Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 16 - Chương 16

/172


Lời này của Thành An Bá là có ý gì?

Mới vừa nghe được Thế Tử và Khang Ninh Quận Chúa đàm luận về quân tử, ta chỉ có chút nhận xét. Dung Hà quay đầu cho Ban Họa một cái lễ: Quân tử không lo, không sợ, không bị mê hoặc, tại hạ chỉ là một tục nhân trong chúng sinh, không nhận nổi tán dương của Ban Quận Quân.

Được khen, thậm chí được chính miệng bệ hạ tán thưởng mà Dung Hà còn nói mình không phải đạo quân tử, thế mà Thế Tử Huệ Vương Phủ này đã từng không tôn trọng trưởng bối lại tự xưng là quân tử, thật châm chọc.

Ban Họa nghe ra Thành An Bá đang trào phúng Tưởng Ngọc Thần, lập tức nhỏ giọng cười trộm, quay đầu nhìn Khang Ninh Quận Chúa đang tức giận đến mắt muốn phun lửa, nàng liếc mắt trở về.

Dung Hà không có ý định nói nhảm với Tưởng Ngọc Thần, thấy mặt Tưởng Ngọc Thần đen thui không nói nên lời, y liền quay đầu nhìn về phía Ban Họa nói: Ban Quận Quân, Khang Ninh Quận Chúa, mời đi hướng này.

Làm phiền Thành An Bá. Khang Ninh đè xuống cơn tức trong lòng, cười gượng với Dung Hà.

Dung Hà gật đầu với nàng ta một cái.

Mắt Vương Đức nhìn Khang Ninh Quận Chúa, tính cách vị này với Ban Quận Quân thật đúng là không giống nhau, nếu như Thành An Bá dùng thái độ này đối với đệ đệ Ban Quận Quân, với tính tình nóng như lửa của Ban Quận Quận chắc chắn sẽ tranh cãi với Thành An Bá, sao có thể cười gượng như thế được.

Một tiểu cô nương còn rất trẻ nhưng tâm tư đã trầm như vậy, cuộc sống sau khi xuất giá làm sao mà trải qua đây?

Thấy bọn họ chạy tới, Vân Khánh Đế không có hỏi chuyện gì xảy ra, chỉ vẫy tay với Dung Hà và tỷ đệ Ban Họa: Mấy đứa trẻ này thật là ham chơi, các ngươi tới xem một chút, mấy vị tiễn thủ này ai sẽ thắng?

Về phần Khang Ninh Quận Chúa và Tưởng Ngọc Thần cũng theo đến bị lão nhân gia quên mất, ngay cả nhìn ông cũng không thèm nhìn bọn họ một cái.

Đương kim bệ hạ tương đối hẹp hòi, còn thích giận chó đánh mèo, cho nên cả nhà Huệ Vương ở trước mặt ông, từ trước đến nay đều phải thu mình mà sống. Thậm chí Ban Họa còn hoài nghi, nếu không phải tiên đế viết trong di chiếu bảo bệ hạ chiếu cố thật tốt vị đệ đệ này, chắc chắn ông đã giết sạch cả nhà họ.

Bệ hạ, ta nhìn không ra. Ban Họa nhìn một tràng võ sĩ mặc trang phục kỵ sĩ, lắc đầu nói: Không phải ngài làm khó ta chứ?

Vân Khánh Đế thích tính cách không biết sẽ nói thẳng của nàng: Vậy ngươi tùy ý chọn một người.

Có thái giám bưng một cái khay tới, bên trong đó để thẻ tên, chính là tên của những võ sĩ.

Ban Họa nhìn một chút, chọn lấy tên một người ra.

Nhanh như vậy đã chọn được rồi? Vân Khánh Đế kinh ngạc nhìn Ban Họa, có phải không biết chọn người nào không?

Tên của hắn may mắn nhất, chọn hắn nhất định không sai. Ban Họa cười híp mắt để Vân Khánh Đế nhìn tên, sau đó để thẻ tên vào bình ngọc cách nàng không xa.

Cao Vượng Thịnh... Vân Khánh Đế lập tức bật cười, tên này quả thực có chút tục khí, nhưng cũng thật may mắn.

Quân Phách, Hằng tiểu tử,

/172