Thiển Hạ Vi Lương

Chương 74 - Chương 71

/80


Lâm Thiển Hạ thật sự không trở về.

Lúc ban đêm tận tay Lâm Đông Quan nhận được tin nhắn Lâm Thiển Hạ gửi tới, nói mình ở trong nhà một người bạn, đến khi sinh đứa nhỏ sẽ trở về, ông bà không cần lo lắng.

Bây giờ nhà họ Lâm quả thực gà chó không yên, huyên long trời lỡ đất.

Mỗi ngày Trần Cố Cần lấy nước mắt rửa mặt, mỗi ngày bà luôn miệng trách cứ Vương Mộng Khuê. Lâm Đông Quan là trụ cột gia đình tất nhiên không giống Trần Cố Cần một khóc hai nháo ba thắt cổ như vậy, nhưng mỗi ngày lại hút thuốc, uống rượu, thật ra ông cũng chưa từng oán trách ai, chỉ llê quý đônn mắng con gái mình không có lương tâm, đều do nhớ cô trái tim đau xót.

Hai vợ chồng không chỉ một lần lên thành phố K, nhưng tìm Lâm Thiển Hạ tìm khắp cũng không thấy, điện thoại của cô tắt máy, mà Tập Vi Lương, thì vẫn không liên lạc được.

Vương Mộng Khuê miệng lại thật sự rất kín. Cô kiên trì nói mình cũng không biết Lâm Thiển Hạ đi đâu.

Ông bà cùng đường, cuối cùng bất đắc dĩ tự mình làm một đống lớn thông báo tìm người phân phát nhờ thân thích nơi nơi cùng dán, phần trên thêm một tấm ảnh chụp của Lâm Thiển Hạ.

Nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, một chút tin tức của Lâm Thiển Hạ cũng không có.

Trần Cố Cần vừa lau nước mắt vừa nức nở nói: Nếu không, hay là chúng ta báo công an đi?

Báo công an cái gì?! Loại chuyện xấu hổ này bà cũng dám lấy ra nữa mất mặt? Lâm Đông Quan tức giận quát: Loại con gái này không cần! Nhà họ Lâm chúng ta không có đứa con gái này!!!

Trần Cố Cần nghe xong, càng khóc nức nở.

Mà Lâm Đông Quan vừa hung hăng nén tàn thuốc Bẹp —— , sắc mặt xanh mét, cũng không nói thêm gì nữa.

. . . . . .

Chân trời lửa rực ánh nắng chiều chiếu rọi trên da thịt trắng như sứ, lông tơ đáng yêu theo gió bay lượn, một mình Lâm Thiển Hạ lẳng lặng đứng trước cửa sổ, nhìn bầu trời vào lúc hoàng hôn, thầm nghĩ, lại một ngày trôi qua.

Đã qua mười ngày, cô ở trong nhà La Văn Tuệ ngây người suốt mười ngày. Mười ngày này, cô không ra khỏi cửa một lần, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, chưa từng ngừng gọi điện thoại Tập Vi Lương.

La Văn Tuệ rất tốt với cô, khi mới gặp cô ấy hỏi cô một câu: Em chắc chắn chứ? Sau khi trả lời nhận được từ khẳng định cô, chị không nói hai lời, vẫn dùng hành động yên lặng giúp đỡ Lâm Thiển Hạ.

Cô vì Lâm Thiển Hạ mời một chuyên gia dinh dưỡng kiêm bảo mẫu, chuyên phụ trách chăm lo đồ ăn thức uống hàng ngày của cô. Cô thậm chí còn vì Lâm Thiển Hạ mời riêng một bác sĩ gia đình, ngay cả thiết bị y tế cần thiết của phụ nữ có thai cũng được chuẩn bị tốt .

Lâm Thiển Hạ không cần phải đi bệnh viện khám thai định kỳ, mỗi ngày cũng chỉ vào chạng vạng cô mới cùng lê qq uý đôn chuyên gia dinh dưỡng hoặc La Văn Tuệ đi tản bộ ở công viên của tiểu khu.

Bởi vì trước khi thai kì còn chưa ổn định, Lâm Thiển Hạ vì tránh phóng xạ, không xem TV, không dùng máy tính, di động cũng sớm thu hồi giao cho giữ La Văn Tuệ.

Mỗi ngày Lâm Thiển Hạ đều đọc sách báo vả tạp chí La Văn Tuệ mang về, bởi vì mang thai, cô rõ ràng thích ăn ngủ hơn trước kia.

Cô sớm hình thành phản ứng không giống với người bình thường, gần như chưa từng xuất hiện hiện tượng buồn nôn, nôn mửa.

Có khi Lâm Thiển Hạ nhịn không được nghĩ, đứa nhỏ trong bụng có lẽ là một tiểu công chúa, thật biết điều, không quá quậy phá, khiến cô ít phải chịu giày vò hơn so với những bà mẹ bình thường, đương nhiên, trừ bỏ khiến tính tình cô trở nên thất thường rõ ràng ra.

Thiển Hạ, lại đây ăn một chén bánh tôi đi. Là chuyên gia dinh dưỡng, tên Đàm Tiểu Tĩnh, một cô gái trẻ tuổi khoảng ước chừng 23 tuổi.

Tuy rằng Đàm Tiểu Tĩnh tuổi không lớn lắm, nhưng đã tốt nghiệp tiến sĩ. Lâm Thiển Hạ từng hỏi cô, điều kiện tốt như vậy, tại sao lại đồng ý hạ mình làm chuyên gia dinh dưỡng vả bảo mẫu của cô, nhưng thật ra Đàm Tiểu Tĩnh không quan trọng, hay nửa đùa nửa thật nói: Bởi vì tôi thích chị La đó!

Lâm Thiển Hạ nghe xong cảm thấy thực bất đắc dĩ, cũng cười, nhưng chỉ cho là bởi vì La Văn Tuệ trả tiền lương đủ cao, cho le quy don nên nghe một chút cũng qua, cũng không có nghĩ nhiều lắm.

Tính cách của Đàm Tiểu Tĩnh và tên của cô thì một trời một vực, không dịu dàng nhã nhặn lịch sự, một cô gái hoạt bát hướng ngoại, thỉnh thoảng còn rất lừa đảo. Bất quá khi cô làm việc thì trái ngược vô cùng chính xác cẩn thận, tuyệt không chậm trễ, Lâm Thiển Hạ nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô, rốt cục hiểu được vì sao Đàm Tiểu Tĩnh có thể học đến tốt nghiệp tiến sĩ, cô và bề ngoài thoạt nhìn không giống nhau, người như cô khi quyết tâm dốc lòng đến làm một chuyện, là có thể hoàn toàn xem nhẹ mọi ảnh hưởng của thế giới bên ngoài.

Lâm Thiển Hạ khẩu vị tốt lắm, bánh trôi do Đàm Tiểu Tĩnh làm, nhân bánh bên trong cũng là cô pha chế riêng cho phụ nữ có thai, không chỉ có hương vị ngon, còn không ngấy, hơn nữa dinh dưỡng cũng được phối hợp vô cùng cân đối, Lâm Thiển Hạ vô cùng nể tình ăn hết toàn bộ.

Khi mà bụng cảm thấy no, người cũng có chút mệt chỉ muồn ngủ. Nhưng Lâm Thiển Hạ biết chắc chắn mình không ngủ được, bởi vì cô hôm nay có một việc chưa làm. Một khi trong lòng cô đã lo lằng điều gì, mặc kệ có mệt bao nhiêu buồn ngủ thế nào, vẫn không ngủ được.

Đàm tiểu thư, cô có thể đi cùng tôi ra trung tâm thành phố một chuyến không? Lâm Thiển Hạ muốn đi tìm Ngụy Lễ Quần, cô kiên trì cho rằng Ngụy Lễ Quần có phương thức liên lạc với Tập Vi Lương.

Hiện tại cô


/80