Trò Chơi Ác Nghiệt

Chương 6 - Báo Oán

/9


Nói đến chuyện thằng T trở về từ nhà L gương mặt nó đã thất thần như có một điều gì đó khủng khiếp với nó, vẻ mặt đó còn biểu hiện rõ rệt hơn khi nghe mình nói mình không nhận được cuộc gọi cầu cứu nào của nó, như thế người khác đã nghe máy mình và trả lời với nó.

Mình biết chuyện chẳng lành nên gặng hỏi nó chuyện gì thật sự đã xảy ra vào tối đó, nhưng nó chỉ nói là nó đến nhà thằng L còn những chuyện khác nó rất mơ hồ, không nhớ nỗi, nó chỉ biết là nó rất sợ một điều gì đó.Mình thầm nghĩ chắc có lẽ nó đã một mình đi tìm sự thật về cái chết của L, và nó đã gặp lại những gì L đã gặp nhưng không hiểu phép màu nào đã để nó về nhà được an toàn.

Ê, Thằng T’ gọi mình

Mày nghĩ cái gì đó-Nó tiếp lời

À tao chỉ suy nghĩ tại sao thằng T lại đi qua nhà thằng L thôi-Mình đáp lại nó, mà thật chất là mình phần nào đoán được nguyên nhân rồi, chả là có lẽ thằng T’ không nên luyên luỵ vào chuyện này nữa, và mình sẽ cố gắng tìm ra sự thật.

Mà nói thì nói vậy thôi, chứ đêm hôm mình một mình qua nhà thằng L nếu không có thằng T lại kịp thời thì có lẽ mình cũng như nó hôm nay rồi, nên mình cũng không còn can đảm lại đó một mình nữa, nhưng nếu rủ thêm thằng T hay T’ thì càng không được, thằng T thì chắc có lẽ nó mới gặp điều gì khủng khiếp rồi nên có thể nó không dám đi, còn thằng T’ như mình đã nói không muốn nó liên luỵ theo.

Bi giờ muốn điều tra tiếp thì chỉ còn phải khai thác vào thằng T những gì nó đã gặp đêm hôm đó thôi, khổ nổi nó lại quên sạch hết có thể do hoảng sợ quá độ, suy nghĩ hồi lâu thì mình cũng đã có kế hoạch.Vừa có kế hoạch thì mình liền đuổi khéo thằng T’ về để tiện bàn hơn với thằng T.”Thôi, mày về đi, chắc hôm qua giờ mày cũng ngủ không được nhiêu đâu, về ngủ đi, để thằng T ở đây với tao được rồi, có gì tao gọi mày”Vừa nói mình vừa vỗ vai như trấn an nó, ban đầu nó cũng lừng chừng không muốn về, mình đuổi mãi mới chịu đi.

Khi nó vừa về mình quay sang thằng T ” Này, mày không nhớ gì thật à”, “Không”-Nó đáp lại, “Không một chút gì sao”-Mình hỏi lại nó, “Thật, tao chỉ nhớ là tao qua nhà L, rồi sau đó tao cảm thấy sợ quá nên chạy ra gọi mày nhưng mà….”, Mình biết là nó đang sợ vì gọi mình mà ai lại bắt máy.

Nhìn lời nói nó thì người ngoài có thể nghĩ nó chỉ mới bước vào nhà thằng L rồi đi ra ngay vì sợ quá, chả làm gì cả, nên mới không nhớ gì, nhưng với người trong cuộc thì có thể hiểu rõ hơn, nó là một thằng không sợ ma, nó chả việc gì đi vào rồi đi ra khi chưa tìm ra nguyên nhân với thằng L, hơn nữa lúc L còn sống thì 4 thằng rất thân, nên để tìm ra nguyên nhân bạn mình chết thì việc gì phải sợ.

Nói đến đấy thì mình cũng chả muốn gặng hỏi nó thêm nữa, vì sợ làm nó hoảng sợ, mình đi ra ngoài dạo vài vòng suy nghĩ hướng giải quyết tiếp theo thì chợt nhớ có ông anh họ làm bác sỹ khoa thần kinh.”Alo, Anh N hả”-Mình móc đt gọi cho ông anh.”Ừ, có gì không mày”-Ổng đáp lại.”Tối anh rảnh chứ, ra quán cafe XXX em có chuyện muốn hỏi, quan trọng lắm”.

6h tối thì mình có mặt đợi đến tận 30p sau ổng mới đến, và dĩ nhiên là mình chỉ đến có 1 mình, thằng T vẫn còn trong cơn hoảng loạn, và đang ở cùng thằng T’.Hai anh em ngồi nói chuyện một lúc thì mình cũng vào vấn đề chính, ông này được cái bảo mật thông tin rất tốt nên mình cũng tâm sự hết về kế hoạch dự định của mình, sau khi mình nói có thể sự thật đã được thằng T biết nhưng nó hoàn toàn không nhớ gì cả.

Ổng suy nghĩ một hồi lâu thì cũng nói mình thử liệu pháp thôi miên xem sao, thật ra thì cái này ban đầu mình cũng nghĩ tới mà không chắc chắn lắm nên lướt qua, giờ thì nghe ổng nói vậy có thể mình cũng nên thử một lần vì giờ không còn cách nào khác nữa.”

Thế anh biết cách thôi miên không”-Mình hòi ổng với vẻ sốt ruột, “Không mày ạ, mà tao biết có người thôi miên được, muốn thử không”, nói thì nói vậy thôi chứ mình cũng lo ảnh hưởng đến thằng T lắm, dường như ông N hiểu được điều mình nghĩ ổng tiếp lời :” Mày yên tâm đi, không ảnh hưởng gì đâu, mà chắc bạn mày nó cũng muốn tìm ra sự thật mà “, nói rồi mình hỏi ổng địa chỉ và chạy ngay về chỗ thằng T, cũng như hổi sáng mình lại đuổi khéo thằng T’ và nói về kế hoạch thôi miên cho thằng T nghe, mà có lẻ thằng L quan trọng với nó lắm, nên mặc dù gương mặt nó vẫn còn hiện rõ vẻ sợ sệt, chắc nó cũng không muốn lặp lại cái hình ảnh đáng sợ mà nó gặp được, nhưng nó vẫn đồng ý.

Nói xong thì mình với nó cũng vội vả qua ngay địa chỉ mà được ông N cho, nhưng mà bây giờ đã 10h tối hơn, nhà đã đóng cửa, đành lủi thủi đi về, đêm hôm ấy mình ngủ lại với thằng T vì biết nó chả dám ngủ một mình.Cả đêm mình và nó vừa nằm suy nghĩ về kế hoạch thôi miên tới, không khí tĩnh mịch đến đáng sợ lâu lâu chỉ nghe tiếng mấy con chó sủa bậy ở ngoài đường.”

Này “-mình kêu nó, tiếp lời ” Sao hôm đấy không rủ tao qua nhà L cùng mày” , nó bảo không muốn liên luỵ mình, thì ra nó cũng như mình đều không muốn liên luỵ ai cả, nhưng mà đến giờ phút này rồi thì có lẽ mình và nó cùng điều tra thôi, chứ kiểu điều tra riêng lẽ rất nguy hiểm.Nằm hồi mình ngủ thiếp đi lúc nào không hay, trong đêm hôm đấy mình lại mơ thấy L, trong nửa thật nửa ảo mình có nghe thằng L nói ” Đừng đi”, chợt có cái gì đó lay lay mình mở mắt ra thì thằng T nó đã thức rồi và đồng hồ đã điểm 7h sáng.

Mình tỉnh dậy nhưng còn câu nói ” Đừng đi ” của thằng L hay là do mình nghe nhầm thằng T kêu mình ” dậy đi”, mà thôi mình cũng chả bận tâm.Thay đồ tắm rửa xong mình cùng thằng T ra ngoài ăn sáng, mà tâm trạng hôm nay nó có phần đỡ hơn rồi.

2 thằng ăn xong đi vòng vòng rồi vào quán net làm vài ván game giết thời gian, tầm 4h chiều mình và nó cùng chạy qua nhà người thôi miên mà ông N chỉ, đứng bấm chuông mãi mà chả ai ra mở cửa, định bụng đi về, thì tầm 4h30 có một ông hơi già chạy chiếc dream cà tàng lại hỏi :” Đứng trước nhà tôi làm gì vậy”, Mình nghĩ đây chắc là người thôi miên mình cần tìm.

Ban đầu mình kêu ổng thôi miên thì như ổng nói không biết gì cả, một hồi lâu mình năn nỉ và nói lý do thì ổng cũng chịu giúp.Bước vào nhà ổng tiếp đãi rất tử tế, còn dọn cơm chiều ra mời mình cùng ăn ” Này ăn chút đi, để tí nữa không có sức mà làm thôi miên đâu ” -Ổng nói với 2 đứa mình.Ngồi một lúc thì cũng 7h tối, ổng bắt đầu dẫn mình và T đi vào trong phòng.Thằng T ngồi trên ghế nằm, còn ổng thì loay hoay kiếm cái gì đó.

Xong rồi thì cũng bắt đầu đi vào thôi miên, thằng T từ từ thiếp lại, nhưng chỉ được 2-3p nó tỉnh lại, ổng trấn an ” Cứ từ từ thôi, thả lỏng ra “, Cứ vậy lặp đi lặp lại hơn chục lần thất bại, mình cũng hơi sốt ruột, nhìn đồng hồ thì cũng 9h hơn rồi, mình tính đi về thì thằng T bắt đầu vào tiềm thức nó, nó dần dần mê mê man man, ổng thì cứ thế tiếp tục hỏi một số câu linh tinh, sau đó thì ra hiệu cho mình bắt đầu hỏi lại kí ức của nó trong đêm đó.

Mình từ từ lại gần nó hỏi :”Hôm đó mày đã gặp chuyện gì?”, Nó bắt đầu trả lời :” Tao tao…”, cứ thế nó ấp úng một lúc, rồi đột nhiên la lên ” L ơi L”, nó liên tục gọi tên thằng L và hét lên ” Cứu cứu…”Nghe đến đó mình cũng hơi lạnh lạnh xương sống, nhưng vẫn cố nghe thêm manh mối từ nói nhưng nó đã bật dậy rồi, người nó đầy mồ hôi, có lẽ căng thẳng quá, mình hỏi nó có chuyện gì vậy, nó đáp lại :” tao thấy thằng L”nó chỉ đáp vậy thôi, rồi nó bảo tiếp tục đi, nhưng ông thôi miên đó có lẻ thấy thằng T mệt quá rồi nên bảo dừng lại, vài bữa ổn định rồi hãy tiếp tục.Nói rồi mình và T chạy xe ra về, trên đường về đầu óc cứ biết bao nhiêu suy nghĩ về thằng L….


/9