Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu

Chương 29 - Chương 29

/106


Edit: Thu Lệ

Chuyện của Mộ gia, Quân Hạo Hiên càng nghĩ càng thấy không thích hợp, dường như hắn cảm giác có một đôi tay đang thao túng tất cả, mà mục đích cuối cùng không phải vơ vét tiền tài của Mộ gia, mà là muốn phá hủy danh dự của Mộ Trình!

Đang suy nghĩ gì vậy? Bắc Đường Ngọc cầm quạt giấy trong tay, phong lưu vẫn không thay đổi, ngồi đối diện Quân Hạo Hiên.

Quân Hạo Hiên hồi hồn nói: Ta đang nghĩ đến chuyện ám sát hôm đó, dường như có chút không đúng!

Tay đang rót nước của Bắc Đường Ngọc hơi dừng lại, sắc mặt hiếm khi có chút nghiêm túc: Ta đã điều tra qua rồi, những sát thủ kia là người của Ám lâu, mà mục tiêu ám sát của bọn họ là ta!

Ngươi chắc chắn chứ? Quân Hạo Hiên cả kinh, ngay sau đó lại nghi hoặc: Một khi người của Ám lâu đã thu tiền rồi sẽ không thay đổi mục tiêu, hơn nữa bọn họ chỉ giết người chứ không bao giờ vơ vét tài sản của người khác! Cái này không thế nào là tác phong của bọn họ được!

Bắc Đường Ngọc cau mày: Ta cũng nghĩ hoài mà không ra, nhưng tin tức ta nhận được là thật sự rõ ràng , hơn nữa mạng của ta. . . . . . Vừa vặn trị giá mười vạn lượng hoàng kim!

Quân Hạo Hiên trầm ngâm: Thời gian lại đúng lúc như vậy?

Bắc Đường Ngọc thấy hắn như thế, ngược lại bày ra nụ cười: Ngươi lo lắng cái gì, dù sao người bị ám sát cũng phải không phải ngươi!

Quân Hạo Hiên liếc nhìn hảo hữu hi hi ha ha, nói: Quả thật người bị giết không phải là của ta, nhưng đại thần bị vơ vét, đây chính là chuyện liên quan đến đại sự triều đình, hôm nay Mộ Trình lại bởi vì mười vạn lượng hoàng kim này để trong nhà, Tam Ti Cửu khanh đều đang điều tra ông ấy! Hơn nữa dựa theo nguyên tắc làm việc của Ám lâu, nhất định sẽ tới ám sát lần nữa đấy!

Sẽ không! Bắc Đường Ngọc nói giọng chắc chắn: Mạng của ta trị giá mười vạn lượng hoàng kim, mà Mộ Trình đã xuất ra mười vạn lượng hoàng kim, nói rõ đã đồng ý việc buôn bán này, dĩ nhiên sẽ không có người tới giết ta, ít nhất hiện tại sẽ không nhưng sau này thì ta không dám khẳng định!

Tự giải quyết cho tốt đi! Quân Hạo Hiên lắc đầu, ngược lại hỏi, Ngươi biết bao nhiêu về Ám lâu?

Nói đến đây, trên mặt Bắc Đường Ngọc đều có một vẻ nặng nề: Ta biết ngươi cũng không thua kém! Ám lâu được thành lập ba mươi năm trước, từ lúc nổi danh đến bây giờ, vẫn đứng ở vị trí hàng đầu trong hàng ngũ ám sát hắc ám, trong tổ chức của bọn họ đều có võ công cao cường, giỏi về ẩn núp và ám sát, chỉ cần ngươi trả tiền, bọn họ sẽ giết người, Ám lâu tồn tại trên khắp đại lục, là vũ khí mà tất cả mọi người có thể lợi dụng, cũng là tồn tại khiến tất cả mọi người sợ hãi!

Rất nhiều vương công quý tộc muốn diệt trừ tổ chức này, nhưng vẫn không tra ra được sự tồn tại của nó, ngay cả phạm vi hoạt động cũng không cách nào xác định, người đời biết cũng chỉ có tên của bọn họ mà thôi!

Quân Hạo Hiên trầm ngâm, những thứ này hắn đều biết, nhưng hoàn toàn không có ý nghĩa thực chất.

Đột nhiên, Bắc Đường Ngọc đập quạt giấy vào lòng bàn tay vang lên một tiếng “Bốp”: Ta biết một người có thể sẽ biết một chút, chỉ là không biết ngươi có dám đi hỏi hay không thôi!

Quân Hạo Hiên ngước mắt: Người nào?

Bắc Đường Ngọc hài hước nhìn Quân Hạo Hiên, đùa giỡn khạc ra ba chữ: Ngọc — Phi — Tình!

Dứt lời, trên mặt Quân Hạo Hiên nhất thời thoắt xanh thoắt trắng, căm tức nhìn Bắc Đường Ngọc: Ngươi chán sống rồi có phải không?

Không có! Bắc Đường Ngọc lập tức ngồi xa một chút, vẻ mặt như xảy ra huyết án, người trong thiên hạ đều biết Ngọc Phi Tình




/106