 56 thì chắc k thuộc hệ suy dinh dưỡng. Kể từ lúc kể ra mà không nhận được một sự đông thuận nào từ gd, khi đó e đã rơi vào tình trạng trầm cảm, đêm nào cũng u uất, k ngủ được, và khóc ròng rã liên tục trong một tháng! Bận rộn k sao, rảnh ra lúc nào là nghĩ ngợi buồn phiên, lắm lúc lại nghĩ chết đi cho nhẹ nhõm.

Vì sao mình lại vướng vào những chuyện khó lý giải như này  Đấy là quãng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời khi dính vào mấy vụ như thế, chuyện mà ngay bản thân e cũng không dám tin là nó tồn tại trên đời  ! Sau cái đêm từ cõi âm về, nhà em không có chuyện gì xảy ra cả, đến đêm thứ 3, thì đêm e k nằm quay đầu ra cửa nữa nhưng đêm k ngủ được, người cảm thấy bồn chồn cứ như đang có ai mong, thê là em lầm nhẩm a có về anh bảo em nhé, nếu a về thì a nói chuyện với em ! cái bùa em vẫn mang theo người em bỏ ra các chị ạ, xong em năm quay đầu lại phia ngoài đường rồi ngủ từ bao giờ k biết ! Em đang nằm thì có người bưng khay tráp bê các thứ đồ giống đồ lễ, phủ khăn đỏ !

Rồi em thấy anh, a bảo a qua đón em, về chào các cụ nhà anh :(! E cứ thế đi theo thôi, trời mưa bay bay, mà cái ánh sáng thì chạng vạng như 5-6g mùa đông lúc chiều ở trên này ! A mặc một bộ sơ mi và quần âu, còn đôi chân thì e cũng vẫn k thấy đâu cả, chỉ thấy thoang thoáng nửa người phía trên. Anh cười xong cầm tay em còn em thì mặt buồn như đưa đám vì thế này là bắt dâu chứ cưới dâu gì, e đã đồng ý đâu. Xung quanh a lại là những bóng người già, mặc áo xanh đỏ nhìn k rõ mặt mũi như nào. A bảo : giờ em là vợ anh rồi nhé, phải nghe lời không được cãi ! Xong e cứ đứng khóc tu tu, chả hiểu sao. E nghĩ chắc giờ em chết rồi k về dương dc thỉ mới ăn hỏi như này chứ  A không nói gì lại cười, xong kéo em đi, mà làm sao trời cứ mưa phùn, không hiểu sao dưới này cũng có mưa nhỉ. E mặc một bộ áo đỏ giống áo dài nhung nó có các hoa văn phượng rồng thêu như cho các bậc vua chúa ngày xưa mặc, e k rõ cái thể loại áo này vì chưa nhìn thấy bao giờ, nó hơi khó miêu tả nhưng giống kiểu áo dài của Việt Nam và hơi lai sườn xám của Tàu ! A cầm tay e được một lúc thì e bảo, sao a đưa e xuống đây mà không báo trước cho em. A bảo ng âm không hẹn trước, ng âm k có tg hẹn, cứ lúc nào được việc thì làm thôi.

Mặt e cứ kiểu như cái bị, k giống cô dâu được cưói về nhà ck. A nhìn em bảo e hối hận không kịp đúng rồi vì ng dương hay lừa dối ng âm lắm nên người âm không bao giờ tin được những lời hứa hẹn của ng dương, nhưng a cũng đã để e quyết định đấy thôi. Tự dưng e ngước lên nhìn anh, người này giờ là ck em, rồi e bất chợt xiết chặt tay anh…A quay người bảo tất cả nhưng gì a có thể cho em bây giờ là bình an. A vẫn chẳng nói gì về tình yêu cả  có lẽ thế giới này khác, khái niệm yêu đương k tồn tại, chỉ có bên nhau và mãi mãi thì có thôi.

Lấy chồng âm 2 :

“Mày lại chết ở đâu rồi đấy con kia, tao gọi rát cổ nổ hầu rồi đấy nhé ” tiếng mẹ e gọi làm e bật tỉnh từ giương phi ra k nhìn lên đồng hồ kịp nữa, xong xuôi các việc nhòm lại đã là 4h hơn! Và trong tích tắc mới chợt nhận ra hình như mình vẫn đang còn sống  Thế có nghĩa là em vẫn còn ở dương mà vẫn cưới được ng âm hay sao, cái này thực e không hiểu nữa ! Từ hôm ở sông âm về, e lại k hể gặp lại hai bóng quỷ kia nữa  cũng vì lý do đó mà nhà cửa khá yên ổn, bản thân e cũng k có vde gì xảy ra hay gặp chuyện tai nạn gì nếu có vô tình đi ra đường !

 

Rồi trong quãng thời gian này e quen một người con trai, người đó cũng chia tay người yêu được một thời gian! Mới đầu chỉ là nc bình thường vu vơ thôi, rồi hẹn gặp nhau lần đầu vào đúng hôm cách sinh nhật bạn em được 1 hôm. Thời gian quen biết ng này là thời điểm mẹ e chưa ôm nặng và còn đi lại dc bình thường, nghĩa là câu chuyện tình cảm trên dương diên ra song song với câu chuyện của anh dưới âm mà em đã kể ở trên, k mọi ng lại tưởng e yêu ng âm rồi lại yêu tiếp ng dương ! Cái hôm gặp đầu tiên về đó đã có trục trặc ngay, mẹ e cản trở đủ các thứ xong còn bảo cấm được gặp mà e thấv la lùng ở điểm như này !

Hôm gặp em lần đầu có lai em về nhà vì nhà ở gần ngay nhà nhau luôn, thế mà mẹ e rất giận dữ rồi bảo nghiêm cấm k cho gặp nữa vì lúc mẹ e có ngồi ngay đầu ngõ chơi bảo là do anh k chào nên mẹ e ghét ! ????

Lần đầu gặp sao biết mà chào đây? Rồi em nói bạn con có biết mẹ đâu mà chào thì mẹ e bảo luôn tao k cần biết nhưng nó nghe thấy tao gọi mày mà nó k biết à ( lúc ấy quả thực có đi qua nhưng chỉ e thấy mẹ e chứ bạn em k thấy ) ! Ấn tượng đầu tiên là vậy ! Tôi đó đã vào xong chào hỏi mẹ e và mẹ e niềm nở ok rồi, 2-3 ngày sau lại có biến luôn ! Chung quy là ngăn cấm và k cho đi chơi !

Tóm tắt là thế ạ ! Đêm cách hôm e gặp ny em hiện giờ 3 hôm thì anh về, lần này a đứng cách xa em và bảo e không được tiếp tục quen người kia nữa nếu k anh sẽ k để yên đâu ! Em bảo sao lại như thế thì a bảo là e là vk a rồi, a k thích thế với cả e với ng đấy k hợp nhau đâu! Nói xong thế thôi a đi luôn làm e k kịp nói thêm gì nữa ! Rồi y rằng k yên ổn được một giờ một phút nào với mẹ e  ! Me e tự dưng quay ra coi ng kia cứ như là kẻ thù luôn, lần nào thấy hẹn nhau đi đâu cũng rình mò lúc về ra đứng dằn mặt với chửi bới ! Đỉnh điểm là một hôm e hẹn với ng kia thì lúc ấy trời mưa, sau e bảo e k đi dc nhưng thực chất me e đã cấm và qiữ chìa khoá k cho đi, thế là cãi nhau ! Lúc đó cái fb chết tiệt lag hay sao ấy vì e đã gửi tin đi là e k đi dc rồi xong vẫn cứ đợi đợi từ 7g-9g xong nt bảo em từ giờ là thôi k gặp nhau nữa và có thứ muốn đưa e nhưng có lẽ thôi ( sau này e mới biết là a ý đốt quà đi luôn ) ! Đêm đấy, e chán nản chả biết ntn luôn đi tắm xong quên cả cái lá bùa để luôn trên p tắm rồi cũng k biêt là quay về đâu, gặp anh, a bảo e vẫn k nghe lời anh à ?! E bảo cái này nó là do duyên số chứ e đâu miễn cưỡng dc cũng như a gặp em, e đâu có chống lại dc ! Xong a bảo tính ng đấy k hợp em đâu, e chỉ khổ thôi !

Em không nghe, quay đầu đi thì a kéo tay e lại bảo : sao e k nghe ck em, a cho e được quyền sống ở trên này ,nhưng a k cho phép em yêu ng khác ! E k nói gì, e k biết nên tự vấn lương tâm bằng cách nào trước một ng đàn ông hai năm mới gặp một lần dưới âm, mỗi kỳ hạn gặp dc nửa năm ! Còn một ng là do cùng chung một nhịp đập ở trần gian này ! Một ng đến trước, một ng đến sau nhưng lỗi ở âm dương cách biệt ! Làm sao cho vẹn đôi đường bây giờ ? E k nói dc câu nào và e nhìn a, cảm thấy như a toát ra những tia giận dữ rồi e sợ – nỗi sợ của những ng không biết phải làm điều gì khi bắt buộc phải trả lời những câu hỏi
mình k mong muốn ! Nhưng Isao e dám chọc giận ng âm, ng đó ít nhất cũng từng cứu em khỏi k ít tai hoạ ! A kéo em lại gần rồi nhìn như thôi miên, trong cái khoảnh khắc ấy e lại thấy giống ánh nhìn của lần đầu gặp, trong trẻo và nhẹ nhàng, nhưng thôi thúc ! Bất ngờ a bảo : e nói đi ! Sao e k nói ? E bảo e k có gì để nói, e cần suy nghĩ ! A bảo đừng nói dối ng âm, những gì em nghĩ a biết hết. E bảo a có tin vào tình yêu không ? A nói ng âm yêu theo cách khác, và rất ghen, ghen hơn cả ng trần. Rồi a cúi sát mặt em, a bảo e hãy nhớ lấy những gì a nói.


/27