Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 95 - Chương 69.3

/147


Editor: Mộc Du

Mộ Lê, chàng đi chết đi! Bạch Thánh Diêu trên mặt lúc đỏ lúc trắng, tiếng nghiến răng vang dội.

Phong Vụ Niên này giống như là thích hoàng thẩm, mọi nguời nói thử xem, hắn sẽ chết như thế nào? Mộ Lê đột nhiên nghĩ đến tới nơi này không thể gặp hoàng thúc vậy thì đi đến hoa viên của Phong Vụ Niên ở xem thử.

Dù sao thì chết là không thể tránh khỏi. Bạch Thánh Vũ bĩu môi, muốn giành nữ nhân của Mộ Lương, tìm chết nha.

Có kịch hay để xem. Hoa Trảm Lãng như có điều suy nghĩ cười.

Thánh Diêu, ta cảm thấy nam nhân so với nữ người càng bát quái hơn. Mộ Hỏa Nhân khinh thường lướt nhìn mọi người.

Bạch Thánh Diêu phụ họa gật đầu.

Hỏa Nhân, nàng gần đây to gan lên rồi. Hoa Trảm Lãng nguy hiểm híp mắt, nhìn sắc mặt hồng nhuận của kiều thê.

Mộ Hỏa Nhân run lên, ngay sau đó dường như nhớ tới cái gì, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, rất đáng thương nhìn Hoa Trảm Lãng nói: Trảm Lãng, người ta đều là vì chàng mà mang thai đứa nhỏ, chàng còn hung dữ với người ta.

Ngoan, ta nhận sai có được hay không, cười một cái. Sắc mặt Hoa Trảm Lãng cứng đờ, lập tức ưỡn ngực nghiêm mặt tiến lên, đi làm tùy tùng, phục vụ nàng thật tốt, không thể không nói, Mộ Hỏa Nhân bắt được tử huyệt của hắn cứ hung hăng mà đâm.

Nhìn Mộ Hỏa Nhân một bộ dạng nữ vương, Bạch Thánh Diêu đột nhiên sờ sờ cái bụng của mình, như có điều suy nghĩ nhìn về nơi xa.

Di=n.d@n.l&.q#y.d%n

Mộ Lê tinh mắt phát hiện động tác nhỏ của nàng, mờ ám mà cười lên, xem ra thê tử của hắn cũng muốn có một đứa bé rồi, vậy hắn nhất định phải trợ giúp nàng mới được. . . . . .

Bên trong hoa viên.

Nguyệt nguyên, ngươi nói thử xem, tại sao Mộ Lương lại có thể có được tất cả những thứ tốt? Phong Vụ Niên thản nhiên nhìn về phía xa.

Trong mắt Nguyệt nguyên xẹt qua châm chọc nhưng không nói lời nào.

Tiền bạc, quyền thế, ngay cả Hoa Khóc Tuyết, cũng đi theo hắn. . . . . . Ta không cam lòng, ta không cam lòng, ta tự nhận mình không có kém hắn nhưng vì sao nữ nhân kia đối với hắn vui cười như hoa còn đối với ta lại chỉ là lạnh lùng! Nét mặt Phong Vụ Niên có chút vặn vẹo, trong mắt tất cả đều là ghen tỵ.

Thái tử, là của người thì nhất định sẽ là của người, không phải của người thì có làm gì cũng không phải của người. Nguyệt Nguyên lạnh nhạt nói.

Vậy sao? Làm sao ngươi biết Hoa Khóc Tuyết không phải là của ta? Phong Vụ Niên đột nhiên xoay người, lạnh lùng nhìn Nguyệt nguyên nói: Đợi ta đoạt được thiên hạ, thì còn có cái gì mà không phải là của ta!

Nguyệt Nguyên chỉ cười nhạt nhìn hắn không nói lời nào nữa nhưng trong lòng lại âm thầm lắc đầu, thái tử này thật đã hết thuốc chữa rồi.

Thừa Tướng, người hãy theo giúp đỡ ta đi.




/147