Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 9: Mê mẩn... Động tâm?

/6255


Chương 9: Mê mẩn... Động tâm?

Người đàn ông này là ai?

Nhìn từ cánh tay lộ ra của người đàn ông và tấm lưng mạnh mẽ, có thể thấy anh là một người đàn ông khỏe mạnh, anh không phải là Phong Lập Hân.

Người giúp việc nhà họ Phong sao?

Càng không phải vậy! Nào có người giúp việc nào dám chễm chệ ngồi ăn một mình trên bàn ăn? Tựa một người chiếm cả bàn vậy? Hơn nữa bữa sáng còn tương đối phong phú!

Vậy thì đây là ai?

Trong mơ hồ, Tuyết Lạc dường như nhớ tới: Ba tháng trước, Phong Lập Hân hình như là vì cứu em trai của mình mà bị lửa lớn thiêu đốt bỏng cả người.

Em trai anh ấy tên là... Phong Hành Lãng!

Một người thần bí, rất kín tiếng mảng truyền thông những lại khiến mọi người kinh ngạc về mảng tài chính. Hơn nữa còn thoát ly nhà Liễu Phong tự lập môn hộ riêng.

Tuyết Lạc đi vòng tới trước mặt bàn ăn đi xem người đàn ông này đến tột cùng dáng dấp ra sao, lại nghe được lời nói lạnh lùng mỉa mai không mấy tốt đẹp.

“Vừa mới sáng sớm, sao cô lại động tâm mê mẩn, không biết ý tứ nhìn tôi chằm chằm vậy... Cũng không cần căng thẳng thế chứ!"

Mê mẩn... Động tâm? Tôi không biết ý tứ? Lâm Tuyết Lạc bị người đàn ông nói mà không phản bác được: Không phải chỉ muốn nhìn một chút xem anh ta rốt cuộc có hình dạng thế nào sao! Người đàn ông này thật giống khổng tước, vô cùng kiêu ngạo, tự luyến!

Theo tiếng nói, người đàn ông xoay đầu lại cùng lúc, Tuyết Lạc biểu cảm chán nản, đến hô hấp cũng chậm nửa nhịp trong lúc hô hấp: Được ha, không thể không thừa nhận, người đàn ông này thật sự rất đẹp trai! Có phần kiêu ngạo và tự luyến!

Gặp cảnh đôi vợ chồng mới cưới lại chí chóe nhau, Quản gia Mạc vội vàng tiến lên hoà giải.

“Mợ chủ, vị này là cậu hai Phong gia, Phong Hành Lãng.” Quản gia Mạc không dám nhiều lời những thứ khác. Bởi vì Phong Hành Lãng vẫn đang giữ nguyên ánh mắt sắc bén răn đe.

Vốn dĩ thực sự là do Phong Lập Hân muốn một mực bảo vệ tốt em trai Phong Hành Lãng! Bản thân mình dù sao cũng là chị dâu của anh ta, anh thậm chí còn không gọi cô một tiếng chị dâu. Thật không có lễ phép! Xem ra anh ta đã bị Phong Lập Hân chiều hư rồi!

“Mợ chủ, đây là bữa sáng của cô.”  Thím An đem bữa sáng lên cho Tuyết Lạc.

Tuyết Lạc lại  bưng khay đồ ăn sáng đi về phía phòng bếp.

“Mợ chủ, bàn ăn lớn như vậy, sao cô không ngồi đó ăn?” Thím An khổ tâm, bà đã muốn tạo điều kiện bồi dưỡng cảm tình cho đôi phu thê này lắm mà.

“Cháu không muốn ngồi ăn cùng người không có lễ phép!” Tuyết Lạc lạnh nhạt hừ một tiếng.

Không chỉ có bất lễ phép mà còn là khinh thường. Nào có em rể nào lần đầu gặp mặt chị dâu đã nói chị dâu mê mẩn mình... Động tâm? Mình có chỗ nào không biết ý tứ!

Không có lễ phép? Người phụ nữ này dám cả gan nói mình không có lễ phép? Muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với Phong Hành Lãng tôi sao? Cô còn non lắm!

Xem ra tối hôm qua cô bị hù dọa quá nhẹ rồi! Vậy mà người phụ nữ này vẫn chưa sợ chạy mất dép khỏi nhà họ Phong!

"Thím An, bữa sáng của anh tôi đâu?” Phong Hành Lãng hỏi.

“À, tôi làm xong rồi đây. Cậu bưng lên cho cậu ấy ngay đi.” Thím An lập tức xoay người trở lại phòng bếp, mang một khay thức ăn chuẩn bị riêng đưa cho Phong Hành Lãng. " Bên trong đựng một chút thức ăn lỏng dành riêng cho Phong Lập Hân.

Vừa nghe nói những thức ăn này là chuẩn bị cho 'chồng mình' Phong Lập Hân, Tuyết Lạc ngay lập tức hạ chén đũa rồi đứng dậy.

“Để cháu bưng cho.” Cô cảm thấy so với việc ngồi đây tranh vãi với em rể Phong Hành Lãng thì mình nên đi chăm sóc tốt cho Phong Lập Hân.

“Cô bưng?” Ánh mắt Phong Hành Lãng tương đối lạnh lùng, “Sao thế, lại bắt đầu giả bộ hiền thục lương thiện rồi à? Tối hôm qua cô còn hớt hải chạy ra ngoài như vậy cơ mà... Khiến anh trai tôi vô cùng tức giận!"

Chuyện tối ngày hôm qua, Phong Lập Hân chắc chắn rất tức giận: Nhưng người khiến anh phải tức giận lại là Phong Hành Lãng. Mà không phải Lâm Tuyết Lạc vô tội “...” Tuyết Lạc bị nghẹn lời một hồi lâu, khuôn mặt nhỏ cũng cảm thấy đỏ lên: Chuyện tối ngày hôm qua, sao anh ta cũng biết vậy chứ?


/6255