Tôi Là Tra Nữ

Chương 4

/388


Editor: Vivi_V1989

 

Thu Đồng Tâm quen biết với Nhiếp Thành bắt đầu từ 5 năm trước, lúc nghỉ hè sau khi cô tốt nghiệp cao trung.

 

Kết thúc kỳ thi đại học không bao lâu đã tới ngày sinh nhật 18 tuổi của Thu Đồng Tâm.

 

Hôm đó, cô xác thật là làm người ta vô cùng kinh ngạc khi tìm Bạch Tấn 'phá thân' cho cô.

 

Từ lúc Thu Đồng Tâm được năm tuổi trở đi, cô đã biết mối quan hệ giữa ba mẹ là ai chơi theo ý người nấy. Một người tuỳ ý đổi phụ nữ, một người thường xuyên đổi đàn ông. Mà trong toàn bộ đại gia tộc Thu gia, cũng như vòng tròn quan hệ của bọn họ, sinh hoạt cá nhân của mỗi người quả thật đều hỗn loạn.

 

Lớn lên với hoàn cảnh như vậy, quan niệm của Thu Đồng Tâm tự nhiên cũng sẽ cởi mở. Sở dĩ cô vẫn luôn không phát sinh quan hệ với đàn ông, trong đó có một nguyên nhân là do quy củ trong nhà định cho cô, trước khi thành niên không được làm loạn với đàn ông.

 

Nhưng Thu Đồng Tâm từ nhỏ đã phản nghịch, chưa chắc sẽ tuân thủ cái gì gọi là gia quy. Cho nên nguyên nhân chủ yếu vẫn là do cô sợ đau. Hơn nữa ánh mắt rất cao.

 

Truyện người lớn miêu tả lần đầu tiên của con gái luôn là 'Hạ thể đau đớn như bị xé rách'. Thu Đồng Tâm mỗi lần xem đều cảm thấy sợ hãi. Cộng thêm các khoá học giáo dục giới tính ở trường đều nhấn mạnh, cơ thể vị thành niên chưa phát dục hoàn toàn, nếu phát sinh hành vi tình dục sẽ dễ bị tổn thương và nhiễm bệnh. Bởi vậy cô càng không dám lấy thân thể mình ra đùa giỡn.

 

Huống chi từ nhỏ cô lớn lên với hai anh trai, còn có Bạch Tấn và Cao Hạ, bốn người đàn ông cực phẩm này đã sớm dưỡng ánh mắt cô ngày càng cao rồi. Người bình thường cô cũng không để vào trong mắt, càng không nuốt vào trong miệng được.

 

Cho nên đến cuối cùng, cô không chỉ thành thật tuân theo gia quy đem lần đầu tiên để dành tới lúc thành niên, mà còn đem Bạch Tấn trở thành nhân vật mục tiêu.

 

Cũng không còn cách nào khác nha, đàn ông mà cô quen biết, nhất là loại cực phẩm thì hết hai người đã là anh trai ruột của cô rồi, Cao Hạ lại là minh tinh, mức độ nổi tiếng quá cao sẽ dễ dàng mang đến phiền phức cho cô. Cho nên, nhìn tới nhìn lui, thuận mắt nhất cũng chỉ còn lại Bạch Tấn.

 

Nhưng mà đêm đó, lúc Bạch Tấn cố ý dành thời gian tới tiệc sinh nhật Thu Đồng Tâm, sau khi nghe cô nói tới việc 'hiến thân' hắn cả kinh trực tiếp phun một ngụm nước ở trên mặt cô. Dùng loại ánh mắt giống như đang đánh giá một kẻ điên mà nhìn cô:

 

"Em không có bệnh chứ?"

 

"Không có mà. Em cảm thấy em đã suy xét rất chu toàn. Anh từng có nhiều phụ nữ như vậy, kỹ thuật nhất định rất tốt, lần đầu tiên hẳn là sẽ không làm em quá đau."

 

"Bà cô của tôi ơi! Em là muốn cho hai vị ba mẹ biến thái kia của em đập phát chết anh?"

 

"Em đã thành niên rồi, lại nói từ nhỏ đến lớn anh đã từng sợ bọn họ sao?"

 

"Tóm lại là không được."

 

"Tại sao?"

 

"Anh không thích xử nữ."

 

"Vậy anh thích cái gì? Bà thím? Vợ người ta? Lúc trước tại sao em lại không phát hiện ra anh có sở thích này nhỉ?"

 

Bạch Tấn thiếu chút nữa lại phun một ngụm nước lên mặt cô:

 

"Tóm lại là không được. Hai chúng ta là quan hệ gì? Từ nhỏ mặc chung một cái quần, anh không cũng coi em là một cô gái, nếu anh ngủ với em, anh sẽ mất đi một người anh em tốt."

 

Thu Đồng Tâm hoàn toàn thất bại.

 

Cô thật sự không nghĩ tới với dáng người cùng giá trị nhan sắc của cô, chủ động đưa tới cửa vậy mà sẽ có người từ chối. Hơn nữa đó còn là lần đầu tiên của cô nha, đàn ông không phải đều thích xử nữ sao?

 

Đêm đó, Bạch Tấn từ trước đến nay quen phóng khoáng phong lưu khó có được nghiêm túc mà trò chuyện với cô hồi lâu. Dặn cô vẫn là nên đứng đắn mà tìm một người bạn trai, hưởng thụ tình yêu, hưởng thụ yêu đương tình dục, đừng giống bọn họ ăn chơi sống uổng thời gian.

 

Ngay lúc đó trong đầu Thu Đồng Tâm chỉ có một suy nghĩ, Lão Bạch điên rồi!

 

Chỉ là sau này, cô thật sự làm theo những lời Bạch Tấn nói, nghiêm túc quen một người bạn trai.

 

Người đó tên Phó Nguyên Sách, lớn hơn Thu Đồng Tâm chỉ hai tuổi, vừa vặn đang học ở nơi cô muốn ghi danh, trường đại học A. Được lọt vào mắt xanh của cô thì tất nhiên là dáng người và khuôn mặt không tồi.

 

Kết quả, người bạn trai kia của cô, ở trên sô pha trong nhà cô, cùng người mẹ mấy trăm năm không về nhà một lần, trần truồng lăn lộn với nhau.

 

"Mẹ giúp con thử một chút, kỹ thuật trên giường còn tạm, nhân phẩm thì không được, vì tiền chuyện gì cũng có thể làm."

 

Sau khi làm trò ở trước mặt cô dùng tiền đem người đàn ông áo quần còn chưa chỉnh tề đuổi đi, mẹ ruột của cô Tiết Hàn Tiết nữ sĩ đã nói với cô như vậy.

 

Thu Đồng Tâm: "Các người muốn như thế nào? Mẹ, với Thu Quốc Bình, lần lượt đối xử với người bên cạnh con như vậy, các người có ý gì?"

 

Tiết Hàn: "Chúng ta là vì muốn tốt cho con thôi, con gái bảo bối."

 

Tiết Hàn một bên hít mây nhả khói, một bên xoắn dáng người quyến rũ vỗ vỗ khuôn mặt Thu Đồng Tâm.

 

Tiết Hàn: "Mắt nhìn đàn ông của con thật chẳng ra gì, lần trước người đàn ông kia ba con chỉ dùng mười vạn đã khiến hắn hiện nguyên hình. Người trước nữa vừa nghe nói chúng ta muốn tố cáo hắn quấy rối tình dục con hắn sợ tới mức tè ra quần. Còn người vừa rồi... chậc chậc... không chỉ tham tài, còn háo sắc."

 

Thu Đồng Tâm: "Cho nên? Đây là lý do các người tự cho là đúng, lần lượt quấy rầy bạn của con, quấy nhiễu sinh hoạt của con?"

 

Tiết Hàn: "Hà tất phải dùng loại ánh mắt này nhìn mẹ. Vì một người đàn ông thúi mà trở mặt với mẹ, đáng giá sao?"

 

Vì một người đàn ông thúi...

 

Đối mặt với người mẹ như vậy, nghĩ về ba mẹ như vậy, Thu Đồng Tâm chỉ muốn cười.

 

Hai vị ba mẹ tự cho là đúng kia của cô trước giờ đều sẽ không biết cô tức giận ở chổ nào.

 

Nếu như lần này mẹ cô chỉ là tâm bình khí hoà mà nói một câu với cô, người đàn ông này không được, con đổi người khác đi. Cô sẽ không chút do dự mà chia tay.

 

Nếu như rất nhiều lần trước, bọn họ chỉ là tâm bình khí hoà mà nói với cô, người nào bên cạnh cô phẩm hạnh không hợp, muốn cô rời xa, cô cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

 

Từ nhỏ đến lớn, nếu như bọn họ chịu nghiêm túc dạy đạo lý, kiên nhẫn nói chuyện với cô, cô làm sao đến nỗi phản nghịch như thế?

 

Đáng tiếc, bọn họ vĩnh viễn đều duy trì thái độ là người đứng ở trên cao. Một người thì khoa chân múa tay chuyện sinh hoạt cá nhân của cô, một người vừa mở miệng không phải mệnh lệnh thì chính là la mắng. Động tay một chút là đủ loại phép thử và tính kế tự cho là đúng đó.

 

Thu Đồng Tâm cảm nhận được, từ trước đến nay, hai người kia đối với cô không phải là quan tâm, mà là tràn đầy ý muốn khống chế.

 

Mười tám năm qua, vẫn luôn như thế!

 

A, hai người bọn họ thật con mẹ nó xứng đôi. Khó trách sẽ kết hôn, khó trách có thể chịu đựng đối phương có nhân tình bên ngoài. Bởi vì toàn là kẻ điên. Hai kẻ kiên tự cho là đúng.

 

Đêm đó, ở quán bar cô cũng không biết đã cùng bạn bè uống hết bao nhiêu, đáng tiếc vẫn không có say.

 

Vào lúc cô cảm thấy vô vị chuẩn bị rời đi, bất quá lại gặp được một người quen.

 

"Chị Tiết yên tâm đi, người em đã giới thiệu cho chị tuyệt đối không sai được. Tuổi trẻ soái khí, dáng người cao lớn, tuy rằng giá cả có chút cao, nhưng quý ở chổ là lần đầu tiên, sạch sẽ."

 

Nhìn người phụ nữ đang gọi điện thoại ở trong góc kia, Thu Đồng Tâm nhịn không được cười nhạo một tiếng.

 

Là người dẫn mối cho mẹ cô, giới thiệu tiểu bạch kiểm cho bà ấy sao?

 

Ây da, ta đây cũng đi giúp bà ấy thử kỹ thuật của tiểu bạch kiểm kia xem sao.

 

Có qua thì phải có lại chứ!

 

—————————————-
Vivi: đừng quên nhấn ⭐️ bên dưới để ủng hộ ta nhaaa 


/388