Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 7 - Chương 7

/156


Hạ Thính Ngưng mở to mắt, sắc bén trợn trừng nhìn qua “Phụ thân, thật đúng là đã lâu không gặp a. Thế nào, ngay cả giáo huấn một cái bà tử ta cũng phải xin chỉ thị của của phụ thân trước phải không?”

Lí thị này? Vậy còn mẫu thân, nàng tính kế mẫu thân thì tính là cái gì?. Nói chuyện cũng không sợ gió lớn cắt đầu lưỡi. Quả nhiên là kẻ bất lực, đầu bị lừa đá .

Hạ lão gia bị nữ nhi nhà mình trừng đến cảm thấy run lên, hơn nữa câu “đã lâu không gặp” kia không phải ám chỉ bản thân bao nhiêu năm qua bạc đãi ba mẫu tử các nàng sao!.

Hạ lão gia nghĩ vậy, lại nhìn về phía Thủy thị hai mắt đỏ hốc, nhu nhược động lòng người.

Trong lòng căng thẳng, tuy rằng Ngưng Nhi mạnh mẽ, nhưng từ trước tới nay luôn rất có chừng mực , nhất định sẽ không tùy tiện oan uổng Vương ma ma. Nghĩ đến lão bà tử kia xác thực không quy củ, phạm đến trên đầu nàng, mới có thể khiến Ngưng Nhi nổi giận.

Sau khi Hạ lão gia trải qua một phen suy nghĩ, giọng điệu liền mềm nhũn ra, nói “Nhưng Vương ma ma này không quy củ, thì con cũng phải đợi sau khi trở về, bẩm báo cho mẫu thân con. Để nàng xử lý, về sau không được như vậy nữa biết không? ”

Nói như vậy, chính là muốn đem việc này bỏ qua .

Lí thị vừa nghe, lập tức bất mãn đứng lên, nói đến cùng lão gia vẫn là che chở tiện nhân Thủy thị kia. Nàng có cái gì tốt, không phải chỉ là có nhi tử thi đỗ trung tú tài thôi sao?, có cái gì mà đắc ý .

Lão gia vừa thu được tin tức liền vội vàng trở về bẩm báo với lão thái thái nói là muốn đón các nàng hồi phủ, còn nói chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng nhi tử của Thủy thị , ngày sau định có thể làm rạng rỡ tổ tông, lão thái thái thế nhưng lại cho phép.

Thật thật tức chết nàng , nhưng cho dù có tiền đồ thì vẫn là con của thiếp thất, thế nào cũng đánh không lại Vũ nhi nàng sinh.

Tuy rằng trong lòng nàng không đồng ý một vạn một ngàn lần, nhưng vì Liên nhi, nàng tuyệt không thể để Hạ Thính Ngưng đi. Hiện tại cũng chỉ có thể âm thầm nuốt xuống cục tức này.

Hạ lão gia vừa thấy phu nhân không làm khó dễ, liền vội vàng rèn sắt khi còn nóng “Người tới, mang Thủy di nương đi Lê Viện an trí”

Thủy thị ở một bên xem nữ nhi cứ như vậy cùng phu nhân đấu nhau , đã sớm bị dọa đến hết hồn, lúc này nghe thấy Hạ lão gia lên tiếng để cho người ta đưa ba mẫu tử các nàng lui xuống an trí, nàng vội vàng kéo nữ nhi và nhi tử, thi lễ một cái rồi lui ra.

Khi Hạ Thính Ngưng xoay người đi ra ngoài, lúc đi qua trước mặt Vương ma ma, bước chân nàng khẽ nâng, một phen hung hăng dẫm vào tay nàng ta.

Nhất thời bên tai vang lên tiếng hét như tiếng sói tru. Hạ Thính Ngưng hơi hơi nhíu mày, chỉ làm như không nghe thấy, tâm tình cực tốt đỡ Thủy thị không rõ chân tướng ra khỏi Thanh Hoa Đường. Vài cái tỳ nữ dẫn bọn họ đi tới Lê Viện.

Tay của Vương ma ma, không tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng , sợ là sẽ không tốt lên.

Hành động lúc cuối trước khi Hạ Thính Ngưng đi không thể nghi ngờ là tát vào mặt của Lý thị.

Lí thị chỉ có thể nhìn bóng lưng của các nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, ở trong lòng hung hăng nói: Hừ, cứ chờ xem, ai biết nhi tử của tiện nhân kia sang năm “Thi Hương” Có thể thi qua hay không, đến lúc đó còn không phải mặc cho ta làm thịt.

Đi đến Lê Viện, Hạ Thính Ngưng thật sự là không nghĩ lại nghe mẫu thân nàng thao thao bất tuyệt. Nói đến nói đi chính là muốn nói nàng không có quy củ, cái gì mà không thể cùng tiện nghi phụ thân nói chuyện như vậy, cũng không thể chống đối chính thất phu nhân vân vân.,...

Từ lúc ở Thanh Hoa Đường về nàng liền niệm liên tục, niệm đến đầu nàng vô cùng đau. Nên nàng không thể làm gì khác hơn là phất phất tay, để cho nha hoàn Bích Phục bên người mẫu thân nhanh chóng đỡ nàng trở về phòng nghỉ ngơi, lại nghiêng đầu nói với đệ đệ Hạ Tử Vân “Vân Nhi, đệ cũng mệt đi, trước đi nghỉ ngơi một chút, đừng để mệt .”

Hạ Tử Vân nhu thuận gật đầu, trải qua chuyện vừa rồi, hắn cũng biết đích mẫu (mẹ cả) trên danh nghĩa không thích các nàng.

Hắn lại không thể giúp tỷ tỷ cái gì, chỉ có thể âm thầm để chính mình: Nhất định phải hảo hảo đọc sách, sớm ngày thi đỗ công danh, mới có thể giúp tỷ tỷ. Vi thế hắn mang theo gã sai vặt trở về phòng của mình.

Hạ Thính Ngưng chỉ huy nhóm tỳ nữ và người sai vặt đem bọc hành lý cất vào đúng chỗ cẩn thận.

Lần này đã đến kinh thành, nàng tất nhiên là mang theo nhân thủ. Tỳ nữ bên người Hạ Thính Ngưng trừ bỏ Vãn Ngọc, nàng còn dẫn theo Lục Vu. Mẫu thân Thủy thị quen dùng tỳ nữ là Bích Phục và Lam Thu, các nàng đều là người từ Nghi Hưng Thành mang tới.

Lo lắng Hạ lão gia dù sao cũng là đại quan chính tứ phẩm mà bên người nàng và mẫu thân giống như chỉ có hai tỳ nữ hầu hạ , không khỏi rất khó coi.

Cho nên trước khi đến kinh thành, Hạ Thính Ngưng lại từ người môi giới chọn mua bốn tỳ nữ cùng hai nha đầu vẩy nước quét tường, ký đều là khế ước bán đứt.

Cứ như vậy, nàng và mẫu thân vừa vặn mỗi người có bốn nha hoàn hầu hạ , đệ đệ Hạ Tử Vân bên kia cũng có hai gã sai vặt cùng ra cùng vào. Phòng bếp thì có một đầu bếp nữ cùng vài bà tử, sân có tiểu nha đầu quét dọn. Lí thị cũng liền không có cơ hội xếp nhân thu vào bên người nàng.

Về phần vài tỳ nữ và nha đầu mới mua kia có phải sẽ bị tiền bạc làm hoa mắt làm ra chuyện sau lưng chủ hay không, điểm ấy đã có Vãn Ngọc và Bích Phục các nàng xem trừng, hơn nữa khế ước bán mình của các nàng đang ở trong tay Hạ Thính Ngưng nàng, cho nên nàng tất nhiên cũng không cần lo lắng.

Thẳng đến buổi tối sau khi dùng qua cơm, Hạ Thính Ngưng mới mệt đến nằm lên giường. Dựa vào gối mềm mại, cả người đều mềm nhũn ra. Nàng muốn hảo hảo ngủ một giấc, ngày mai còn phải đi thỉnh an mẫu thân của tiện nghi phụ thân Hạ lão kia.

Nay Hạ lão phu nhân đã biết nàng tới, nghe mẫu thân nói, phu nhân chính thất Lý thị của tiện nghi phụ thân đó là người nhà




/156