Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 5 - Chương 5

/402


Vậy ngươi cũng không thể ôm ta!

Những lời nàng vừa mới nói nam nhân toàn coi làm gió thoảng bên tai sao?

Không nghe thấy nàng là nữ nhân của hoàng đế sao, nếu như bị người thấy, có khi nàng bị gán cho tội dâm loạn hậu cung, sau đó nàng liền khó giữ được cái mạng nhỏ này!

Phượng Thiển dùng sức giãy dụa, tay nhỏ bé nắm thành quyền đầu đánh vào ngực hắn.

Đương nhiên, nàng không dám dùng sức nam nhân này võ công cao cường, vạn nhất hắn mất hứng xử lý nàng, hủy thi diệt tích... Ngao ngao ngao vậy rất khủng bố!

Mới đầu nàng còn giãy dụa, sắc mặt nam nhân dần dần đen.

Đừng lộn xộn! Nam nhân Ba một phát đánh mông nàng.

Phượng Thiển nhất thời ngây người.

Sau một lát, nàng hết khiếp sợ, mặt xoát một chút đỏ như máu.

Ngươi... Ngươi ngươi... Sao ngươi có thể...

Phượng Thiển muốn khóc, nàng là cô nương gia!

Anh chàng này cũng thật xấu, chẳng những dám ôm nàng, còn dám tùy tiện đánh mông nàng!

Ngươi biết Hoàng Thượng, ta lại không biết! Ngươi tùy tiện ôm ta như vậy, vạn nhất để người khác thấy, ngươi có thể phủi bỏ trách nhiệm, nhưng ta làm sao bây giờ? Phượng Thiển vừa thẹn vừa giận trừng mắt nhìn hắn.

Nam nhân bình tĩnh nói: “Nếu ngươi sợ bị người khác thấy, hiện tại nên nghĩ biện pháp đứng lên.

Phượng Thiển liền hết nói nổi.

Đứng lên? Này là lý luận gì? Bịt tay trộm chuông?

Nhưng cuối cùng, dưới dâm uy của hắn, Phượng Thiển yên lặng làm theo.

Bởi vì bị nam nhân ôm, vì ổn định thân hình, tay nàng phải ôm lấy cổ nam nhân, vì thế phương pháp duy nhất có thể che mặt, chính là chôn mặt ở ngực nam nhân.

Phượng Thiển vì thế buồn bực một trận.

Tuy nói nàng là người hiện đại, nhưng bị một soái ca lần đầu gặp mặt ôm như vậy, dù sao nàng cũng phải thẹn thùng một chút!

Kết quả nàng khen ngược, kết quả là còn phải chủ động rúc vào ngực người ta, thật là mất mặt chết!

Bất quá vận khí của Phượng Thiển thật tốt, dọc đường đi cũng không đụng phải ai. Đến khi nam nhân ôm nàng đến cung gần nhất, nàng mới cảnh giác nâng đầu lên, tội nghiệp nhìn hắn: Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Không đợi nam nhân mở miệng, thị vệ đã


/402