Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 8: Vốn không cần một biện pháp tác hợp nào

/6255


Chương 8: Vốn không cần một biện pháp tác hợp nào

Đối với hành vi hù dọa tân nương của tân lang cậu hai, thím An giận không dám nói. Bà biết rõ tính khí của cậu hai Phong Hành Lãng, nếu bây giờ nói thẳng với  mợ chủ, tất cả mọi người đều biết chân tướng,mợ chủ sẽ càng trở nên thảm hại hơn!

Nhưng nhìn đến khuông mặt lê hoa đái vũ đang khóc sướt mướt của Lâm Tuyết Lạc, thím An không đành lòng. Cũng không thể thấy chết mà không cứu.

“Được rồi, vậy đành để mợ chủ chịu thiệt tạm thời ngủ cùng tôi một đêm." Rốt cuộc thím An vẫn đáp ứng.

Muốn đưa Tuyết Lạc khuyên trở về phòng cưới, đã là chuyện không thể nào; nếu như ép buộc cô, sẽ chỉ khiến Tuyết Lạc oan ức trở về Nhà họ Hạ, hết cái này đến cái khác đều không xong.

"Cảm ơn thím An." Tuyết Lạc theo sát sau lưng thím An tiến phòng ngủ ở lầu dưới.

Bên trong phòng điều trị ở lầu hai.

Nhìn Lâm Tuyết Lạc điềm đạm đáng yêu vùi đầu vào lồng ngực thím An khóc nức nở trên màn hình, Phong Lập Hân khẽ thở dài một tiếng, “Đứa em trai Hành Lãng này lại tại giả trang tôi hù dọa Tuyết Lạc rồi! Nhưng hiện tại Tuyết Lạc là vợ của nó mà... Tiểu tử này muốn ăn đòn rồi sao!”

Phong Lập Hân dừng lại một chút, thở dài một hơi, “Lão Kim, ông gọi Hành Lãng đến đây đi, tôi muốn nói chuyện với em ấy.”

Bác sĩ Kim không nghĩ giống anh, "Tôi cảm thấy vợ chồng cậu hai cứ như vậy là tốt nhất! Với tính cách của cậu hai, cậu càng chèn ép cậu ấy thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn ngược lại. Để tiểu thư Tuyết Lạc chịu khổ càng nhiều thì sao này cậu ấy lại càng yêu tiểu thư!"

“Vậy cũng không thể mặc kệ nó đóng vai tôi đi hù dọa Tuyết Lạc chứ!” Phong Lập Hân có chút tức giận trước hành vi của Phong Hành Lãng, “Nó sẽ dọa Tuyết Lạc sợ chạy mất dép mất thôi!” "Giữa hai người, vốn không cần ai phải tác hợp." Kim Y Sư liếc mắt nhìn thím An và Tuyết Lạc cùng trở về một chỗ trên màn hình, “Tuyết Lạc lựa chọn ở lại Phong gia, thật là khó xử cho cô ấy. Kỳ thực cô gái này vừa nãy cũng rất thông minh mưu trí, còn biết tìm thím An cầu cứu."

“Không được, tôi không thể trơ mắt nhìn Hành Lãng đem dọa Tuyết Lạc sợ chạy mất! Đó là cô gái tốt biết bao!” Phong Lập Hân muốn ngồi dậy thẳng người, lại bị những dụng cụ y tế kia vây khốn. Bác sỹ Kim Y vội vàng tiến lên đỡ rồi đè anh xuống, “Cậu cả, thời gian này ắt hẳn tiểu thư Tuyết Lạc sẽ bị dọa sợ lắm! Chỉ khi cô ấy có thể chấp nhận dung mạo hiện tại của cậu hai vô điều kiện và ở lại đây, mới có thể sưởi ấm được trái tim cậu hai! Đồng thời khẳng định được giá trị của bản thân, làm cậu hai phải yêu, trân trọng cô!"

Phong Lập Hân im lặng trong chốc lát, cuối cùng vẫn gật đầu một cái. Anh rất tán đồng với lời nói của Lão Kim.

Hôm sau.

Tuyết Lạc tỉnh lại trên ghế salon trong phòng thím An. Trên giường đã không còn bóng dáng của thím An, hẳn thím ấy đã dậy sớm làm việc nhà.

Tối hôm qua khóc lóc thút thít rõ ràng như vậy, Tuyết Lạc rất muốn lãng quên, xem nó chỉ như một ác mộng, nhưng nhìn cảnh Phong gia hoàn toàn lạ lẫm, hết thảy đều nhắc nhở cô mọi thứ không phải mơ, nó đều là sự thật.

Haizz, Tuyết Lạc than nhẹ một tiếng: Dĩ nhiên tự mình lựa chọn gả cho Phong Lập Hân bị tàn tật, vì đâu không thể thản nhiên chấp nhận dung mạo của anh? Thế nhưng, thế nhưng bộ dáng của anh quả thật rất kinh khủng.

Nhập gia tùy tục. Chính mình phải đối mặt với cái sự thật tàn khốc này. Cho dù không muốn thân mật với anh ấy, cũng phải chăm sóc tốt cho anh, đó đều là những điều một người vợ phải làm.

Sau khi rửa mặt, Tuyết Lạc muốn đến phòng bếp tìm thím An, xem có cái gì mình có thể làm.

Nhưng lại nhìn thấy trước bàn ăn rộng lớn, có duy nhất một người ngồi. Một người đàn ông đang một mình thưởng thức bữa sáng phong phú.

Bởi vì phải chuẩn bị da cho anh trai Phong Lập Hân làm  phẫu thuật cấy da, nên Phong Hành Lãng gần đây rất chú trọng dinh dưỡng từ thức ăn. Dinh dưỡng toàn diện, hơn nữa còn có lợi cho việc bảo dưỡng da. Tuyết Lạc không tự chủ được mà đến gần bàn ăn: phía sau lưng người đàn ông rất mạnh mẽ, có được cơ thể dáng dấp to lớn;mái tóc ngắn bướng bỉnh đen bóng khỏe mạnh, còn có cánh tay với làn da màu lúa mạch kia, khỏe khoắn mà  cường tráng, tràn đầy vẻ đẹp sức mạnh của một người đàn ông...


/6255