Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 21 - Chương 21

/402


Nghe giọng nói, hình như là nữ nhân.

Phượng Thiển vỗ mông, chạy qua chỗ phát ra tiếng, nhưng chạy được một nửa, lại đột nhiên ngừng lại.

Không được, không thể đi! Phượng Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, thầm nghĩ ở trong hoàng cung xen vào việc của người khác là chết người!

Nhưng mà...

A a a, thật là tò mò?

Trong óc có hai con người đối lập, trải qua ngắn ngủi giãy dụa, rốt cục vẫn là con người tò mò thắng thế, Phượng Thiển cắn ngón tay: “Xem một chút cũng không có gì đi? Vụng trộm không bị phát hiện thì tốt... Ừm, trăm ngàn không thể xen vào việc của người khác!

Vì thế Phượng Thiển lén lút đi đến phía trước, cuối cùng ghé vào sau một gốc cây thụ, thân cây to chắn hoàn toàn thân hình nhỏ bé của nàng, một chút cũng không thấy.

Đừng tưởng rằng ngươi là Vương phi có gì đặc biệt hơn người! Nói cho ngươi biết, cho tới bây giờ trong lòng Vương gia chỉ có ta, nếu không vì Thái Hậu là dì ngươi, ngươi cho là vị trí Vương phi sẽ rơi xuống đầu ngươi sao?

Yêu, hóa ra không phải nữ nhân hậu cung, mà là chính thê và bà xã bé của một Vương gia tranh giành tình nhân!

Nữ tử nói chuyện kia vừa thấy chính là thuộc loại xảo quyệt mạnh mẽ, dáng vẻ xuất sắc, dáng người cũng no đủ đẫy đà, chỉ là khuôn mặt to đầy son phấn che hết dung mạo của nàng kia. Trái lại vị Vương phi kia thật ra thanh lệ nhàn tĩnh, ăn mặc đơn giản, ánh mắt mang theo một chút thản nhiên thanh sầu, thanh tú thật sự.

Muội muội nay đã được Vương gia độc sủng, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

Phượng Thiển vừa thấy chỉ biết nàng không phải người biết ứng phó, này không, tiểu thiếp kia đã chir vài mũi nàng mắng, nàng còn không đánh lại, cũng không nói lại, dáng vẻ nhu nhược.

Một bộ chịu thua kém!

Ai là tỷ muội với ngươi, tỷ tỷ của ta là Hi Phi nương nương ở Thanh Tuyền cung, ngươi có tư cách gì làm tỷ tỷ của ta? Tiểu thiếp kia lại châm chọc, lời nói lại chanh chua: Ngươi xem ngày thường Vương gia có từng nhìn ngươi không? Không phải là quả phụ một mình trông phòng sống sao, thật đúng là không biết lượng sức mình!

Chính thê tiếp tục cúi đầu, trên mặt không biết là xấu hổ hay là tức giận, đỏ một

/402