Tĩnh Nữ Truyền

Chương 133 - Chương 48.2

/222


Vẻ mặt Lục Tình La vô cùng ngờ vực, chưa bao giờ nhìn thấy sắc mặt Phượng Tĩnh Xu trầm trọng như vậy, vì vậy có chút khẩn trương hỏi: Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?

Phượng Tĩnh Xu gật đầu lên tiếng: Cũng coi như vậy, chỉ là những chuyện này đã xảy ra rất lâu. . . . . .

Đang nói, Phượng Tĩnh Xu cảm nhận được có người tới, vì vậy nói với Lục Tình La và Phượng Duy Tĩnh: Tình di, Duy nhi, vào lúc này có thể mời các người tới phía sau bình phong ngồi được không? Bất luận xảy ra chuyện gì, nghe được cái gì các người cũng không được ra ngoài.

Mặc dù hai người không biết Phượng Tĩnh Xu muốn làm cái gì, nhưng xưa nay Phượng Duy Tĩnh vẫn luôn đối với Phượng Tĩnh Xu nói gì nghe nấy đã đứng dậy trước một bước, đỡ Lục Tình La đến phía sau bức bình phong ngồi xuống.

Phượng Tĩnh Xu hít một hơi, nhìn Tĩnh Ảnh, Tĩnh Ảnh hiểu ý đi ra ngoài đón người, mà Phượng Tĩnh Xu suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy không yên lòng, vì vậy hạ xuống một màn kết giới ở phía sau bức bình phong, để để phòng hai người không kiềm hãm được vọt ra ngoài.

Vừa mới hạ kết giới xong, Tĩnh Ảnh đã người dẫn tới đây.

Hai nữ nhân mặc áo gấm xa xỉ, một người đầu đầy tóc bạc, một dịu dàng kín kẽ.

Phượng Tĩnh Xu nháy mắt với Tĩnh Ảnh, Tĩnh Ảnh lui ra ngoài, một tiếng huýt thầm, trong bóng tối xuất hiện mấy bóng dáng màu đen. Tĩnh Ảnh nhỏ giọng phân phó một hồi, bóng đen liền hóa thành gió lắc mình đi, bảo vệ gian phòng này cực kỳ chặt chẽ.

Đợi hai người vào phòng, Phượng Tĩnh Xu thừa dịp hai người không để ý, hai tay khẽ động đậy, lại bày ra một kết giới ở trong phòng, phòng ngừa bất luận kẻ nào nghe lén được cuộc trò chuyện trong phòng .

Tĩnh Xu à, con gọi chúng ta tới đây là có việc gì sao? Ngồi xuống, Trình Khả Diệu liền mở miệng hỏi thăm, Tử Mộng Cơ đi bên cạnh cũng ngồi xuống theo.

Phượng Tĩnh Xu yên lòng ngồi ở bên kia, chầm rãi nói: Đây cũng chính là vấn đề Tĩnh Xu muốn hỏi nãi nãi đây!

Hả? Trình Khả Diệu sững sờ, Chỉ giáo cho?

Phượng Tĩnh Xu ngẩng đầu, nhìn thẳng Trình Khả Diệu, Tĩnh Xu muốn hỏi một chút, nãi nãi mời mấy người chúng con tới Kim phủ là vì cái gì?

Trình Khả Diệu ngừng lại, trong mắt lóe lên tia sáng, rất nhanh liền che giấu đi, chỉ là không có tránh khỏi cặp mắt của Phượng Tĩnh Xu.

Bà ha ha cười nói: Nào có vì cái gì? Không phải ta đã nói rồi sao? Mời các con tới chỉ là muốn quen biết các con thôi! Đặc biệt là Tĩnh Xu con, khi ta nghe Bích nhi nhắc tới con, cặp mắt nó tỏa sáng lấp lánh, hiển nhiên rất tán thưởng con, hơn nữa con có thể đề xuất ra hai loại sản phẩm kinh người là lẩu và phẩm trà này, vốn là con có thể dùng hai món này để kiếm tiền, lại hào phóng giao chúng cho Bích nhi. Một kỳ nữ như vậy, con nói xem nãi nãi ta có thể không tò mò về con sao?

Phượng Tĩnh Xu cười nhạt một tiếng, cũng không vì một hồi khen ngợi của Trình Khả Diệu mà tạm thời cho qua, Con nghĩ, nãi nãi muốn quen biết chúng con không phải là giả, nhưng người thực sự muốn quen biết cũng không phải là con đi? Người muốn quen biết, là một người hoàn toàn khác đúng không? Nếu quả thật muốn quen biết với nàng, nàng ở phủ tể tướng mấy ngày làm sao lại không thấy bà ấy tới mời người?

Sắc mặt Trình Khả Diệu biến hóa, nhưng vẫn giả bộ không giải thích được nói: Tĩnh Xu à, con đang nói gì vậy? Sao nãi nãi nghe không hiểu chứ? Người nãi nãi muốn quen biết đương nhiên chính là con đó!

Phượng Tĩnh Xu cười nhạt lắc đầu, Nãi nãi, con đang nói gì, chờ một lát nữa người sẽ biết.

Nói xong, Phượng Tĩnh Xu chuyển sang đối tượng là Tử Mộng Cơ vẫn đang yên lặng, Tỷ tỷ, tỷ đã ở Kim gia mấy ngày, tỷ nói với muội thử, ấn tượng của tỷ về nãi

/222