Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 80: Hoắc Thiệu Hằng ra trận

/81


Chương 80: Hoắc Thiệu Hằng ra trận

Cái đám phỉ đồ này tối hôm nay cho bọn hắn không ít bất ngờ.

Âm Thế Hùng nhất thời không rời đi, tò mò đứng ở một bên nghe Quan Huy cùng người một nhà thương lượng một chút bước tiếp theo phải làm sao.

“Không thể cường công, trong sân nghe nói còn có thuốc nổ, muốn đi vào, trước tiên cần phải gỡ mìn, nhưng chúng ta không có nhiều thời gian như vậy “

” Đúng, hơn nữa nếu như không gỡ mìn, cưỡng ép cho nổ tung mà nói, không biết bọn họ đã chôn bao nhiêu thuốc nổ, nhìn hỏa lực của bọn họ, nói không chừng sẽ đem cả sân nổ sụp, con tin bên trong sẽ phải chết cùng chúng mất”

“Vậy phải làm sao bây giờ? chẳng lẽ phải cho hắn máy bay cùng tiền, thả hắn rời đi? !”

Các binh lính không đồng ý, chúng nhân viên cảnh sát cũng không đồng ý.

Nhiều huynh đệ của bọn họ bị thương như vậy, thậm chí còn có cảnh sát viên cùng binh lính tử vong, chẳng lẽ cứ tính như vậy sao?

“Bây giờ chúng ta cũng không có biện pháp khác” Quan Huy mở ra một tấm bản đồ, chính là bản vẽ kiến trúc của Minh Nguyệt Các
“Mọi người xem, cái Minh Nguyệt Các này ba mặt đều là tiểu Kính Hồ, chỉ có hướng cửa chính ở trước mặt chúng ta là đường hẹp quanh co, chúng ta tấn công ngay mặt đường đã bị lấp kín “

“Nếu không thì từ trên nước đi vào?” Có người đề nghị, chỉ bản đồ nói: “Theo bờ bên kia phái binh lính thủy tính tốt hoặc là cảnh sát viên bơi qua, có thể từ cửa sau Minh Nguyệt Các xâm nhập vào “

“Chủ ý không tệ, nhưng bây giờ chỉ còn lại hai mười phút, chờ bơi được qua tới không sai biệt lắm cũng đến thời gian hẹn rồi, đi vào rồi cùng nhau chôn cùng sao? Ngồi thuyền máy thì có thể, nhưng mà mở thuyền máy một cái, đạo tặc cũng biết chúng ta muốn làm gì, lập tức sẽ giết người thì làm sao bây giờ?”

Âm Thế Hùng ở bên cạnh nghe trong chốc lát, biết đóng quân cùng chúng nhân viên cảnh sát khó xử.

Bọn họ không phải là không có biện pháp bắt tên phỉ đồ kia, bọn họ chẳng qua là ném chuột sợ vỡ bình, lo lắng nếu bức bách đạo tặc, trên tay hắn có hơn hai mươi người thì toàn bộ đều xong rồi.

Âm Thế Hùng lắc đầu một cái, trở lại trong xe hãn mã quân đội, nói với Hoắc Thiệu Hằng tình huống bên này.

Hoắc Thiệu Hằng cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

Giết chết tên phỉ đồ này không khó, khó là làm như thế nào để hắn không có cơ hội trước khi chết còn kéo theo người chịu tội thay.

“Tiểu Trạch, đem sơ đồ lập thể kiến trúc cho tôi xem một chút “

Triệu Lương Trạch mở Laptop, đem cái sơ đồ lập thể kiến trúc hiện ra.

Hoắc Thiệu Hằng cau mày nhìn một hồi, “Đạo tặc ở vị trí nào trong nhà này?”

Âm Thế Hùng chỉ phòng chính Minh Nguyệt Các ở vị trí sau tường nói: “Nơi này “

Dương Đại Vĩ vô cùng giảo hoạt.

Hắn lo lắng tránh đến gần chỗ cửa trước sẽ bị quân đội đang tập kích cho một phát súng trúng hắn, cho nên hắn đứng cách khá xa, rúc lại ở sau tường.

Phía sau tường Minh Nguyệt Cá chính là tiểu Kính Hồ mênh mông, mặt hồ đường kính chừng hai cây số, không sợ bị người khác bắn lén.

Chỉ cần không có người từ tiểu Kính Hồ bơi tới, hắn sẽ được an toàn

Hơn nữa cho dù có người ở dưới nước, mười lăm phút cũng tuyệt đối không thể bơi tới được.

Nếu lái Cano hay tàu gì đó thì hắn sẽ phát hiện ngay, nếu từ trên trời hạ xuống phá nóc nhà đi vào cũng không được.

Bởi vì đạo tặc tính tình tàn nhẫn quả quyết, hơn nữa hỏa lực lại đầy đủ, đến lúc đó lưới rách cá chết, bọn họ sẽ công dã tràng mất.

Chẳng lẽ thật sự không còn cách nào?

Âm Thế Hùng cùng Triệu Lương Trạch trố mắt nhìn nhau, chỉ vui mừng Cố Niệm Chi không ở trong phòng kia làm con tin.

Bằng không bọn họ lên trời xuống đất cũng phải cùng cái tên đạo tặc kia liều mạng.

“Niệm Chi không hổ là theo chúng ta lớn lên, cũng học được không ít thứ” Âm Thế Hùng nói tới dương dương đắc ý, tựa như thật Cố Niệm Chi là nữ nhi của hắn vậy.

Triệu Lương Trạch cười một tiếng, hỏi Hoắc Thiệu Hằng: “Hoắc thiếu, có muốn hay không tới đón Niệm Chi, ngài mang cô ấy rời khỏi nơi này trước?”

Hoắc Thiệu Hằng cũng không ngẩng đầu lên cự tuyệt thẳng: “Chuyện ở đây chưa giải quyết được, tôi làm sao có thể đi “

Triệu Lương Trạch im lặng, nhỏ giọng nói: ” nhưng chuyện trong nước, nếu chúng ta quản liền vượt khuôn rồi “

Lúc trước còn có thể nói là vì an nguy của Cố Niệm Chi, cho nên có nhúng tay vào, người của quân bộ cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm.

Bây giờ Cố Niệm Chi đã an toàn,bọn họ lại nhúng tay vào nửa, bị những nghị viên kia bắt được nhược điểm, Hoắc Thiệu Hằng coi như có quyền cao chức trọng cũng sẽ rất phiền toái.

Âm Thế Hùng cũng nghĩ tới chỗ này rồi, nhưng lại nghĩ tới thảm trạng mới vừa rồi của bộ đội cùng chúng nhân viên cảnh sát kia, hắn lại không đành lòng, không muốn khoanh tay đứng nhìn như vậy.


Hoắc Thiệu Hằng ngồi dậy, lạnh nhạt nói: “Chuyện này, không có khả năng là chuyện trong nước, chúng ta quản được “

“không có khả năng là chuyện trong nước? Ý ngài nói là những thứ súng đạn hỏa lực nặng này của ngoại quốc kia?” Triệu Lương Trạch bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Không sai! Những thứ này đều là do buôn lậu mà vào! Cùng phần tử đối địch nước ngoài có liên quan!”

Cứ như vậy, quân khu thứ sáu của bọn họ đã có lý do đường hoàng nhúng tay vào rồi.
Hoắc Thiệu Hằng với một câu sẽ không nói lại lần thứ hai, hắn chỉ chỉ bờ bên kia tiểu Kính Hồ, là vị trí hiện tại của Cố Niệm Chi nói, “Ở chỗ này tìm xạ thủ, dùng súng ngắm, cách bờ hồ cùng tường sau có thể lấy được tính mạnh của hắn “

“Súng ngắm? !” Âm Thế Hùng thoáng cái chạy đến, “Hoắc thiếu! Để cho tôi đi!”

Dùng súng ngắm, có thể bắn bể tường ngăn tới mục tiêu.

Súng ngắm tốt nhất tầm bắn vừa được 2.3km.

Trước mắt tay súng ngắm kỷ lục thế giới là một tay súng ở Châu Úc, bắn được khoảng 2.8km tới mục tiêu, một phát súng bắn vở đầu tên phỉ đồ.


“Từ bờ bên kia tiểu Kính Hồ đến tường sau bờ hồ Minh Nguyệt Các chỉ có hai cây số, chỉ cần hắn một mực tựa vào bên trên sau tường, thì không có vấn đề gì” Hoắc Thiệu Hằng đeo lên khăn trùm đầu che kín mặt, “Đi tìm đóng quân, hỏi bọn họ một chút có mang theo súng ngắm hay không, tôi đi qua bờ bên kia tiểu Kính Hồ, Tiểu Trạch làm tay quan sát cho tôi Đại Hùng ở phía trước cánh cửa, Để Quan Huy làm tay quan sát cho cậu như vậy bất kể tên phỉ đồ kia dựa vào hướng bên kia, thì cậu phải dùng một phát súng bắn chết hắn “

Đây là muốn cách một bức tường bắn trúng mực tiêu, không là khó khăn bình thường.

Âm Thế Hùng bên kia còn dễ dàng hơn một chút, dù sao từ trước cánh cửa đến phòng chính khoảng cách ngắn.

Hoắc Thiệu Hằng bên này mới thật sự là khó khăn, không chỉ có cách xa hai cây số của mặt hồ, hơn nữa khí trời còn không được tốt, tầm nhìn quá thấp, trời mưa gió, cũng sẽ ảnh hưởng hướng bay của đạn,sẽ quyết định xạ kích có hiệu quả hay không.

Nhưng nhìn Hoắc Thiệu Hằng vẻ mặt bình tĩnh, Âm Thế Hùng lựa chọn tin tưởng hắn.

“Vâng, thủ trưởng!” Âm Thế Hùng cùng Triệu Lương Trạch đồng thanh đáp.

Hai người phân chia hành động, tìm Quan Huy muốn mượn súng ngắm

Quan Huy nghe Âm Thế Hùng nói, vui mừng quá đổi, vội nói: “Súng ngắm mới vừa đưa tới, chính là lo lắng không thể đánh trực tiếp, sẽ làm bị thương con tin trong phòng. “

Súng ngắm uy lực của viên đạn kia vô cùng cường đại, lúc đầu ngay cả xe bọc thép cũng có thể đánh bể, đây cũng là nguyên nhân súng ngắm được xưng là phản dụng cụ của súng bắn tỉa.

Bắn lên trên người, có thể trực tiếp đem thân thể người bị bắn chia năm xẻ bảy, tuyệt đối là một phát trí mạng.

Nhưng là nếu như bắn không tốt, bắn tới trên người con tin, cũng là một phát trí mạng.

“Không sao, giao cho chúng ta, xảy ra vấn đề gì không cần cậu phụ trách” Âm Thế Hùng chọn hai cây súng ngắm hạng nặng vô cùng, một cái để mình dùng, một cái cho Hoắc Thiệu Hằng.

Hoắc Thiệu Hằng không có biểu lộ thân phận, chỉ có thể lấy thân phận tay súng bắn tỉa của quân khu thứ sáu xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Quan Huy nghe vậy liền nổi giận: “Ngươi cái này, là nói cái gì? Tôi lại sợ gánh trách nhiệm hay sao? ! Bất kể như thế nào, xảy ra chuyện, có tôi gánh đây!”

Âm Thế Hùng bị hắn chọc cười, vỗ vỗ vai hắn: ” Được, huynh đệ, cậu người bạn này tôi chấp nhận!”

” ách, tôi cho là chúng ta đã là bạn” Quan Huy có chút buồn bực, chẳng lẽ bây giờ mới coi là bạn bè?

Âm Thế Hùng cười hắc hắc, không có tiếp tục nói, đem một cây súng ngắm ném tới xe hãn mã quân đội, xe của bọn họ đi đường vòng hướng về phía bờ bên kia tiểu Kính Hồ lái qua.

Cố Niệm Chi ở bờ hồ bên kia bị tiếng súng mãnh liệt cùng tiếng nổ làm cho tâm hoảng ý loạn, cô từ dải mảnh trên băng đá ngồi dậy, ngây ngẩn một hồi, đi tới cửa nhà lá, muốn nhìn tình hình bên kia ra sao.

Một người nam nhân là sĩ quan ngăn cô lại: “Vị bạn học này, chúng ta lập tức có nhiệm vụ, nơi này phảu giải phóng mặt bằng, mời các người phối hợp, không nên đi ra ngoài “

“Nhiệm vụ gì?” Mai Hạ Văn khẩn trương đi đến bên cạnh Cố Niệm Chi, “Tên bắt cóc bây giờ ra sao rồi? Có bắt được hắn không?”

“Bên kia phái tay súng bắn tỉa tới, chờ một chút sẽ ở chỗ này thiết lập điểm đánh lén, các người chớ tới gần “

Khi họ đang nói chuyện, một chiếc xe hãn mã quân đội thật nhanh lái tới.


/81