Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

Chương 57 - Chương 56

/88


Edit: Phong Nguyệt

Ấn đường của Nam Cung Tự nhíu nhẹ, nàng nói sai cái gì sao? Cúi đầu, làm bộ dáng ủy khuất, uất ức nói: Có phải Tự Tự làm sai hay không, khiến Dật tức giận.

Hiên Viên Dật vuốt mái tóc của nàng, đáy mắt đều là nhu tình cùng với cưng chiều, lên tiếng nói: Nàng không có làm sai.

Lấy được đáp án của hắn, Nam Cung Tự nhìn gò má của hắn, ánh mắt lóe lên nói: Thật?

Ừ, nhưng nàng phải trở về phòng uống thuốc, như vậy bệnh mới có thể khỏi. Giọng điệu hắn nói chuyện giống như là dỗ đứa bé.

Thật tốt quá, Dật không tức giận với nàng.

Nam Cung Tự nháy mắt mấy cái, khéo léo gật đầu một cái, lên tiếng: Ừm!

Hổ Phách, đưa Vương phi trở về phòng. Hiên Viên Dật nhàn nhạt mở miệng nói.

Đương nhiên Trần Tử Hiên nhìn ra Hiên Viên Dật vì sao vội vã muốn Nam Cung Tự rời khỏi đây, không phải là sợ hắn coi trọng nữ nhân này sao. Chỉ là khẩu vị của Tà U Vương này làm hắn có chút bất ngờ, bất ngờ này không phải là bởi vì Nam Cung Tự là người ngốc nghếch, mà bất ngờ là Tà U Vương luôn luôn không gần nữ sắc nhưng lại dành tất cả nhu tình cho một người ngốc nghếch như vậy! Nhìn bóng lưng của Nam Cung Tự rời đi, lông mày rậm rạp cong lên thật cao, thú vị!

Trong nháy mắt Hiên Viên Dật nhìn về phía Trần Tử Hiên, môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, trong lòng đột nhiên rất không thoải mái, d’d’l’q’d cảm giác thứ gì đó của mình bị người khác nhòm ngó, thậm chí mơ hồ có chút lo lắng, sợ Tự Nhi bị người khác đoạt đi.

Hai người này đều không phải dạng người lương thiện gì, ánh mắt chạm nhau ở chung một đường thẳng, mọi người đứng ở một bên tự dưng nhận ra được một cỗ mùi thuốc súng nồng nặc, làm người ta cảm thấy nguy hiểm.

Ước chừng duy trì nửa nén hương, Hiên Viên Dật lạnh lùng nói: Bổn vương không muốn thừa dịp người khác gặp khó khăn, Vương phủ càng không vui chào đón ngươi. Tầm mắt hắn di chuyển, nhìn về phía Mộ Thiên Vấn, trầm giọng nói, Thiên Vấn, tiễn khách!

Trần Tử Hiên nhíu mày, gấp cây quạt ngọc làm bằng tơ lụa quý giá trong tay lại, cười nhạt nói: Nếu nhưbTà U Vương không chào đón Bổn vương, chỉ sợ là trà này uống không được rồi. Hắn lười biếng đứng dậy, chân thon dài bước ra, khi lướt qua Hiên Viên Dật, đột nhiên nghĩ đến cái gì, đưa lưng về phía Hiên Viên Dật, đôi môi đỏ mỏng khẽ mím lại rồi nhẹ nhàng nhếch lên, Tà Vương phi thật đúng là một nữ nhân thú vị.

Nghe vậy, ánh mắt u ám thâm trầm của Hiên Viên Dật nổi lên sự lạnh lẽo giống như băng vạn năm chống lại ánh mắt của Trần Tử Hiên đang cố ý khiêu khích.

Thiếu chủ, thời gian đã không còn sớm, cần phải trở về. Hồng Trần nhỏ giọng nói, lần nữa phá vỡ không khí nguy hiểm mà người khác tự




/88