Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 24.1: Ngoan ngoãn nghe lời

/6255


Chương 24.1: Ngoan ngoãn nghe lời

“Chị Dĩ Cầm, chị muốn đi cùng em tới nhà họ Phong?” Tuyết Lạc quả thực khẽ giật mình.

“Ừm. Dù sao thì em cũng đã gả cho Phong Lập Hân, mà Phong Hành Lãng lại đang đợi dưới lầu. Có những chuyện không phải là cha chị có thể giải quyết được. Em cũng đừng làm khó cậu của em quá! N=Nhà họ Phong không phải là người mà nhà họ Hạ có thể đụng chạm tới đâu! Cho nên chị quyết định tới nhà họ Phong cùng em sống vài ngày, cũng coi như là chị em mình có khó khăn cùng gánh vác đi.”

Thật ra ý của Hạ Dĩ Cầm không ở trong lời nói, mà Phong Hành Lãng cũng vậy.

Tuyết Lạc im lặng rồi. Bởi vì lời của Hạ Dĩ Cầm nói trúng chỗ lo lắng trong lòng cô: Gả cũng đã gả đi rồi, nếu như vì hờn dỗi nhất thời của mình khiến cho nhà họ Hạ nhận lấy liên lụy, cũng không phải điều Tuyết Lạc muốn thấy.

Cô quyết định nể mặt mũi của Phong Lập Hân, tha thứ cho Phong Hành Lãng một lần. Cô sẽ nghiêm túc cảnh cáo người đàn ông kia lần sau không được viện lý lẽ này nữa.

Một bên là Phong Lập Hân khiến cô đồng cảm thương hại, một bên là em chồng  Phong Hành Lãng khiến cô hận đến nghiến răng……Bất đắc dĩ thỏa hiệp! Khiến trong lòng Tuyết Lạc càng cảm thấy thê lương.

Lúc xuống lầu, Tuyết Lạc có hàng vạn nỗi lòng. Không chạy trốn nổi, chỉ có thể cắn chặt răng mà đấu tranh! Bất cứ ai cũng đều sẽ có điểm yếu, Phong Hành Lãng anh cũng không phải ngoại lệ.

Thấy Tuyết Lạc ngoan ngoãn xuống lầu, nụ cười hiện lên trên khóe môi Phong Hành Lãng quả thật mê người. Nhưng ở trong đáy mắt Tuyết Lạc, lại là rất muốn ăn đòn. Cô hận không thể cắn người đàn ông này một cái, để khiến anh ta biết Lâm Tuyết Lạc cũng có răng nhọn.

“Cậu Phong, tâm trạng Tuyết Lạc không được tốt lắm, tôi muốn đưa con bé về nhà họ Phong, anh không để ý chứ?” Không hổ là thiên kim trẻ đẹp của thành phố này, một câu mềm mại như không xương, khiến đàn ông nghe được rất nuôi tai, càng không cách nào từ chối.

“Vậy làm phiền cô Dĩ Cầm rồi.” Phong Hành Lãng cười nhẹ, giữ rất kín đáo.

“Cậu Phong, em cũng đi, em cũng đi.” Hạ Dĩ Kỳ tính cách hướng ngoại, nghĩ cái gì là nói cái đó, trước giờ đều là không giữ mồm giữ miệng. Từ trong ngôn ngữ của chỉ của cô ta, nhìn liền có thể thấy ái mộ và yêu thích của cô ta đối với Phong Hành Lãng.

Phong Hành Lãng vẫn giữ lấy nụ cười nho nhã lịch sự như cũ, không nặng không nhẹ mà nói: “Tôi lo sẽ chen vào cô hai Hạ đây.”

“Không chen không chen! Em không sợ chen!” Nghe liền thấy chính là một cô gái không có biết đối nhân xử thế.

“Dĩ Kỳ! Không được làm loạn.” Ôn Mỹ Quyên thật sự bị con gái thứ hai nhà mình làm mất mặt hoàn toàn.

Hạ Dĩ Kỳ chỉ có thể trơ mắt nhìn một hàng ba người Phong Hành Lãng rời khỏi nhà họ Hạ, tức đến giậm chân: Hạ Dĩ Cầm này, biết ngay là chị giành đàn ông với em, thật sự đáng ghét quá đi!

“Lẽ nào chị vẫn không nhận ra sao: Cậu hai Phong không có hứng thú đối với người phụ nữ quỳ lấy bám lấy anh!” Hạ Dĩ Thư lạnh lùng châm chọc.

Vốn dĩ đang nghẹn một cục tức, nghe Hạ Dĩ Thư trào phúng bản thân như vậy, Hạ Dĩ Kỳ phút chốc thẹn quá hóa giận, “Hạ Dĩ Thư, cái tên đê tiện này, xem chị không đánh chết em!”

Nhìn hai đứa con gái đang đuổi nhau đấu đá, Hạ Chính Dương thở một tiếng thật dài: Vẫn là con trai tốt hơn! Con gái đều sẽ là tát nước ra ngoài!

Xe đua Ferarri chỉ có hai ghế, đương nhiên là không ngồi đủ ba người Phong Hành Lãng, Lâm Tuyết Lạc và Hạ Dĩ Cầm. Mà Tuyết Lạc lại không muốn ngồi xe của Phong Hành Lãng, cho nên Hạ Dĩ Cầm chỉ có thể lái chiếc xe BMW màu đỏ của cô ta từ gara nhà họ Hạ ra.

Một đôi mắt đẹp lưu chuyển của Hạ Dĩ Cầm, thỉnh thoảng chăm chú nhìn chiếc Ferarri màu đen đi theo phía sau xe. Có vài lần thiếu chút nữa thì vượt đèn đỏ. Cô ta quả thực bị mê lực vô tận của Phong Hành Lãng làm khuất phục rồi. Cô ta sâu sắc cảm nhận được: Phong Hành Lãng là bạch mã hoàng tử mà trời cao sắp đặt cho Hạ Dĩ Cầm cô.

Thật ra có những lúc vận mệnh của con người ảo diệu như vậy: Nếu như Hạ Dĩ Cầm không chê Phong Lập Hân bị hỏa hoạn hủy dung nhan mà gả tới nhà họ Phong, thì danh phận của cô ta bây giờ thật ra chính là mợ hai nhà họ Phong rồi! Chỉ tiếc là, cuối cùng vẫn là trời xui đất khiến rồi.

Nếu như Hạ Dĩ Cầm biết được người mà Lâm Tuyết Lạc gả cho chính là cậu hai nhà họ Phong Phong Hành Lãng mà cô ta đã âm thầm ái mộ từ lâu, không chắc cô ta sẽ đấm ngực dậm chân đến như thế nào.


/6255