Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 31: Để cho anh theo đuổi em được không?

/81


Chương 31: Để cho anh theo đuổi em được không?

Cố Niệm Chi ngượng ngùng cười cười

Mai Hạ Văn là lớp trưởng lớp bọn họ, đối với người trong lớp đều rất tốt.

Bạn học học hệ pháp luật năm thứ ba đại học đã bắt đầu có cơ hội đi thực tập luật sư sở hành chính lớn, khi đó cô vừa mới chuyển đến, thật không biết Mai Hạ Văn để cho cô là người chọn đầu tiên được chọn nơi thực tập cố ý chiếu cố cô, cô vẫn cho là là theo như thành tích xếp hạng trước sau?

Lớp tự học buổi tối trở về quá muộn, rất nhiều lần quả thật cùng Mai Hạ Văn cùng nhau trở về khu túc xá, nhưng cô cho là lớp trưởng cũng là người thích học tập.

Hơn nữa Mai Hạ Văn người này vô cùng biết nói chuyện, đi cùng với hắn mỗi người đều cảm thấy rất thoải mái, hẳn là tình thương cực kỳ tốt.

Còn có rất nhiều lần trong giờ học cô đúng là có ăn qua bánh ngọt mật ong cùng sữa bò, nhưng vấn đề là cơ hồ cả lớp đều có phần a !

Nguyên lai đều là đối tốt với một mình cô?

Lớp trưởng lão nhân gia ngài thật là quá hàm súc, ngài không nói ta còn thật không biết ngài theo đuổi ta a.

Cố Niệm Chi có cảm giác nước mắt giàn giụa.
Hắn đối tốt với cô, nguyên lai không phải là nhân tiện, mà là hắn thích cô.

Nhưng là, lớp trưởng người cũng qua tốt rồi ? Vì bạn học khác trong lớp làm việc.

Cố Niệm Chi tâm tình rất là phức tạp, phản ứng đầu tiên là muốn hỏi một chút Hoắc thiếu người giám hộ đáng tin cậy nhất của côtbây giờ cô phải làm sao.

Bất quá nhớ tới Hoắc thiếu, cô liền nhớ lại chuyện vân tay, hít sâu hai cái, cười nói: ” lớp trưởng, cái đó, anh đem vân tay của em trong điện thoại di động của anh xóa đi được không, người nhà em nói như vậy là không tốt ”

“Ồ” Mai Hạ Văn nhìn cô một cái, trong lòng nhất thời cảm thấy hiểu rõ vấn đề ngày hôm qua, quá mức lỗ mãng, không biết có phải hay không đã hù cô, ” Được, anh có thể xóa, bất quá em phải đáp ứng anh, để cho anh theo đuổi em, có được hay không?” Vừa nói, Mai Hạ Văn cầm ra điện thoại di động ra, tìm tới chỗ lưu trữ vân tay, lại phát hiện vân tay Cố Niệm Chi căn bản không còn ở nơi đó.

Chẳng lẽ hắn lần trước không có lưu vào?

Mai Hạ Văn đem điện thoại di động cho Cố Niệm Chi xem: “Em xem, lần trước không có lưu vào, cho nên cũng không cần xóa ”

Cố Niệm Chi nhìn một cái, yên lòng vỗ ngực một cái, cười nói: “Cảm ơn lớp trưởng ”

“Vậy là em đáp ứng?” Mai Hạ Văn truy hỏi.

Lại là cái dạng trực tiếp bày tỏ này.

Trong lòng Cố Niệm Chi có một cổ tâm tình khác thường lặng lẽ dâng lên, để cho tim cô đập như hươu chạy, không biết nên đáp như thế nào.

Rũ xuống đôi mắt, một lát sau, lại ngước mắt liếc trộm nhìn Mai Hạ Văn một cái.

Mai Hạ Văn vừa vặn quay mặt sang, ánh mắt nghiêng nghiêng nhìn lại, bên mép nở một nụ cười châm biếm.

Cố Niệm Chi trong lòng lại là giật mình, chợt quay đầu chỗ khác, nhìn về phía ngoài cửa xe phong cảnh bay vùn vụt qua.

Trong nội tâm cô thật là loạn a

Nếu không gọi điện thoại cho Hoắc thiếu hỏi một câu?

Dù sao hắn là người giám hộ của cô, nhưng loại sự tình này có nên hỏi hắn hay không đây?

Trong lòng Cố Niệm Chi bất ổn, Mai Hạ Văn lời mới vừa nói làm cho cô thử một chút nói yêu thương là tư vị gì nha, nhất thời lại nghĩ đến bộ dáng Hoắc Thiệu Hằng nghiêm túc ít nói, rất sợ hắn sẽ mắng cô một hồi.

Nhưng mà, cô sắp là thiếu nữ mười tám tuổi rồi, đối với tình yêu tự nhiên có mơ ước.

Ở thời đại này mười bốn tuổi nơi này có mối tình đầu là bình thường, cô mười bảy tuổi nói yêu đương, cũng không tính quá nhỏ chứ ?

Chỉ bất quá kinh nghiệm của cô tương đối đặc thù, mười hai tuổi đã đi theo Hoắc Thiệu Hằng tới trại lính, không có cơ hội cùng nam hài tử thích hợp nói yêu thương.

Năm ấy mười sáu tuổi bởi vì phải lên đại học, mới tới thành phố C

Bình thường ở trong nhà trọ thường xuyên nghe ba người bạn cùng phòng nói về tình cảm của các cô ấy trải qua, không phải là không hâm mộ.

Nếu không, thử một lần đi?

Trong lòng Cố Niệm Chi có tung tăng nho nhỏ, nhưng không dám nói ra.

Cô vẫn phải nói với Hoắc Thiệu Hằng một tiếng, nếu như hắn không đồng ý, cô sẽ không đáp ứng làm bạn gái của Mai Hạ Văn.

“Em có đáp ứng hay không?” Mai Hạ Văn lườm Cố Niệm Chi, lại cười híp mắt đuổi theo hỏi một câu, “Cũng không phải là để cho em lập tức đáp ứng làm bạn gái của anh, chẳng qua là cho phép anh theo đuổi em ”

Sắp tốt nghiệp rồi,

Còn có mấy tháng nữa mọi người liền phải chia cách, hắn không muốn bỏ qua phần tốt đẹp này.

Nữ sinh hệ pháp luật bọn họ dung mạo xuất sắc không ít, nhưng cơ hồ đều là tinh minh lợi hại chủ nhân, ánh mắt hướng trên người của ngươi liếc một cái, là có thể nhìn thấu tâm can trong lòng của ngươi.

Vẫn là Cố Niệm Chi hoạt bát đáng yêu như vậy, lại thông minh lanh lợi đơn thuần đẹp đẽ là tiểu cô nương được hoan nghênh nhất.

Tỷ như nam sinh ban bọn họ phần lớn tìm bạn gái đều là học muội năm thứ nhất đại học, năm thứ hai đại học, rất ít tìm bạn học nữ trong lớp mình, chính là vì nguyên nhân này.

Mà Cố Niệm Chi mặc dù cùng lớp bọn họ, nhưng tuổi còn nhỏ, tuổi cùng với nữ sinh mới nhập học năm thứ nhất đại học không sai biệt lắm, lại cùng hai năm bạn học với chính mình, biết gốc biết rể, so bắt đầu lại từ đầu theo đuổi một học muội xa lạ cần điểm tựa nhiều lắm.

Mai Hạ Văn thản nhiên nhìn về đuòng phía trước, cùng nhân sinh của hắn một dạng, đó là thẳng tắp rộng thênh thang.

Cố Niệm Chi thu tầm mắt bên ngoài cửa xe lại, có chút bối rối mà cúi đầu, cái tay lau một cái vào dây đeo làn váy màu xám lông dê tro nhạt, hàm hồ nói: ” lớp trưởng, anh cái này muốn cho em trả lời như thế nào đây?”

“Khó trả lời? Anh đây coi như em ngầm cho phép” Mai Hạ Văn mỉm cười, “Đã như vậy, chuyện thứ nhất, chính là không muốn em kêu họ anh nữa quá dài, cũng quá khách khí —— gọi anh là Hạ Văn đi, người nhà anh đều gọi anh như vậy ”

Xưng hô không mang theo họ, lộ ra một cổ thân mật.

Nhưng lại không quá khác người.

Cố Niệm Chi trả lời một tiếng nho nhỏ : ” tốt ”

Giọng nói nhu nhu cơ hồ mang theo vẻ run rẩy, mặc dù thanh âm không lớn, nhưng mà nghe vào trong lỗ tai Mai Hạ Văn, lại như dư âm còn văng vẳng bên tai một dạng ở bên tai thật lâu không thể ngừng hơi thở.

Hai tay của hắn thoáng cái siết chặt tay lái, không ngờ rằng một cái chữ đơn giản “Tốt” của Cố Niệm Chi, sẽ làm cho tâm tình hắn kích động như thế

Có lẽ so với cảm giác chính mình, hắn càng phải thích cô hơn ?

Còn lại đoạn đường tiếp theo, hai người không nói gì thêm, giống như là được đạt thành ăn ý nào đó.

Đến trường học, Mai Hạ Văn một mực đem xe lái đến trước cửa ký túc xá nữ.

Hắn xuống xe trước, giúp cô đem rương hành lý đưa ra ngoài, một tay lại xốc lên túi đeo lưng của cô, đưa cô lên lầu.

Nói như vậy, nam sinh là không thể trực tiếp vào ký túc xá nữ.

Nhưng Mai Hạ Văn làm lớp trưởng bốn năm, quản lý ký túc xá này đều biết hắn, nhìn thấy hắn đi vào, đối với hắn sẽ vẫy vẫy tay, sẽ để cho hắn tiến vào.

Mai Hạ Văn vẫn rất có lễ phép đối với bác quản lý ký túc xã nữ kia gật đầu vấn an, còn nói: ” Bạn học lớp chúng con mới vừa lành bệnh trở về trường ”

Quản lý nhận ra Cố Niệm Chi

nhỏ tuổi nhất hệ pháp luật, thành tích tốt nhất trường.
“Niệm Chi, cháu khỏi bệnh rồi sao?” quản lý cười híp mắt chào hỏi cùng với cô ” Lớp trưởng các cháu là người phụ trách, cơ hồ một ngày ba lần tới hỏi thăm cháu đã trở lại chưa ”

Cố Niệm Chi cười gật đầu một cái, xuất ra một bọc quà vặt đưa qua, “Đa tạ quản lý, một điểm tâm ý ”

Loại vật quà vặt này căn bản không coi là hối lộ, Quản lý không có chút nào gánh nặng trong lòng mà thu nhận.

Hai người lên lầu, đẩy cửa ký túc xá một cái, trong phòng ba bạn cùng phòng lập tức hét rầm lên.

“Niệm Chi cậu trở lại rồi!”

“Tiểu Tứ bệnh của cậu khỏe chưa? !”

“Lớp trưởng cố ý đi đón cậu? Cậu lấy gì tốt báo đáp lớp trưởng đây!”


/81