Tình Yêu Khắc Cốt: Vợ Trước Đừng Hòng Trốn

Chương 8.2 Giết chết con của cô

/890


Chương 8.2 Giết chết con của cô

Tiếng gọi của bác sĩ Dương vang lên bên tai cô, bụng cô đau quá, cứu cô với, ai có thể cứu được cô!

Đầu óc mông lung, bên tai không ngớt tiếng ồn ào, mùi cồn nồng nặc ập đến, Nhan Mộc Tâm vẫn yếu ớt mở mắt ra, ánh sáng của đèn phẫu thuật khiến cô rất khó chịu.

“Làm theo lời căn dặn của Cố thiếu.” Lời nói của bác sĩ khiến người phụ nữ yếu ớt đột nhiên tỉnh táo lại, cô vội vàng cầu xin: “Đừng, đừng động vào con tôi”.

“Nhan Mộc Tâm, chúng tôi chỉ nghe Cố thiếu, xin cô hãy ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, người chịu thiệt chỉ có mình cô.”

“Không, tôi cầu xin anh, đứa bé vô tội, tha cho nó có được không?” Cô bất chấp nắm lấy tay bác sĩ, khóc lóc van xin.

Bác sĩ hất tay cô ra, nói với y tá: "Tiêm thêm thuốc gây mê, đừng để cô ấy cử động."

“Đừng làm tổn thương con tôi, Cố Hàn Đình, đồ khốn nạn, tôi hận anh, tôi hận các người, cứu với, ai đó làm ơn cứu tôi với!” Nhan Mộc Tâm đau đớn hét lên, nhưng bác sĩ lại phớt lờ, lúc tiêm thuốc gây mê, cô kích động vùng vẫy, nhưng vô dụng.

Cứ như vậy, Nhan Mộc Tâm cảm nhận được cơn đau trước đây chưa từng có, mồ hôi chảy ròng ròng khắp cơ thể, đau đến mức nghẹt thở, cô biết con của cô vẫn còn cứu được, nhưng nó lại bị Cố Hàn Đình giết chết!

Mỗi một cơn đau ập đến, chính là từng nhát dao đâm vào người đứa bé, cả người cô đã trở nên dữ tợn!

Cố Hàn Đình đang đứng bên ngoài phòng phẫu thuật từ khi cô la hét thảm thiết đến khi im ắng trở lại, anh biết, đứa trẻ đã không còn nữa!

Bác sĩ Dương tức giận bất bình: "Cố thiếu, hổ dữ không ăn thịt con, sao anh có thể tàn nhẫn như vậy?"

“Bác sĩ Dương, không có lần sau.” Cố Hàn Đình lạnh lùng cảnh cáo.

“Cố thiếu, anh sẽ không bao giờ tìm được người phụ nữ nào yêu anh như Nhan tiểu thư, có một ngày anh sẽ phải hối hận.” Bác sĩ Dương tức giận tột cùng, thật sự bất bình thay Nhan Mộc Tâm!

Anh còn lâu mới hối hận!

Hai mươi phút sau, cửa phòng phẫu thuật được đẩy ra, Nhan Mộc Tâm nằm trên giường bệnh, yếu ớt nhìn trần nhà, ánh mắt trống rỗng.

"Cố thiếu, đứa bé đã không còn nữa, nhưng tâm trạng của cô ấy quá kích động, có lẽ trong quá trình phẫu thuật đã bị thương đến tử cung, cô ấy vẫn cần phải kiêm tra thêm, nếu không, sau này sẽ rất khó có thai.” Bác sĩ báo cáo lại toàn bộ.

Cố Hàn Đình không nói gì, anh ghé sát vào tai Nhan Mộc Tâm: "Bây giờ cô đã cảm nhận được nỗi đau của Nhược Nhược rồi đúng không?"

Hóa ra người đàn ông này đợi cô ở đây!

“Anh sẽ không được chết tử tế.” Nhan Mộc Tâm nguyền rủa.

"Cô sẽ sống không bằng chết!"

Nhìn bộ dáng lạnh lùng của anh, Nhan Mộc Tâm đột nhiên vươn tay giữ lấy cổ anh kéo xuống, tay còn lại vớ lấy dao giải phẫu, đâm một nhát vào ngực anh, cô dùng hết sức lực của mình, bộc phát ra hết thảy hận thù!

Bác sĩ nhanh chóng phát hiện ra điều không ổn, nhanh chóng đỡ lấy Cố Hàn Đình, Nhan Mộc Tâm nhìn máu chảy ra khỏi lồng ngực, khóe miệng nhếch lên: "Cố Hàn Đình, những mạng người anh thiếu nợ tôi, tôi sẽ nhớ kỹ, một ngày nào đó, tôi sẽ tự tay giết anh.”

Cố Hàn Đình được bác sĩ đưa đến phòng cấp cứu, anh chưa từng nhìn thấy ánh mắt này của Nhan Mộc Tâm, anh đã ép người phụ nữ này phát điên!

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, bác sĩ Dương nhìn Nhan Mộc Tâm, khóc lớn: "Tâm Tâm."

“Em nhất định phải rời khỏi đây.” Cô nghiến răng nghiến lợi nói.


/890