Sống lại sinh em bé

Chương 29: Chương 29

/46


"Tiểu Mạch......" Chu Thần Cốc nhức đầu nhìn em gái mình, hồi lâu vẫn chưa khởi động xe.

"Anh hai, đi nơi nào mà chả giống nhau, anh không muốn gặp cậu ấy sao?" Tiểu Mạch không chịu rút lui chút nào, ánh mắt nhìn chòng chọc Chu Thần Cốc, ép sát từng bước một.

"Không cần tùy hứng, xuống xe, tự mình gọi xe đi." Chu Thần Cốc day day huyệt thái dương, cảm thấy vừa bất đắc dĩ lại vừa đau lòng đối với sự chấp nhất của Chu Tiểu Mạch. Biết cô là vì muốn tốt cho mình, nhưng thật sự không được, có lần một thì sẽ có lần thứ hai, đến lúc đó anh không thể bảo đảm có thể khống chế tốt tình cảm của mình.

"Được thôi." Chu Tiểu Mạch giảo hoạt cười một tiếng, thấy Chu Thần Cốc sững sờ, không hiểu tại sao cô đột nhiên thay đổi chủ ý.

"Em sẽ nói cho tiểu Kiều biết có người luôn thích cậu ấy, đã thích sáu năm rồi!"

"Chu Tiểu Mạch!" Chu Thần Cốc rất tức giận, đó là tình cảm anh đã chôn giấu sâu dưới đáy lòng sáu năm rồi, không chỉ có vậy, cả đời này anh cũng không định nói ra. Nhưng là, vì sao tiểu Mạch phải ép buộc anh! Bọn họ đã không thể trở về được! Coi như trở về cũng không có bất kỳ khả năng nào!

"Anh cho em biết, bọn anh hoàn toàn không có khả năng! Rốt cuộc em có biết hay không? Có biết hay không!"

Chu Tiểu Mạch rụt rụt bả vai, sợ hãi nhìn vẻ mặt tức giận của Chu Thần Cốc, đôi mắt hạnh dần dần ươn ướt: "Em....Em chỉ muốn giúp anh....."

Chu Thần Cốc hít sâu một hơi, bình ổn cảm xúc mãnh liệt ở lồng ngực, mới chậm rãi nói: "Thật xin lỗi tiểu Mạch, là anh quá kích động. Nhưng anh muốn nói cho em biết, anh và tiểu Kiều thật sự là không có khả năng. Hiện tại cô ấy đã có chồng, có con trai, những thứ này đều không dứt bỏ được. Em hãy quên tất cả đi, coi như không biết gì có được không?"

"Thế nhưng....."

"Không có thế nhưng!" Giọng nói của Chu Thần Cốc rất kiên định, anh đạp chân ga, điều khiển xe đi về hướng nhà Triệu Ngạn Kiều, nói tiếp: "Tần Dịch Hoan đối xử rất tốt với cô ấy, thế là được rồi."

Tần Dịch Hoan đối xử rất tốt với cô ây! Tần Dịch Hoan đối xử rất tốt với cô ấy! Tại sao anh vẫn có thể nhịn được chứ? Tại sao lại yếu đuối như thế? Rõ ràng đã có cơ hội mà! Nhưng cho tới bây giờ anh cũng không dám nếm thử, cô không tin bọn họ đã quen biết bảy năm mà không bằng với Tần Dịch Hoan mới nửa năm!

Chu Tiểu Mạch gắt gao cắn môi, sắc mặt âm trầm u ám, thời gian ba người bọn họ ở cùng nhau vui vẻ xiết bao!! Tại sao lại không dám đi tranh thủ một lần chứ! Cô chán ghét sự do dự của anh trai, ghét sự rộng lượng của anh! Nếu như anh không đi tranh giành thì cô đi! Vị trí chị dâu cô là của tiểu Kiều, vĩnh viễn đều là tiểu Kiều!

Chu Thần Cốc chỉ lái xe đưa Chu Tiểu Mạch đến dưới lầu nhà Triệu Ngạn Kiều rồi quay xe về, mặc dù anh không quá muốn tìm cô về nhưng nhìn thấy cô trở thành vợ của một người đàn ông khác, sinh con cho người ta thì vẫn là rất đau lòng. Thay vì để cho mình khổ sở rối rắm, chi bằng không nhìn không nghe, hoàn toàn chặt đứt phần nhớ nhung mơ hồ đó trong lòng mình.

Mặc dù Chu Tiểu Mạch không thích Tần Dịch Hoan nhưng vẫn rất quan tâm đến Tần Trạch. Chưa nói đến chuyện bé là con trai của Triệu Ngạn Kiều, chỉ nhìn dáng vẻ béo béo tròn tròn đó thôi cũng cực kỳ yêu thích rồi. Đáng tiếc, cho tới bây giờ, tiểu Trạch vẫn luôn thờ ơ với người lạ, ngay cả liếc mắt một cái cũng lười làm, rúc đầu vào trong lòng Triệu Ngạn Kiều, liền bắt đầu ngủ khì khì, làm cho Chu Tiểu Mạch mất mác không thôi.

Đối với tính cách của con trai, Triệu Ngạn Kiều sớm đã rõ như lòng bàn tay, bình thường ở nhà, ngay cả mình và Tần Dịch Hoan cũng rất khó có thể nhận được sắc mặt tốt của bé, chứ đừng là tiểu Mạch.

"Tính cách của tiểu Trạch là như vậy đó, với ai cũng đều như vậy." Triệu Ngạn Kiều vừa vỗ nhẹ lưng con trai dỗ dành bé, vừa ngẩng đầu nhẹ giọng nói với Chu Tiểu Mạch.

"Giống y hệt cậu đấy!" Chu Tiểu Mạch bĩu môi nói.

Tính cách tệ hại ấy rõ ràng là di truyền từ Triệu Ngạn Kiều, khi đó, mới vừa lên đại học, bọn họ còn chưa thân quen, Triệu Ngạn Kiều đối với ai cũng đều khách khí như thế, chả tỏ ra một chút thân thiết nào.

Thật sự giống như cô à? Triệu Ngạn Kiều ngẫm nghĩ, cô lại cảm thấy giống y chang Tần Dịch Hoan, cô mới không tệ hại thế đâu!’’ Khi ấy cô vô cùng nghèo khổ mà, ăn bữa trước phải lo bữa sau, dĩ nhiên sẽ chả rảnh rỗi để quan tâm tới mối quan hệ với mọi người chung lớp. Nếu như điều kiện của cô khá hơn một chút thì cô hoàn toàn không như vậy đâu. Cho nên, phải nói là bản tính của cô vẫn rất nhiệt tình nhưng bị điều kiện của tương lai hạn chế mà thôi.

Còn Tần Dịch Hoan chính là bản tính trời sinh rồi, chắc chắn là con trai giống hệt anh! Nghĩ tới đây, Triệu Ngạn Kiều lắc đầu một cái, nói với Chu Tiểu Mạch: "Không phải giống mình mà là giống Tần Dịch Hoan!"

Mặt mũi Chu Tiểu Mạch cứng đờ, hiện tại cô không muốn nghe nhất chính là tên của Tần Dịch Hoan. Cô lập tức


/46