Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 2: Trên thế gian này, thật sự có người con gái tốt đẹp như vậy sao?

/6255


Chương 2: Trên thế gian này, thật sự có người con gái tốt đẹp như vậy sao?

Phong Lập Hân đã bắt đầu dùng thiết bị máy móc để hô hấp, mấy ngày nay, anh càng lúc càng cảm thấy việc tự hô hấp của mình trở nên khó khăn.

"Lão Kim, biến chứng bệnh của tôi có phải rất nghiêm trọng hay không?" Anh hỏi Lão Kim - bác sĩ chuyên phụ trách máy móc hỗ trợ hô hấp.

"Không nghiêm trọng. Chỉ là phổi xuất hiện triệu chứng bị viêm nhẹ." Lão Kim suy đoán mơ hồ.

“Được rồi Lão Kim, ông không cần che giấu tôi. Kỳ thật cái chết với tôi mà nói, càng là một loại giải thoát.”

Làm một bác sĩ chuyên trách của Phong Lập Hân, Lão Kim càng hiểu được nỗi dày vò cắn răng chịu đau đớn của anh: Anh không sống vì chính bản thân mình, mà là vì em trai Phong Hành Lãng.

Lão Kim thở dài một tiếng: "Không chỉ là cơ quan phổi, chức năng sản sinh máu ở gan, chức năng hệ bài tiết của anh cũng bắt đầu xảy ra vấn đề."

"Ông nói thẳng đi: Tôi còn bao nhiêu thời gian để sống?" Đối mặt với cái chết, Phong Lập Hân lại vô cùng bình tĩnh hỏi bác sĩ.

“Nếu mỗi ngày đều miễn cưỡng duy trì trị liệu, nhiều nhất không vượt quá ba tháng.” Bác sĩ Kim trả lời đúng sự thật.

“Ba tháng… Ba tháng… Nếu tôi cứ vậy mà chết đi, e rằng Hành Lãng sẽ phải chịu cô độc, càng đơn độc em ấy sẽ  càng thêm thù hận với những người khác trong nhà họ Phong! Tôi thật sự rất tiếc nuối nếu sau này Hành Lãng mãi mãi làm bạn với thù hận. Nó sẽ hủy hoại cả đời em ấy. Tôi muốn tìm một cô gái tốt cho Hành Lãng, sau khi tôi chết có thể yêu thương chiếu cố em ấy!"

"Nói thì dễ hơn làm! Với tình cách của cậu hai, cậu ấy làm sao mà chịu cưới vợ ngay lúc này được?" Lão Kim lắc đầu thở dài.

"Chung quy tôi cũng muốn thử một lần."

Nước thuốc mỗi ngày của Phong Lập Hân, đều là Phong Hành Lãng tự mình đút cho anh. Cho dù bận rộn ra sao đi chăng nữa, anh đều sẽ buông bỏ hết công việc mà gấp gáp trở về.

Mà lần này, Phong Lập Hân lại quay mặt cự tuyệt không chịu uống, "Hàng Lãng, khi nào em mới giúp anh cưới một người em dâu về nhà vậy?"

Lại lời lẽ về đề tài tầm thường này. Phong Hành Lãng biết dụng tâm của anh trai mình: Anh ấy muốn sau khi chết, anh còn có người khác để chiếu cố, săn sóc, yêu thương!

"Người làm anh còn chưa cưới vợ, vậy em trai đây hà cớ gì phải vội vàng ha." Phong Hành Lãng chối bỏ trọng trách.

"Anh đây bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, làm gì còn cô gái nào chịu gả cho anh? Rõ ràng anh chỉ làm liên lụy tới con cái nhà người ta mà thôi. Vả lại, anh có mình Du Du là đủ rồi!" Phong Lập Hân thản nhiên  nói.

Đây hoàn toàn là những lời nói thẳng thắn từ chính cõi lòng Phong Lập Hân, nhưng người nói vô tình, người nghe lại có tâm.

Sau khi Phong Hành Lãng đưa muỗng đựng nước thuốc đến bên môi mình thổi hạ độ nóng, anh lại lần nữa đưa đến bên môi Phong Lập Hân.

“Em không nghe lời, tâm trạng anh không tốt, không muốn uống!”

Phong Lập Hân lại dùng thủ đoạn từ khi còn nhỏ. Chẳng qua khi đó phần lớn là bị Phong Hành Lãng ép uống thuốc.

Anh có thể cảm giác được: Thù hận trong mắt em trai Phong Hành Lãng càng ngày càng tăng thêm, anh sợ sau khi chính mình chết đi, Phong Hành Lãng sẽ thật sự bị thù hận cắn nuốt. Trừ việc báo thù ra, không còn thứ gì khiến anh phải quyến luyến, nuối tiếc trong cuộc sống này nữa.

Nếu như anh có một gia đình, có một người vợ thì mọi chuyện sẽ khác!

Phong Hành Lãng chậm rãi hạ muỗng nước thuốc xuống chén, thản nhiên nói: "Không thì tính thế này đi, lấy danh nghĩa tìm bạn đời trăm năm cho Phong Lập Hân, nếu thật sự có cô gái nào cam tâm tình nguyện ứng hôn, em sẽ cưới cô ấy! Anh thấy thế nào?"

Phong Lập Hân ngẩn người: Không nghĩ tới Phong Hành Lãng sẽ đáp ứng, càng không nghĩ tới anh sẽ đưa ra điều kiện như vậy.

“Lấy danh nghĩa của anh tìm bạn trăm năm? Em không phải đang cố ý làm khó con gái nhà người ta sao?”

“Em biết anh sợ em cô độc. Nhưng nếu cô gái này không có đủ thiện tâm, tâm hồn không đủ trong sáng, mục đích không đủ đơn thuần, anh há có thể yên tâm giao chuyện hôn nhân cả đời của em trai mình cho cô ấy."

Phong Hành Lãng có thể khẳng định: Sẽ không có cô gái nào tâm hồn đủ đơn thuần trong sáng đến ứng hôn. Cho dù có thật, cũng chỉ mang theo ý đồ khác mà thôi.

Phong Lập Hân đương nhiên không yên tâm! Nhưng dường như cảm thấy lời ngụy biện của em trai Phong Hành Lãng, nghe xong vẫn là có chút đạo lý: Một người con gái tâm hồn không trong sáng, mục đích không đơn thuần, cũng sẽ không chiếu cố tốt em trai của anh.

Càng không thể che lấp thù hận trong mắt Phong Hành Lãng và sưởi ấm cõi lòng trống trải, cô độc hiu quạnh của anh!

Nhưng trên thế gian này, đến tột cùng có một người con gái tốt đẹp như vậy hay không?


/6255