Sống lại sinh em bé

Chương 5

/46



Chương 5:

Tần Dịch Hoan ngủ cực kỳ sâu, rất khó đánh thức, cho dù Triệu Ngạn Kiều vừa vỗ vừa đánh anh cũng không tỉnh lại. Triệu Ngạn Kiều bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng hết sức kéo chăn, nhưng một người phụ nữ như cô làm sao có thể kéo chăn bị Tần Dịch Hoan ép chặt cứng? Trên trán Triệu Ngạn Kiều đã dổ mồ hôi mà vẫn không thể đem chăn kéo lại được, cô thở dài, bất đắc dĩ nằm xuống, đáng thương phải kéo chiếc áo da của Tần Dịch Hoan đắp trên người, trong lòng thề, ngày mai nhất định phải đi mua thêm chăn.

Không nghĩ tới cô vừa nằm xuống, Tần Dịch Hoan lại lật người, Triệu Ngạn Kiều nhanh tay nhanh mắt, liền kéo được một phần góc chăn, vừa mới thở phào một hơi, Tần Dịch Hoan đã duỗi cánh tay hướng về phía nay ôm thẳng cô vào lòng. Triệu Ngạn Kiều dùng sức đẩy anh ra, nhưng làm thế nào cũng không đẩy được, đẩy được một lúc, cô dứt khoát bỏ qua, ôm đi, chỉ cần ấm áp là được, nghĩ như vậy Triệu Ngạn Kiều cũng nhắm mắt ngủ.

Triệu Ngạn Kiều là một người rất có ý thức, cô có thói quen dậy sớm vào buổi sáng, cho dù bây giờ cô đang mang thai có chút tham ngủ nhưng vẫn không làm nhiễu loạn đồng hồ sinh học của cô. Sáu giờ sáng, cô đúng giờ mở to mắt, đã thấy một bức tường thịt, cô chớp mắt mấy cái, một màn tối qua dần hiện ra ở trong đầu. Gọi hay là không gọi? Triệu Ngạn Kiều có chút do dự, loại tình huống này rất là xấu hổ, nhưng nếu anh không dậy thì cô tiếp tục nằm như vậy với anh, Triệu Ngạn kiều liền hung ác, dùng sức đẩy Tần Dịch Hoan: “Tỉnh dậy!”

Thế nhưng Tần Dịch Hoan lại không nhúc nhích tí nào, vẫn tiếp tục say sưa ngủ, Triệu Ngạn Kiều không có biện pháp, uốn éo thân mình, sáp lại gần bên tai Tần Dịch Hoan: “Tỉnh dậy! Tỉnh dậy nhanh!” Tần Dịch Hoan nhíu nhíu mày, có khuynh hướng tỉnh lại, Triệu Ngạn Kiều tiếp tục cố gắng: “”Phải đi làm rồi! Tần Dịch Hoan anh mau tỉnh dậy!”

“Mấy giờ rồi?” Tần Dịch Hoan vẫn không mở mắt, âm thanh hàm chứa giọng mũi nồng đậm, người còn mơ hồ.

“Sắp đến tám giờ, tỉnh dậy nhanh lên.” Triệu Ngạn Kiều mặt không đỏ tim không đập nói dối.

Tần Dịch Hoan liền tỉnh táo ngay lập tức, tám giờ? Sáng nay anh còn có một hội nghị quan trọng! Anh vội bật dậy từ trên giường, túm lấy quần áo ở bên giường mặc vào người, quần còn chưa mặc xong đã vội vã xuống giường đi về phía toilet. Triệu Ngạn Kiều một bên thong thả mặc quần áo, một bên nhìn Tần Dịch Hoan rối ren, trên môi nở một nụ cười gian xảo, tối hôm qua thật sự rất lạnh a!

Đến lúc Triệu Ngạn Kiều rửa mặt xong, Tần Dịch Hoan đã thu thấp xong xuôi đang chuẩn bị đi đến công ty, mặc dù càm thấy sắc trời hôm nay có hơi tối, nhưng anh cũng không nghi ngờ tí nào, chỉ cho là trời đầy mây, không nghĩ tới là Triệu Ngạn Kiều đang đùa giỡn anh! Anh cấp tốc mang giày da rồi đẩy cửa, lại nhớ tới quên mang di động, chỉ có thể buồn bực quay lại lấy điện thoại. Lỡ đãng nhìn về phía màn hình di động, nhất thời Tần Dịch Hoan ngây người tại chỗ, thời gian hiển thị trên màn hình di động còn chưa đến sáu rưỡi!

Anh tưởng là mình hoa mắt, đến nỗi ngây thơ dụi mắt nhìn lại nhiều lần! Không sai, mới hơn sáu giờ! Anh bị Triệu Ngạn Kiều đùa giỡn! Nhất thời Tần Dịch Hoan cảm thấy tức giận dâng lên, ném di động lên ghế sô pha hung hăng đi vào phòng bếp: “Triệu Ngạn Kiều, cô dám đùa giỡn tôi!”

“Gì cơ?” Triệu Ngạn Kiều cầm một nắm rau chân vịt xanh mượt, trên ngón tay trắng nõn còn đang dính nước, từng giọt rơi xuống, ánh đèn vàng chiếu vào đẹp không tả được, trong chốc lát Tần Dịch Hoan nhìn đến thất thần, đang tức giận như vậy cũng tan mất. Rất ít người biết, Tần Dịch Hoan là người cuồng tay, anh thích nhất không phải là loại ngón tay nhỏ nhắn mềm mại, mà thích ngón tay thon dài, móng tay mượt mà, không thấy xương tay, mà Triệu Ngạn Kiều, vừa vặn có một đôi tay như vậy.

“Nga, thật xin lỗi.” Cuối cùng Triệu Ngạn Kiều cũng rửa rau chân vịt xong, cô giống như không cách nào buông tay: “Anh cũng biết, đa số người mang thai đều không bình thường, vậy nên tôi mê mang nhìn nhầm giờ rồi.” Nói xong cô nhìn xem Tần Dịch Hoan, lại phát hiện Tần Dịch Hoan đang nhìn chằm chằm vào tay cô, Triệu Ngạn Kiều theo ánh mắt của anh nhìn lại, nhất thời, rau chân vịt xanh mượt liền đập vào tầm mắt.

Anh thích ăn rau chân vịt? Triệu Ngạn Kiều cau mày, trong trí nhớ hình như không có điều này, nhưng mà nhìn ánh mắt khao khát đó của anh, giống như là rất thích, Triệu Ngạn Kiều biết chuyện lúc sáng là cô không đúng, không muốn tiếp tục trêu chọc anh nữa, liền quyết định cho anh chút lợi lộc: “Tôi biết anh thích ăn rau chân vịt, cho nên sáng nay làm món rau chân vịt trộn cho anh ăn.” Dứt lời, còn


/46