Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 101 - Chương 57

/136


Lãng Quên

Khương Vi đơn giản hơn, chỉ tội nghiệp nhìn Khương Sam, giọng nói lại mang theo vui sướng khi người gặp họa: “Chị à, thật xin lỗi, chị… Chị bị hủy bỏ tư cách chắc không phải tại vì em cùng khiêu vũ với chị chứ?”

Lại nhìn về phía Tần Diệc Hạo cao lớn tuấn tú, người đàn ông này thật đẹp, nhưng ánh mắt kia quá sắc bén, Khương Vi vừa nhìn thoáng qua cũng không dám nhìn thẳng mặt anh, suy nghĩ xoay chuyển, muốn nói lại thôi: “Vị tiên sinh đây là? Không phải chị vẫn luôn thích anh Bạch Kỳ sao, làm sao lại… Anh Bạch Kỳ biết không?”

Lúc ở hội trường, Tần Diệc Hạo đã biết người phụ nữ này chính là người đã giành lấy nghe điện thoại lần trước, bây giờ ánh mắt có chút bất thiện, nghe câu cô ta vừa nói, sắc mặt vừa mới dịu đi lại tiếp tục âm trầm xuống.

“Cô ta là em gái em?”

Tần Diệc Hạo hỏi Khương Sam.

Khương Sam nhìn vẻ mặt thiết tha của hai người cùng với ánh mắt Quách Ngọc Khôn không được tự nhiên nói: “Có thể xem như vậy.”

Khương Vi nghe giọng Tần Diệc Hạo có chút quen tai, trong lúc này lại không nhớ ra đã nghe qua ở đâu, đang muốn nhớ lại, lại nghe Khương Sam ôn tồn nói:

“Thầy giáo Quách có lẽ đã hiểu lầm rồi, Trương phó trưởng tìm tôi để nói tháng sau có cuộc thi đấu tỉnh, muốn để cho tôi tham gia cùng với đoàn thi đấu, hôm nay vừa mới phân tổ, sao lại có tin nhảm tư cách bị hủy bỏ truyền đi buồn cười như vậy được? Khương Vi cô muốn vào vũ đoàn muốn đến điên rồi sao, ban ngày ban mặt lại đứng ở đây ngủ mơ.”

Khương Mật và Khương Vi liếc nhìn nhau một cái, vội vàng nhìn qua Quách Ngọc Khôn, tin tức này là do ông ta nói cho bọn cô biết, Khương Sam nhất định là ngoài mạnh trong yếu (mạnh miệng).

Sắc mặt Quách Ngọc Khôn đã trắng giờ càng trắng hơn, nhìn Khương Sam đang ở cùng một chỗ với Tần Diệc Hạo như vậy sao ông còn không rõ được, ánh mắt Tần Diệc Hạo lại như có như không nhìn về phía đây, Quách Ngọc Khôn tức giận trách cứ nói: “Tôi nói vậy khi nào? Tôi rõ ràng nói với các cô phải nhìn vào trên mặt Khương Sam, tương lai nếu có cơ hội mang theo cô em gái là cô theo!”

Trong nháy mắt Khương Vi kinh hãi nói: “Thầy giáo Quách lúc nãy rõ ràng thầy nói…”

Khương Mật cũng trợn tròn mắt, người này sao lật lọng nhanh như vậy?

“Câm miệng! Lúc nãy là do cô không nghe rõ, làm sao tôi có thể nói ra những lời đó được!”

Hai người kinh hãi không sao giải thích được, Khương Sam chậm rãi nói: “Thầy giáo Quách quả là người cẩn thận, lúc trước tôi bị thầy cho con điểm không, ánh mắt của thầy cao, tôi biết rõ em gái mình, tạm thời vẫn chưa có năng lực đi vào vũ đoàn Niết Bàn, phải không?”

Quách Ngọc Khôn bị lời nói mờ ảo của Khương Sam châm chọc có chút buồn bực, nhưng nhìn thấy tay Khương Sam vẫn đặt ở giữa khuỷu tay Tần Diệc Hạo, lại nghĩ đến một đám học trò của mình đang bị hủy bỏ hợp đồng ở tập đoàn Cảnh Thiên, ông vẫn thức thời nuốt xuống cục tức này.

“Điều này hiển nhiên, vừa rồi ở trên sân khấu phân cao thấp chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấy rõ, cô ta đương nhiên chưa có tư cách tiến vào vũ đoàn Niết Bàn.”

Khương Mật và Khương Vi khiếp sợ không nói nên lời, Khương Mật dù có ngốc đến đâu cũng nhìn thấy được vấn đề, giọng điệu Quách Ngọc Khôn lật lọng nhanh như vậy , có thể khiến ông ta thay đổi nhanh đến vậy nhất định có liên quan đến người đàn ông trước mặt này, trong đầu Khương Mật vốn muốn nói vài lời châm chọc Khương Sam cũng không dám nói ra nữa.

Nhìn sắc mặt hai người vừa xanh vừa trắng, Khương Sam kéo kéo khóe miệng, lại quăng xuống một quả bom: “Đúng rồi Khương Vi! Lúc nãy không phải cô đi cùng với Triệu Thanh Thanh sao? Chẳng lẽ cô không biết bạn gái bây giờ của Bạch Kỳ chính là cô ta sao?”

Cả người Khương Vi lung lay, thất thanh nói: “Không có khả năng!”

Khương Sam giống như trào phúng mỉa mai cười nói: “Đúng là cô gái ngốc!”

Khương Sam đi rồi, Quách Ngọc Khôn hung dữ trừng mắt nhìn hai người: “Hai người các cô không có đầu óc à? Trước mặt Tần thiếu lại dám nói lung tung! Bản thân không có mắt nhìn cũng đừng kéo tôi theo!”

Nói xong vung tay bỏ đi mặc kệ Khương Mật luôn miệng mời ở lại, nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Chỉ để lại hai mẹ con Khương Vi sắc mặt trắng bệch kinh hoảng lại không hiểu ở lại.

Trách không được vừa rồi cô nghe giọng nói có chút quen tai, Tần thiếu… Sẽ không phải chính là Tần Diệc Hạo chứ?

Lại chống mắt nhìn Khương Sam đi xa, Triệu Thanh Thanh ở bên kia cũng ló đầu ra thăm dò tình hình, Khương Vi vừa mới bị kích động ánh mắt liền trở nên dữ tợn, giống như cuối cùng cũng tìm được nơi trút cơn giận, hung dữ đi tới!

Bên này Khương Vi trút tất cả tức giận với Khương Sam lên trên người Triều Thanh Thanh, là người có quan hệ qua lại bây giờ với Bạch Kỳ thì phía bên Quân Nghệ bỗng nhiên xảy chuyện.

Không biết từ nơi nào bên trong trường Quân Nghệ nổi lên tin đồn, người tung ra tin đồn đồn Khương Sam có quan hệ bất chính với thầy giáo Lưu Hoằng ở trường đại học T chính là em gái họ của cô, (%$lê_43quý$*&đôn$#@ cũng là sinh viên mới năm nay Khương Vi động tay động chân. Quân Nghệ nghỉ học trễ, cũng đang trong thời gian thi cuối kỳ, tin tức này bùng nổ lại cẩu huyết bát quái như vậy ngay lập tức khuấy đảo vào sâu trong lòng tất cả sinh viên.

Chuyện lần trước Khương Sam huyên náo ầm ĩ không nhỏ, sau đó phát triển thành tranh cãi đánh nhau, bây giờ lại bùng nổ, Khương Vi lập tức trở thành cái đích để cho mọi người chỉ trích.

Vốn Triệu Thanh Thanh bị Khương Vi sống chết quấn quýt khiến cho tức giận, cô ta cũng không phải người dễ chọc, hai ngày nay Khương Vi bắt đầu dùng các thủ đoạn trêu chọc làm tổn hại thanh danh của cô ta, gây trở ngại cho cô ta, cô ta cũng trong sáng ngoài tối phản kích lại nhanh chóng, nhưng khi Quân Nghệ bắt đầu xuất hiện lời đồn, Triệu Thanh Thanh bất ngờ kỳ quái dừng lại.

Ngày thường Khương Vi thích giả trang làm người yếu đuối làm người bị hại, gây ra chuyện xấu cô ta còn có thể bị cô ta không cẩn thận che giấu cho qua, huống chi loại tin đồn này cô ta còn không biết? Quả thật Khương Vi nghe tin đồn truyền tới liền ủy khuất khóc lóc kể lể giải thích, bộ dáng mơ hồ không rõ giống như toàn bộ thế giới đang hãm hại cô ta vậy, thật sự vẫn có rất nhiều người tin lời cô ta nói.

“Tôi vốn nhận được tư cách phỏng vấn vào học viện vũ đạo hoàng gia Anh quốc, còn có thể ghen tị để đi hại người khác sao? Hơn nữa bây giờ tôi múa còn giỏi hơn chị ấy, tôi có gì để ghen tị chứ. Quan trọng hơn nữa là tôi vừa mới vào Quân Nghệ, sao có thể quen biết thầy giáo Lưu được, sao có năng lực truyền ra tin đồn lớn như vậy? Bản thân tôi còn không có báo danh vào Niết Bàn, sao có thể vì trả thù để đoạt lấy danh ngạch?”

Khương Vi khóc sưng cả mắt, điềm đạm đáng yêu giải thích với mọi người xung quanh, cô ta




/136