Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 4: Cô tên là Lâm Tuyết lạc

/6255


Chương 4: Cô tên là Lâm Tuyết lạc

Tuyết Lạc nhìn chăm chú vào Hạ Chính Dương hồi lâu: Ông ta là cậu ruột của cô. Ông ta đều không muốn gả con gái của mình cho nhà họ Phong, nhất định cũng rất luyến tiếc nếu cháu gái ngoại vì mình mà phải đâm đầu vào hố lửa.

Nhưng, giây tiếp theo, hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng trong tâm Tuyết Lạc cũng đã bị dập tắt.

Hạ Chính Dương đi tới nắm lấy tay Tuyết Lạc, trưng ra bộ mặt không thể nài nỉ hơn, “Tuyết Lạc, giúp cậu đi cháu! Cậu nuôi cháu hai mươi năm nay, không có công lao nhưng cũng đã có khổ lao! Nếu không có sự giúp đỡ của Phong gia, e rằng công ty Nhà họ Hạ chúng ta đã sớm phá sản từ lâu. Với tính tình của Dĩ Cẩm, con bé không thể hầu hạ được Phong Lập Hân; mặc kệ Dĩ Kỳ đi, gả qua e rằng Phong Lập Hân sẽ trở thành người hầu hạ nó mất; Dĩ Thư thì còn quá nhỏ..."

Ba người con gái của ông ta đều không thể gả đi, dựa vào đâu mà cô - Lâm Tuyết Lạc phải gả chứ?

Ông ta đã nhắc đến ân tình nuôi dưỡng hai mươi năm nay, thì Lâm Tuyết Lạc làm sao có thể cự tuyệt.

Ăn nhờ ở đậu cũng là chuyện bất đắc dĩ, Tuyết Lạc tự khắc biết rõ.

"Vậy được... Cháu gả! Cũng coi như báo đáp ân tình nuôi dưỡng hai mươi năm nay của cậu đi!"

Nhìn Lâm Tuyết Lạc âm thầm chịu đựng, Hạ Chính Dương đau khổ trong tâm: Rốt cuộc đây cũng là cháu gái ngoại của ông ta. Nhưng người nhà họ Phong đã chờ sẵn ở Nhà họ Hạ rồi, ông ta cũng vì bất đắc dĩ mới phải làm vậy.

"Ha, đừng có nói chuyện kiểu bi ai như vậy, giả bộ đáng thương cho ai xem? Dù Phong Lập Hân không còn sống được bao lâu, nhưng vậy thì sau này cô có thể trở thành mợ chủ nhà họ Phong và thừa kế toàn bộ tài sản còn gì. Chắc trong lòng cô đang vui mừng lắm nhỉ?" Hạ Dĩ Kỳ nói, luôn là giọng điệu phỉ báng lộ liễu chẳng mấy thân thiết với người chị họ.

"Bằng không tôi nhường vị trí nữ chủ nhân Phong gia cho cô đấy, cho cô có cơ hội thừa kế mỹ mãn toàn bộ tài sản Phong gia?" Lâm Tuyết Lạc hỏi lại.

“Lâm Tuyết Lạc, cô…” Hạ Dĩ Kỳ suỵt thì sặc mất, tức giận trừng mắt nhìn Lâm Tuyết Lạc, nhưng lại không thể nổi giận đùng đùng với cô.

"Thôi được rồi, Tuyết Lạc cháu mau đi trang điểm chải chuốt chút đi, để quản gia nhà họ Phong chờ lâu rồi." Ôn Mỹ Quyên lập tức thúc giục, nói.

Trong phòng khách Nhà họ Hạ.

Ôn Mỹ Quyên đã thay đổi một bộ mặt khác, bà ta giả bộ thân thiết kéo tay Lâm Tuyết Lạc ra ngoài để giới thiệu với quản gia Phong gia.

"Quản gia Mạc, con bé tên Lâm Tuyết Lạc, là cháu gái ngoại nhà họ Hạ chúng tôi. Là bảo bối của Hạ Chính Dương nhà tôi đó! Con bé hiền thục lương thiện lại vô cùng đức độ, lòng dạ sáng suốt, ba đứa con ngốc nghếch ngu xuẩn của tôi còn thua kém nhiều so với con bé." 

"Ba tiểu thư cành vàng lá ngọc của Nhà họ Hạ ngu xuẩn? Nhưng tôi lại cảm thấy cả ba tiểu thư đều có mưu đồ khác ấy chứ." Lời nói của quản gia Mạc tràn đầy ẩn ý sâu xa.

Ông dự đoán là như vậy, ba tiểu thư cành vàng lá ngọc nhà họ Hạ đều rất 'thông minh' không muốn phải gả cho một người bị bỏng lửa đến mức toàn thân thay đổi, đến cả việc sinh hoạt của bản thân cũng phải nhờ vào sự can thiệp của người khác.

"Quản gia Mặc cứ nói đùa." Trên mặt Ôn Mỹ Quyên vô cùng xấu hổ.

Quản gia Mặc nghiêng đầu nhìn về phía cô gái xinh đẹp điềm tĩnh Lâm Tuyết Lạc: Cô mặc trên người một chiếc váy màu ấm dài đến đầu gối, khiến cô trở nên vô cùng duyên dáng, yêu kiều. Ngũ quan xinh xắn tinh tế, thoạt nhìn vừa tươi sáng vừa đẹp mắt. Cả người sạch sẽ, vui vẻ ôn hòa.

Quản gia rất vừa lòng với Lâm Tuyết Lạc, trên mặt nở nụ cười hiền từ ôn nhu, "Tiểu thư Tuyết Lạc, cô thật sự nguyện ý gả cho Cậu chủ nhà tôi sao?"

Tuyết Lạc chần chừ một chút, mở ra cánh môi đỏ mím chặt, giọng nói vừa điềm đạm vừa rõ ràng: “Tôi nguyện ý.”

Tuyết Lạc chần chừ, quản gia Mạc trông thấy sự chần chừ của cô, ông càng cảm thấy chân thật, càng thêm tin vào cô gái.

"Vậy thì mời tiểu thư Tuyết Lạc. Xe chờ ngoài cửa đã lâu."

Quản gia Mạc nghiêng người về một bên, cung kính nhường đường cho Tuyết Lạc.

Công ơn dưỡng dục hai mươi năm nay cô không thể coi như gió thổi mây bay! Từng bước đi về phía cửa, Tuyết Lạc cảm thấy mỗi bước chân của mình đều như nặng ngàn cân.

Cô là người con gái luôn hướng về một tình yêu tốt đẹp! Nhưng cô thật sự không nghĩ tới, con đường tình yêu của chính mình đã bị bóp chết theo cách này, cô phải trói buộc cuộc đời mình với một người đàn ông tàn phế như vậy.

Không biết sẽ có chuyện gì sẽ xảy đến với cô sau này...


/6255