Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 37: Vì lo cho tiền đồ tương lai của cô

/81


Chương 37: Vì lo cho tiền đồ tương lai của cô

“Trợ thủ Hà Chi Sơ giáo sư?” Cố Niệm Chi trong lòng trầm xuống, “Là Hà giáo sư bên kia có chuyện gì sao?”

Cô buổi sáng mới cùng Hà Chi Sơ giáo sư đã định chuyện sáng sớm ngày mai khảo hạch, chẳng lẽ còn chưa đến bên kia liền xảy ra vấn đề?

“Cô có rãnh không? Chúng ta đi uống một ly cà phê” Ôn Thủ Ức ôn nhu hỏi, không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Cố Niệm Chi.

Ánh mắt của cô nhu hòa ôn nhuận, thời điểm nhìn Cố Niệm Chi vô cùng chuyên tâm ân cần, xoay người mở cửa xe, mời cô vào ngồi.

Cố Niệm Chi híp mắt nhìn Ôn Thủ Ức một chút, nhớ tới buổi sáng gặp qua nữ nhân này.

Thời điểm lúc ấy cô đang gọi điện thoại cho Hà Chi Sơ, nữ nhân này từ nhà bên cạnh đi ra, gõ cửa tiến vào phòng Hà Chi Sơ.

Hơn nữa Mai Hạ Văn cũng nói với cô, nói Hà Chi Sơ có một trợ giảng.

Chính là nữ nhân này?

Cô tìm đến mình rốt cuộc là có chuyện gì đây?

Bây giờ đối với Cố Niệm Chi chuyện trọng yếu nhất chính là sáng sớm ngày mai tám giờ phỏng vấn, cô không muốn có bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới tâm tình của mình.

“Ôn trợ giảng, có lời gì ngài bây giờ cứ nói đi, tôi ngày mai phải phỏng vấn, tối hôm nay muốn xem lại sách” Cố Niệm Chi lễ phép khéo léo từ chối.

Thật ra thì sáng sớm ngày mai phải phỏng vấn, cô coi như là học bá, căn bản không cần tối hôm nay còn đọc sách.

Ôn Thủ Ức ngoài ý muốn nhìn cô một cái, cười nói: “Nhưng mà tôi muốn nói chuyện với cô, với chuyện cô có liên quan đến việc ngày mai cô đi phỏng vấn”

“Thật sao? là do Hà giáo sư gọi ngài tới?” Cố Niệm Chi cầm điện thoại di động của mình, liền muốn gọi tới điện thoại phòng Hà Chi Sơ, “Tôi xác nhận một chút ”

Ôn Thủ Ức liền ngăn cô lại, cười khổ nói: “cô cô gái này, thế nào phòng bị nặng như vậy? Tôi lòng tốt tới khuyên coy, ciy nghĩ rằng tôi là muốn hại cô sao?”

Cố Niệm Chi ngón tay lặng lẽ trên điện thoại di động trơn nhẵn giật mình, cười nhiệt độ mềm mại vô hại: “Ôn trợ giảng tại sao lại nói như thế? Chúng ta không quen biết, Ôn trợ giảng tại sao phải hại tôi? Tôi là tuyệt đối sẽ không có loại ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi này”

“Vậy cô không muốn đi với tôi uống một ly cà phê sao, lại muốn gọi điện thoại cho Hà giáo sư, chẳng lẽ không phải phòng bị tôi?” Ôn Thủ Ức một tiếng thở dài, nhìn Cố Niệm Chi lắc đầu một cái, “Vô dụng, cô vô luận cố gắng như thế nào, đều là vô dụng ”

Cố Niệm Chi bây giờ không cần nhất chính là có người đả kích hy vọng cuối cùng của cô.

Cô trầm mặt xuống, nhàn nhạt nói: “Tôi là người không có tâm nhãn, từ trước đến giờ không đụng vào tường không quay đầu lại cho nên coi như là vô dụng, ngài cũng chờ tôi đụng vào tường sau đó mới nói cũng không muộn ”

“Nhưng tôi vừa thấy cô liền thích cô, không muốn cô bị loại vết thương này hại” Ôn Thủ Ức âm thanh càng tiếc cho, “Niệm Chi, tôi có thể gọi cô là Niệm Chi không?”

Cố Niệm Chi giơ tay lên một cái, “Xin cứ tự nhiên ”

“Niệm Chi, cô rất ưu tú, vô cùng ưu tú, vô luận theo phương diện nào, cô đều sẽ trở thành một nữ luật sư ưu tú nhất, về sau cũng sẽ có tiền đồ thật xa ”

“Cảm ơn, tôi cũng cho là như vậy” Cố Niệm Chi lòng tin mười phần nói, trong lòng thật ra thì tính toán Ôn Thủ Ức rốt cuộc là có ý gì.

“Cô ngược lại thật tự tin” Ôn Thủ Ức cười, “Nhưng là cô biết không? Cô đã hoàn toàn đắc tội Hà giáo sư, tôi theo bên cạnh hắn nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua hắn bị người khác chống đối như vậy, tôi ngày hôm nay cố ý tới đề cảnh tỉnh cô, làm một người đối với cô  chủ bất lương thànhkiến, cô cố gắng hơn nữa, đều không có cách nào bỏ được ác cảm của người kia đối với cô, cô coi như lấy được cơ hội nhập học, về sau cũng sẽ hoàn toàn không có tiền đồ gì, có thể nói cô cần gì phải treo cổ trên một thân cây?”

Cố Niệm Chi nhíu mày một cái, rất không thích lời nói của Ôn Thủ Ức nói một thân cây treo cổ như vậy, cô cầm điện thoại di động, ôm lấy cánh tay vòng ở trước ngực, bất động thanh sắc nói: ” Ý tứ của Ôn trợ giảng, có phải hay không nói Hà giáo sư là một người rất dối trá? Hai mặt? Ngay trước mặt một bộ, phía sau một bộ?”

” tôi câu nào nói cho cô có hiểu lầm như vậy?” Trên mặt Ôn Thủ Ức có vẻ mặt biến, giống như là bị người ngay trên mặt đánh một cái tát, “Hà giáo sư làm người khoáng đạt, quang minh lỗi lạc, tại sao dối trá câu chuyện?”

“Nếu Hà giáo sư quang minh lỗi lạc, không phải là tiểu nhân hai mặt, Tôi không hiểu cô tại sao tới tìm tôi nói những lời như vậy ”

“Tôi là muốn khuyên cô không muốn để tâm vào chuyện vụn vặt, không muốn chỉ nhận đúng Hà Chi Sơ giáo sư rồi ngươi đắc tội hắn, để cho hắn rất không cao hứng, có thể nói cô không tin về sau đi theo hắn là không có bất kỳ tiền đồ nào, cô đi hỏi một chút học sinh học nghiên cứu của các cô, những thứ kia cùng đạo sư người không qua được cái nào có kết quả tốt?”

Cố Niệm Chi nhẹ giọng cười một tiếng, lòng bàn chân đều gợi lên cái vợt đến: “Nói tới nói lui, cô chính là đang ám chỉ Hà giáo sư là một người lòng dạ hẹp hòi có thù tất báo tiểu nhân tôi nhưng lại không biết, tôi có tài đức gì, được Ôn trợ giảng xem trọng, không tiếc gièm pha người thuê mướn mình cũng phải vì tiền đồ của tôi lo nghĩ ”

“Nói tới nói lui, cô chính là không tin tôi?” Ôn Thủ Ức ngưng thần nhìn chăm chú cô, một cái tay cũng ở trên điện thoại di động của chính mình trợt tới trợt lui, trên mặt vẻ mặt đã là vô cùng đau đớn rồi.

“Cô không cho tôi lý do tin phục” Cố Niệm Chi không chút do dự nói, “Cô đi theo Hà Chi Sơ giáo sư thời gian dài hơn, với hắn quan hệ tốt hơn, nhưng cô không ở trước mặt người ngoài bảo vệ hình tượng của hắn, ngược lại ám chỉ với tôi hắn phẩm hạnh không đoan chính, cô và tôi chỉ là bèo nước gặp nhau, lại làm ra một bộ vì tiền đồ của tôi làm bể nát tim bộ dạng —— Ôn trợ giảng, xin thứ cho sức tưởng tượng của tôi không đủ phong phú, quả thực nhớ không ra lý do cô làm như vậy ”

“Đã như vậy, tôi cũng không nói nhiều tôi thật sự là không đành lòng nhìn thấy cô như vậy có tài nhưng không đất dùng, cứ như vậy tiền đồ bị hủy hết” Ôn Thủ Ức ngồi về trong xe mình, “Cô không muốn đi coi như xong, tôi đến đây là hết lời rồi” nói khởi động xe của mình, lái chậm chậm đi.

Cố Niệm Chi nhìn chằm chằm Volkswagen Beetle xe sau lưng, hừ một tiếng “Không giải thích được”, mới đi lên lầu.

Trong nhà trọ thời điểm tắt đèn ba người kia mới từ bên ngoài trở về.

Lục Trà Phương thi đậu nghiên cứu sinh đại học chính pháp thủ đô đế quốc, đang cùng sư huynh bên kia làm quen

 

Tào nương nương tiến vào làm luật sư ở sở luật sư hành chính lớn nhất, đang chuẩn bị kiểm tra bằng luật sư.

Yêu Cơ cũng cần phải đến đế quốc thủ đô, bất quá cô là về làm việc tại bộ tư pháp của xí nghiệp gia  tộc nhà mình.

Tới gần tốt nghiệp, tất cả mọi người bề bộn nhiều việc.

Mọi người trong phòng cười nói mấy câu, liền từng người đi tắm, chuẩn bị ngủ.

Cố Niệm Chi ở trên giường vuốt vuốt điện thoại di động của mình, suy nghĩ bảy tám chục cái lí do đối với việc hôm nay Ôn Thủ Ức đột nhiên tới, nhưng mà không có một cái lý do nào có thể thuyết phục được cô

Cũng may cô hôm nay nhiều hơn một cái tâm sự, chính là ghi âm lại cuộc nói chuyện giữa các cô, lưu lại trong điện thoại di động.

Để cho an toàn, cô còn gửi một phần đến chính máy vi tính của mình trong nhà trọ Phong Nhã.

Bị Cố Niệm Chi lặp đi lặp lại suy nghĩ, Ôn Thủ Ức lúc này ngồi ở trong phòng của mình, cũng mở điện thoại di động lên, đem bản ghi âm hôm này cùng Cố Niệm Chi nói chuyện trong điện thoại di động chuyển tới trong máy vi tính.

Bởi vì cô cũng ghi âm một phần.

Ôn Thủ Ức gửi xong phần ghi âm nói chuyện này bên trong Laptop rồi đi ra ngoài.

Ôn Thủ Ức ngồi ở trên ghế sa lon, ngưng thần nghe phần này nói chuyện, khẽ lắc đầu một cái, đôi mắt cúi thấp xuống, nhẹ khẽ thở dài.

Hết thảy, chỉ có thể xem sáng sớm ngày mai rồi.

Lại nói một tiếng, thân môn nhất định phải đem cho tôi đây giữ lại a! !


/81