Trọng Sinh Quân Hôn: Chào Buổi Sáng, Ngài Thủ Trưởng

Chương 11.2 Đều hận

/5016


Chương 11.2 Đều hận

Nghĩ tới chuyện này, Kiều Tử Khâm bấm chặt móng tay vào lòng bàn tay.

Lúc đó, cô ta mới 2 tuổi, mẹ cô ta mang thai, cô ta chỉ muốn ôm chân mẹ nhưng mẹ cô ta sợ bị cô ta đụng vào bụng nên đẩy cô ta ra, khiến cô ta ngã xuống đất bị thương.

Mười mấy năm trôi qua, miệng vết thương đã lành nhưng lại để lại một cái sẹo trong lòng.

Kiều Nam không hề biết sau khi cô ra khỏi nhà trong nhà đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không hề biết trong tâm lý của Kiều Tử Khâm lại phức tạp như vậy.

Cô cầm hơn 10 đồng đi tới cửa hàng mua bán đồ cũ.

“Cô gái, có đồ cũ muốn bán sao?” Chủ cửa hàng mua bán đồ cũ tóc cắt ngắn đội một cái mũ, mặt mày tay chân sạch sẽ, quần áo cũng phẳng phiu nhìn cô hỏi.

Kiều Nam lắc đầu, “Ông chủ, tôi không muốn bán đồ, tôi muốn mua đồ.”

Ông chủ cửa hàng cảm thấy lạ, “Mua đồ? Ở chỗ tôi đây? Cô muốn mua gì?”

Kiều Nam đưa mắt nhìn quanh sau đó hỏi, “Ông chủ, ở chỗ ông có sách không? Tôi muốn tìm sách cấp 2.”

Người đàn ông nhướng mày, cũng không hỏi nhiều, chỉ vào một góc nói, “Nếu không ngại cô tự mình vào đó chọn, chọn được bao nhiêu chúng ta tính tiền.”

“Vâng, cảm ơn ông chủ.”

Kiều Nam cũng không ngại chỗ này có đủ các thứ mùi, vô cùng nghiêm túc đi vào chỗ ông chủ chỉ là lựa chọn.

Mỗi năm, số người tốt nghiệp cấp 2 khá đông, sẽ có nhiều người giống như Đinh Giai Di đem sách cũ bán đi.

Cho nên, Kiều Nam chọn trong chốc lát là đã chọn đủ sách giáo khoa của chương trình học năm tới.

Cũng may, vận khí của Kiều Nam khá tốt, cô không chỉ chọn được đủ bộ sách giáo khoa cho năm học mà trong bộ sách này còn có phần ghi chú bên ngoài, hướng dẫn tỉ mỉ cách giải bài.

Chỉ cần nhìn một lát, Kiều Nam lập tức chọn bộ sách này. Chỉ cần viết lại toàn bộ phần ghi chú bên lề ra cũng đã giúp không ít cho việc học.

Chọn chọn lựa lựa, ngoại trừ một số sách khác, Kiều Nam chọn được ra hầu hết bộ sách của người chủ trước đã ghi chú cẩn thận này.

Nhìn chất lượng giấy, Kiều Nam cảm thấy bộ sách này không những tốt mà còn giống như được in ở nước ngoài.

“Ây da, chọn nhiều vậy?” Người chủ cửa hàng nhìn thấy Kiều Nam bê tới một bộ sách, xếp sắp chỉnh tề thì biết là Kiều Nam đã chọn xong.

“Vâng.” Kiều Nam lau mồ hôi trên trán, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp có thêm mấy cái vệt bụi bẩn.

Nhìn khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô gái đột nhiên có thêm mấy cái vệt bụi giống như chú mèo nhỏ, người chủ cửa càng liền mỉm cười hỏi, “Mua nhiều như vậy, có mang đi nổi không?”

Bị hỏi như vậy, Kiều Nam liền ngây người. Đúng là cô chọn nhiều sách, nặng như vậy cô sao có thể mang đi hết được chứ? Hơn nữa, số sách này mua về xong thì để chỗ nào?

Nếu như bị mẹ nhìn thấy, không cần hỏi cũng biết, cô vừa mang về, quay lưng đi sẽ lại bị mẹ cô mang đi bán.

Hơn nữa, chuyện này cũng không thể nói với ba cô. Ba cô còn phải đi làm, không có khả năng ngày nào cũng ở nhà. Ba vừa đi, mẹ sẽ lập tức không cho cô để số sách này lại.

“Ông chủ, số sách này tôi muốn mua. Ông cho tôi gửi lại, tôi đi một chút rồi quay lại lấy có được không? Nếu ông chủ không yên tâm, tôi sẽ trả tiền trước.”

Vất vả mới chọn được số sách mà mình muốn này, Kiều Nam không muốn bỏ lỡ. Cô lên tiếng nhờ ông chủ cửa hàng giúp đỡ.

Người đàn ông xua xua tay, “Không cần, cứ để sách ở đây là được.”

Ngoại trừ cô gái này tới đây mua sách, những người khác chỉ tới để bán đồ mà thôi.

“Cảm ơn ông chủ.” Kiều Nam nhìn ông ta cười cảm kích, sau đó chậm rãi rời đi.

Nhà họ Địch.

Địch Hoa vừa mới tỉnh dậy cầm ly đánh răng, thì nhìn thấy cô gái nhỏ đi tới đi lui trước cửa nhà mình, dáng vẻ nửa muốn vào nửa không.

Địch Hoa nhổ bọt kem đánh răng trong miệng, súc miệng. Cô gái này, cô ta không quen biết.


/5016