Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 30 - Chương 30

/402


Sao muội muội tới muộn vậy, Hoàng Thượng đã chờ ở đây nửa ngày. Đôi môi Hi Phi khẽ mở, lời vừa nói ra lại là bới lông tìm vết, tuy giọng điệu rất tốt, nhưng từng chữ đều mang ý tứ châm chọc.

Nhìn một, để đế vương chờ một tiệp dư như ngươi, không quan tâm ngươi có việc gì, tóm lại chính là đại bất kính!

Phượng Thiển nghẹn một hơi, cũng không thèm để ý nàng ta, căm giận nhìn về phía Quân Mặc Ảnh: “Ngươi chờ sốt ruột sao?

Nam nhân mặc bộ trường bào màu vàng nhạt, dung mạo như ngọc, cao quý nho nhã, mái tóc dài được búi bằng một cây trâm ngọc đơn giản, càng toát ra vẻ lạnh nhạt.

Nghe vậy, hắn nhếch khóe môi, đi lại sờ đầu Phượng Thiển, ôn nhu nói: “Không vội, trẫm vừa mới đến đây.

Hi Phi ngẩn người, thế nào cũng không nghĩ tới sẽ là tình huống này.

Mới vừa rồi sắc mặt Hoàng Thượng không tốt lắm, nàng còn tưởng rằng là vì Phượng Thiển đến muộn, dù sao là bạn giá của quân, có bao nhiêu vinh hạng, thế nhưng nữ nhân này không đến đây trước một canh giờ, còn dám ngủ trên giường đến bây giờ?

Nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng không phải như thế.

Nữ nhân này thấy Hoàng Thượng còn không hành lễ, không thỉnh tội, còn dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với Hoàng Thượng, thậm chí là... Chất vấn?

Hi Phi nhíu mày.

Nàng đi theo Hoàng Thượng cũng không phải một năm hai năm, nhưng chưa từng thấy Hoàng Thượng lộ ra vẻ ôn nhu tươi cười như vậy?

Nhưng đối với một nữ tử đại nghịch bất đạo như vậy, Hoàng Thượng lại ôn nhu, thật sự khiến người ta khó hiểu! Phải biết rằng, ngày thường Hoàng Thượng ghét nhất bị người phạm thượng bất kính!

Sao muội muội có thể nói chuyện với Hoàng Thượng như thế? Trong lòng Hi Phi đầy ghen tị, khẩu khí rõ ràng không tốt: “Đó là Hoàng Thượng sủng ngươi, ngươi cũng không nên làm càn như thế!

Quân Mặc Ảnh nhíu mày, thần sắc lộ vẻ không ngờ.

Nếu không phải đêm qua Thái Hậu đã nói, nói cái gì hắn cũng sẽ không đồng ý để Hi Phi đi cùng.

Nữ nhân này có cái Thái Hậu gọi là cái ôn nhu sao?

Rõ ràng là người ghen tị! Bây giờ còn chưa ra khỏi cung, đã dám nhằm vào vật nhỏ ngay trước mặt mình.

Đang định mở miệng, lại bị một giọng nói


/402