The Love Legend

Chương 5: Bóng người dưới cây Fuji

/49


Bàn chân tôi run rẩy , tê cứng . Tại sao vậy ? Vì nhìn thấy con người này sao ? Anh đang ngồi ngưới gốc cây Fuji này . Những cành hoa tím rũ xuống tạo bóng mát che dần đi khuôn mặt anh . Những tia nắng le lói đâu đó rọi vào mái tóc màu bạch kim của anh làm chúng bỗng nhiên lấp lánh lạ thường. Tôi từng bước tiến lại gần và ngồi xuống cạnh anh . Tôi cũng chẳng biết tại sao mình lại làm như vậy . Có lẽ vì con tim muốn thế và lý trí không cản được .Anh đang mặt một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean xanh . Ở khoản cách gần thế này gương mặt của anh hiện lên rõ ràng từng nét . Làn da trắng , cái mũi cao cao , bờ môi đỏ như quả anh đào . Đáng ghét sao lại đẹp hơn cả con gái thế này chứ ! Nhưng tôi thấy vẫn còn thiếu thiếu cái gì đó ! Đúng rồi đôi mắt màu hổ phách của anh đã bị che bởi đôi mi đen rậm và cong vút khi đang nhắm mắt thế này . Ngủ rồi sao ? Sao lại ngủ ở đây ? Nhìn gương mặt anh có vẻ mệt mỏi . Sao vậy được hâm mộ quá nên mệt quá sao ? Khổ thân anh , hoàng tử trong hoàng tộc mà , ai kêu anh hoàn mĩ quá làm gì ! Nhìn anh thế này tôi lại nhớ về những kí ức ngày xưa, cho dù nó không hoàn toàn là những kỷ niệm đẹp , nhưng nó chiếm một phần kí ức của tôi và có cả anh trong đó nữa ! Buồn quá phải không anh ? Xin lỗi anh nhưng .... em đang cố gắng để quên nó ! Em chấp nhận trả mọi cái giá để quay ngược thời gian , để chúng ta không phải gặp nhau !

Một cơn gió chợt thổi qua.Rất nhẹ nhưng cũng đủ để kéo tôi về với hiện tại . Tôi đang ở đâu thế này ? Chỗ này lạ quá ! Chỉ có một cây Fuji lớn , Một thảm cỏ xanh rì và cả cái thác nước ở đằng xa nữa . Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao anh chọn ngủ ở đây rồi . Cảnh vật đẹp và thoải mái quá mà !

Thôi suy nghĩ vẩn vơ như vậy đủ rồi , tôi phải đi trước khi anh tỉnh dậy . Nếu không thì tôi không biết mình có nhấc chân ra khỏi đây được không nữa . Vừa nghĩ tôi vừa đứng dậy . Tôi chỉ xoay đầu lại và thốt ra hai từ nhưng với âm lượng rất nhỏ mà ngay cả tôi cũng không nghe rõ , rồi quay người đi :

_ Tạm biệt ....

..........................

Cô nhóc chạy đi , đôi mi kia dần hé mở để lộ cặp mắt màu hổ phách sắc lạnh , nhưng với tia nhìn vô cùng ấm áp nhìn theo từng bước chân Kit ...

_ Không có hai từ tạm biệt cho chúng ta ! Ta biết em nghĩ gì . Em cứ chạy đi , khi em cảm thấy mệt hãy trở về với ta . Ta luôn ở bên em , chờ đợi em .....

Rồi một nụ cười được vẽ lên trên môi cậu ....

Cùng lúc đó , ở cách đó không xa cũng có một cô gái với mái tóc nâu óng mượt đã chứng kiến tất cả , và một nụ cười nữa lại được vẽ lên ..

_ Vậy là ta đã tìm đúng đối tượng . Chờ đó cô bạn nhỏ ta và hiệu trưởng cùng một vài người có nhiều trò chơi với cô đấy !

..........................

Một trò chơi mới lại bắt đầu . Không đây chỉ mới là khúc dạo đầu . khi trò chơi bắt đầu mọi thứ sẽ kinh khủng hơn ... RẤT NHIỀU ! Và cái giá phải trả là rất đắt !


/49