Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Chương 6: Lực Lượng Nảy Mầm

/91


“ Một, hai, ba, bốn….”

HZ là khu sân huấn huyện, ở phía trong không ngừng truyền đến những tiếng đếm liên tiếp, một đội học sinh của Z đại đều tự huấn luyện dưới sự chỉ huy của huấn luyện viên.

“ Nếu là có miếng nước uống thì tốt rồi!” Mạnh Hiểu Dương liếm liềm đôi môi khô héo, hướng về phía Tiêu Tân nhỏ giọng nói, Ở trong phòng ký túc thì chỉ có hai người bọn họ một đội, còn Âu Dương Chính Đông với Trần Tín Hoài thì không biết bị rơi vào vị huấn luyện viên nào, nhưng chắc chắn là không được tốt lắm.

Hôm nay ánh thái dương chiếu rọi khắp nơi, đem cho mọi người phơi nắng làm cho hoa mắt chóng mặt, còn huấn luyện viên thì thực nhàn hạ, đơn giản là mấy vị huấn luyện viên đang ngồi ở gốc đại thụ , còn có bình nước mát, hoàn toàn không để ý đến sự sống chết của học sinh, đây mà là quân huấn sao? Quả thực giống như ở trong trại tập trung hơn!

“ Không được nói chuyện!” Huấn luyện viên mới bố nhiệm Lâm Thời phát hiện động tĩnh của hai người lập tức đường trường vạch trần.

“ Cáo mượn oai hùm!” Mạnh Hiểu Dương chửi nhỏ một câu, sau đó lại đứng thẳng thân thể.

Tất cả các đệ tử học quân huấn chỉ có Tiêu Tân là thoải mái nhất, trước kia hắn đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, đối với huấn luyện loại này quả thực là rất nhỏ bé, hai ngày nay, hắn có một phát hiện vô cùng vui mừng. Mỗi thời điểm khi hắn đứng ở giữa sân tập thì thấy có một dòng nước ấm từ đỉnh đầu chạy vào thân thể, lưu chuyển khắp cả tứ chi, cuối cùng ẩn núp tại vùng đan điền, lúc ban đầu trên người hắn cũng có chút oi bức, nhưng qua một lúc sau thì làn da trở nên một mảnh thanh lương, hoàn toàn không bị nhiệt độ bên ngoài ảnh hưởng, làn da giống như cùng nội phủ cách ly ra, thập phần kỳ dị.

Đây là có chuyện gì? Loại cảm giác này trước kia chưa bao giờ có, hắn chưa bao giờ học qua nội công, vậy thì vùng đan điền lại chứa thứ gì không biết? Chẳng lẽ là ai giở trò quỷ? chẳng lẽ là hắn? Nhưng hắn ngoại trừ mỗi ngày đều làm cho mình ngâm trong thuốc cũng không làm gì mình, hay là trong thuốc có gì cổ quái? Nếu không thì biết giải thích như thế nào.

Bất quá loại cảm giác này cũng không tệ, Tiêu Tân kỳ quái một chút rồi không nghĩ thêm nữa. Vừa lúc thừa dịp ôn lại kiến thức hai ngày vừa học.

“ Rầm!: Trong đội ngũ có người ngã sấp xuống, huấn luận viên lệnh cho hai người đem hắn dìu đến gốc cây, an bài cho y tá kiểm tra, Quân huán cũng chỉ là môn học, nếu thật sự đám học trò này mà có chuyện gì xảy ra, thì quả thực khó ăn nói với cha mẹ bọn họ.

Có một người ngã xuống, thì có người tiếp theo ngã xuống, không đến 10 phút đồng hồ đã có bảy người ngã xuống té xỉu, một vài gã đệ tử không có ý tứ kiên định đều sinh ra ý tưởng đồng dạng, tính toán cơ hội ngã xuống, không ngã xuống mới là đứa ngốc.

“Toàn thể chú ý!” Một giọng nói gầm rú vang lên, làm cho tấ cả mọi người đều hoảng sợ.

Huấn luyện viên không biết khi nào thì chạy đến bên người Tiêu Tân, ánh mắt sắc bén đáo qua mỗi người, trầm giọng nói: “Đứng nghiêm là khảo nghiệm ý chí cùng với vinh dự của tập thể là phương phát tốt nhất, bắt đầu từ bây giờ, tất cả đứng nghiêm một giờ, nếu có ai làm bộ ngất xỉu thì toàn bộ bọ phạt đứng thêm nửa giờ.”

Không thể nào! Tất cả mọi người đều hít một hơi lương khí, vừa rồi bất quá mới đứng nửa giờ thì mọi người đã thấy toàn thân mỏi nhừ, thân thể đã khó chống đỡ được, hiện tại muốn tăng thêm nửa giờ, chẳng phải là muốn chết người?

Quả nhiên, chưa đên 20 phút đồng hồ thì đại bộ phận đệ tử đã lung lay sắp ngã, thủ đoạn của Huấn luyện quả thật độc ác, làm cho tất cả đệ tử không khỏi phải cắn răng chịu đựng.

“ Mọi người kiên trì một chút, đã sắp hết thời gian rồi.” Thanh âm của huấn luyện viên ngồi ở gốc cây cách đó không xa truyền đến.

“ Kiên trì cái rắm, có bản lãnh thì ra đứng cùng với chúng ta, ngươi ngồi dưới gốc cây mát, lại uống nước lạnh, mà chúng ta lại đứng ở dưới ánh thái dương, thật sự là buồn cười.” Một đám đệ tử trợn mắt lên nhìn, đồng thời chửi thầm, đáng tiếc những lời này chỉ biết để trong lòng, ai cũng không dám phản kháng, thành tích quân huấn được xếp vào điểm hạnh kiểm cùng với các môn tốt nghiệp, nếu làm cho huấn luyện viên tức giận thì cái được không bằng mất.

Tiêu Tân trước kia cũng đã trải qua tân binh, cũng đồng dạng hiểu được hàm nghĩa của đứng nghiêm, nhưng hiện giờ hắn là thân phận khác, cũng không muốn làm việc gì nổi bật, cảm giác thân phận khác có chút quân doanh cảm giác cũng không sai.

Đột nhiên một tiếng gầm rú váo trong tai, “ Con mẹ nó. Ngươi đứng lên cho ta, rõ ràng là giả bộ bất tỉnh, ngươi muốn nhàn hạ phải không.”

Ánh mắt của mọi người đều tập trung qua, xem huán luỵen viên đang quát mắng ai.

Đệ tử bị ngất là người đứng trước Tiêu Tân, cho nên nhìn thập phần rõ ràng, Nguyên là một gã đệ tử bị té xỉu, được huấn luyện viên cho là giả vờ, gã huấn luyện viên quả thật có chút quá phận, có thể là giả vờ nhưng cũng không nên chân thì đá miệng thì mắng như vậy, không có một chút nặng nhẹ, càng làm cho người giận là những huấn luyện viên khác cứ nhiên giống như không nhìn thấy, không có một người đi lên khuyên can.

“ Dừng tay!” Tiêu Tân rốt cục nhịn không được nữa, đệ tử bị đá đúng là Trần Tín Hoài cùng ở chung phòng ký túc xá, lấy thấn hình hắn đơn bạc kiên trì không được cũng là có khả năng.

“ Tiêu Tân, ngươi muốn làm gì?” Huấn luyện viên muốn quát bảo ngừng lại. Tiêu Tân dừng bước lãnh đạm nói: “Huấn luyện viên, ngươi dừng có quản, nếu hắn có giả bộ bất tỉnh cũng không thể được đánh người.”

Nói xong, hắn đi về phía trước vài bước, cúi người xem Trần Tín Hoài, lập tức thấy thần tình đối phương trắng bệch, thần sắc rõ ràng có chút không đúng.

“ Ngươi là người nào mà dám quản?” phía sau truyền đến một thanh âm thô lỗ, cùng lúc đó một bàn tay chụp vào bả vai của Tiêu Tân.

Không đợi cho đối phương chụp lấy, Tiêu Tân lập tức phản ứng, nhiều năm tập võ cũng không phải là nhuyễn thủ, chỉ trong giây lát liền phân ra cao thấp, chỉ thấy vai phải của hắn hơi co lại, cánh tay xoay tròn hình xoắn ốc chặn ngay bàn tay lại, ngay sau đó, Tiêu Tân sử dụng thế vật lộn đơn giản nhất là ngiêng người lại đánh thẳng vào bụng đối phương.

Oanh! Gã huấn luyện viên giống như sợi diều đứt dây, bay ra khoảng bảy tám thước, nặng nề rơi xuống đất.

“ Hảo gia hoả!” Mọi người ở đây vô cùng chấn động, huấn luyện viên bị đánh họ Lôi, nghe nói là đệ tử thiếu lâm, một thân võ nghệ thuộc hàng thứ nhất thứ hai của đám huấn luỵên viên, không nghĩ tới hôm nay lại bị một gã đệ tử quân huấn đả bại, ngay cả cơ hội chống đỡ đều không có.

Tiêu Tân cũng đồng dạngcả kinh, vừa rồi hắn xuất thủ không đến hai thành lực lượng, cứ nhiên đem một gã hán tử 170 cân đánh bay xa như vậy, trước kia hắn căn bản không có khí lực như vậy, như thế nào khí lực đột nhiên tăng mạnh như vậy.

Gã huấn luyện viên vừa bị đả bại rất nhanh đứng lên, miệng phát ra tiếng gầm giận dữ, một lần nữa lại hướng Tiêu Tân đánh tới. Nhưng mà kết quả vẫn cứ đồng dạng giống nhau, từ nơi này đứng lên, lại đồng dạng bị đánh bay ra ngay chỗ đứng dậy, cực kỳ chuẩn xác giống như dùng thước đo, bất quá lần té ngã thứ hai so với lần thứ nhất lại bị nặng hơn, không ngờ làm cho Lôi huấn luyện viên nửa ngày không đứng dậy được.

Ngay lúc đó tất cả huấn luyện viên đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Tân, nhưng hắn cũng không có chút nào giác ngộ, xoay người đi đến trước mặt của Trần Tín Hoài, ngồi xổm xuống , lấy tay ấn vào huyệt nhân trung* ( dưới lỗ mũi) mấy cái, sau đó lại xoa nhẹ ở thái dương của đối phương.

Chỉ chốc lát sau, Trần Tín Hoài từ từ tỉnh dậy, ngữ khí suy yếu hỏi: “ Ta đây là như thế nào?”

“ Không có gì!” Tiêu Tân lạnh nhạt trả lời, bảo y tá đem Trần Tín Hoài đến bên gốc cây nghỉ ngơi, rồi cho uống nước để bù vào lượng nước đã mất.

Cách đó không xa, Lôi huấn luyện viên đã được hai chiến hữu từ mặt đất đỡ lên, hầm hừ xoay người rời đi, vừa rồi Tiêu Tân đánh hắn không nhẹ, tại đơn vị hoành hoành nhiều năm không có đối thủm không ngờ hôm nay lật thuyền trong cống.

Tiêu Tân xoay người lại, phát hiện gương mặt huấn luyện viên thập phần cố quái, cả những đồng học đều có biểu tình như thế, giống như ban ngày nhìn thấy quỷ.

“ Huấn luyện viên, ta có thể hay không xin miễn huấn luyện!” Tiêu Tân thở dài một hơi, ngữ khí lạnh nhạt hỏi, từ khi hắn lấy diện mạo này tiếng vào Z đại thì không muốn nổi bật, nhưng hôm nay lại đánh ngã một gã huấn luỵên viên, muốn không nổi bật cũng khó.

Huấn luyện viên nhất thời sửng sốt, nói : “ Ta muốn xin lãnh đạo chỉ thị.” Nói xong hắn xuay người hướng tới đại lâu đơn vị chạy tới.

Sau một lúc, huấn luyện viên chạy trở về, mang theo câu trả lời ngoài dự kiến của mọi người.

Câu trả lời chính là : Tiếp tục tham gia quân huấn.


/91