Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 400 - Suy Nghĩ Của Linh Nguyệt

/827


- Ta, ta... Ta đang ăn cắp đồ lót chứ gì, ngươi không thấy hay sao... Triệu Chỉ Vân lắp bắp nói, đột nhiên nhớ tới mình còn đang nắm thóp Tần Thiên, mình cần gì phải sợ hắn, lập tức cong người lên, bộ dáng hùng hổ nhìn Tần Thiên nói.

- Làm sao, chẳng lẽ muốn nói cho chị ta biết sao, vậy đi đi, chúng ta cùng đi.

Triệu Chỉ Vân vừa nói vừa bước tới, bộ dáng bà mày đíu sợ mày, cầm một cái quần lót ren lúc ẩn lúc hiện trước mặt Tần Thiên.

Hiện tại đến phiên Tần Thiên không biết làm sao, mới vừa rồi Ba Ba Ca báo cho Tần Thiên biết Triệu Chỉ Vân đi trộm đồ lót của Sở Tương Tương hắn lập tức kiếm cớ chạy tới đây, chuẩn bị dạy dỗ Triệu Chỉ Vân một trận, nhưng quên mất chuyện ngày hôm qua, nhất thời cả người vô cùng lờ đờ, ỉu xìu.

- Được rồi, ngươi thắng, ngươi đi ra ngoài đi, đồ thì lưu lại.

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân buồn bực nói.

- Không được, biết bao nhiêu cơ hội ta mới vào đây, đứng trước kho báu sao lại tay trắng trở về được.

Triệu Chỉ Vân vừa nói liền hướng tủ treo quần áo bước tới, đắc ý cầm lên một cái áo lót.

Tần Thiên nhìn bộ dáng kia, tuy tức gần chết, nhưng lại không thể làm gì được Triệu Chỉ Vân, chỉ đành mắt nhắm mắt mở, hi vọng Triệu Chỉ Vân không lấy quá nhiều.

- Tốt lắm, hai cái cũng không tệ, thơm quá.

Triệu Chỉ Vân cầm lấy hai cái áo lót máu đỏ, bộ dáng ác độc nhìn Tần Thiên, đây cũng quá biến thái rồi.

- Ta đi đây, đúng rồi, nói cho ngươi biết, tối nay ta có hành động, ngươi không nên chạy loạn, đến lúc đó nếu tìm không được ngươi, ta liền tìm tỷ tỷ.

Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên uy hiếp nói, ngay sau đó thu hồi chiến lợi phẩm, mở cửa rời đi, bộ dáng khỏi cần phải nói.

- Má, nếu không phải là muội muội của lão bà ta, ta nhất định đem ngươi đẩy ngã, dùng gậy thịt giáo huấn một trận.

Thiên nhìn bóng lưng Triệu Chỉ Vân trong lòng vô cùng oán hận, tự nhiên bị một nữ nhân uy hiếp, còn là một nữ tử không ra nữ tử, thích đồ lót, đúng là không nhịn được mà.

- Sao vậy, Tần Thiên, huynh không sao chớ.

Sở Tương Tương từ bên trong phòng đi ra, thấy Tần Thiên đang thẩn thờ như vậy không nhịn được hỏi, nhìn Triệu Chỉ Vân không thấy đâu.

- Triệu Chỉ Vân đâu ?

- Ta không sao, cô nhóc kia lại trộm nội y của nàng rồi, sau đó chạy mất dép. _

Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, bộ dáng vô cùng tức giận.

“A!”

Sở Tương Tương nghe vậy, lập tức nhanh chóng chạy vào phòng mình, thấy tủ quần áo đã mở tung, y phục trong đó bị xốc xếch hết lên, sắc mặt vô cùng khó chịu, vô cùng vì tức giận, thẩn thờ nhìn Tần Thiên.

- Tương Tương, chịu rồi, người ta có bệnh, bất quá nàng yên tâm, ta nhất định giúp nàng đoạt lại.

Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương bảo đảm nói.

Sở Tương Tương trong lòng thật ra rất thông cảm với Triệu Chỉ Nhược, bất quá muội muội nàng cứ trộm đồ ltó của mình, mặc dù cố nhịn nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.

Nghĩ đến một nữ nhân mà làm chuyện bậy bạ với đồ lót mình, Sở Tương Tương có chút nổi da gà.

- Vâng!

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên gật đầu, đành như vậy thôi, ai bảo từ nhỏ Triệu Chỉ Vân đã chịu khổ như vậy, không trách được nó trở thành như vậy.

- Đúng rồi, Tương Tương, chuyện của Chỉ Nhược thế nào, dò hỏi được gì hay không.

Tần Thiên đang nhớ lại buổi sáng hôm nay Sở Tương Tương hỏi chuyện.

- Ta hỏi, nhưng mà Chỉ Nhược mỗi lần hỏi đều vòng vo trả lời không chịu nói.

- Như vậy sao.

Tần Thiên nghe Sở Tương Tương trả lời, không khỏi nhíu mày, Triệu Chỉ Nhược không muốn nói, vậy muốn hỏi cũng không được, không biết chuyện kia có trầm trọng hay không.

- Quên đi, chúng ta đi ra ngoài trước, nghĩ biện pháp sau.

Tần Thiên vừa nói liền kéo Sở Tương Tương ra ngoài.

...

Thành phố Giang Nam, một tòa biệt thự cao cấp nhất.

Gia chủ Thổ Gia Thổ Báo Tư nhìn màn hình máy tính có chút trầm tư, trên màn hình là thân ảnh của một tu giả mặc quân phục, người này chính là Cửu thúc trưởng lão Ngụy gia, đây cũng là do Sở Văn Long gửi cho, kèm với thông tin về sự việc giết người của Thổ gia gửi cho hắn.

- A Tín, làm sao bây giờ. Thổ Báo Tư nhìn một nam tử bốn mươi mấy tuổi mặc âu phục đứng cạnh bên, đây là con cả của Thổ Báo Tư, Thổ Tin, cũng là người thừa kế của Thổ gia.

Thổ Tin nhìn tấm hình không khỏi nhíu mày, sau đó nhìn Thổ Báo Tư nói: "Cha, theo con thấy hai nhà đều nhắm vào Sở Văn Long, trước đó Sở Văn Long đã giết nhi tử của Nhị ca, còn thêm một trưởng lão, Ngụy gia lại cố tình phái người giết nốt số người còn lại, cố ý giá họa cho chúng ta và Sở Văn Long kết thành tử địch, hơn nữa để cho các đại gia tộc thừa cơ kiếm chuyện với Sở Văn Long, mặc dù phương pháp kia rất tốt, để cho Thổ gia có cớ kiếm chuyện với Sở Văn Long.

Nhưng mà, Ngụy gia cũng nên chết, âm độc như vậy, phái người giết đệ tử của chúng ta, không biết thì thôi, biết rồi, chúng ta không bỏ qua cho bọn họ được.

- Vậy con có biện pháp gì ?.

Thổ Báo Tư nhìn con mình hỏi.

- Biện pháp tất nhiên là có, bất quá có chút phiền phức.

Thổ Tư im lặng một chút nói.

- Nói cha nghe xem sao.

...

- Mẹ nó, dám không để ý bổn cô nương, để bổn cô nương trả thù cho ngươi xem.

Linh Nguyệt ở bên trong phòng của mình đi qua đi lại, lầm bầm lầu bầu, đây là câu thứ một trăm của nàng từ khi đi khỏi rừng cây kia rồi, cho dù nói nhiều vậy, nàng cũng không tìm được biện pháp báo thù Tần Thiên.

- Đúng rồi, sư phụ đã nói, bị người yêu vứt là thống khổ nhất, so với cái chết còn đáng sợ hơn, như đứt từng khúc ruột, ta nếu để cho Tần Thiên yêu ta, sau đó ta lại phủ hắn, vậy chẳng phải sẽ hành hạ hắn tới chết sao.

Nghĩ tới đây, Linh Nguyệt không khỏi hưng phấn, trong lòng âm thầm trách chính mình lại thông minh như vậy, sao mà tìm được cách hay như vậy.

- Bất quá, tên khốn Tần Thiên kia hình như không thích ta, sắc đẹp của ta không hấp dẫn được hắn sao, làm sao cho hắn chết mê ta đây.

Nghĩ tới đây, Linh Nguyệt không khỏi sốt ruột, Tần Thiên thoạt nhìn háo sắc, nhưng mà tướng tá mình cũng ngon như vậy, nguyên nhân ở đâu ta.

Linh Nguyệt đi lòng vòng nghĩ một lát, ánh mắt đột nhiên sáng lên.

- Có phải mình quá hung dữ hay không, nghe nói nam nhân đều thích thục nữ, ta phải học một chút bộ dáng kia, nói không chừng Tần Thiên vừa gặp sẽ liền thích ta, được đó, được đó.

Linh Nguyệt nghĩ tới đây không nhịn được hưng phấn khắp người.

- Đúng rồi ta phải thay đồ trước, thục nữ một tẹo, mặc váy vào.

Linh Nguyệt thầm nghĩ, ngay sau đó liền trực tiếp động thủ, cởi quần áo ra, lộ một thân thể trắng ngọc ngà, trước sau lồi lõm, , nếu có người đàn ông nào ở đây, tuyệt đối nhịn không được mà...


/827