Rạp Chiếu Phim Kinh Dị

Q.10 - Chương 12 - Ba Ngày Sau

/1014


Nhưng đằng sau núi rác lại không có bóng người !

Tiếp, thanh âm lại từ núi rác rưởi truyền đến.

“Ngươi đừng lại đây. Ngươi và ta không thể gặp mặt .”

Một âm thanh có vẻ vừa thản nhiên vừa u buồn vang lên. Phối hợp với cảnh sắc âm u , cùng với hoàn cảnh khắp nơi rác rưởi, làm cho người thật sự có một loại cảm giác quỷ dị.

Diệp Tưởng vừa muốn tiếp tục cất bước, thanh âm liền nói:“Ngươi nếu nhất định nhìn thấy ta bằng được, ta sẽ không xuất hiện lại nữa.”

Diệp Tưởng do dự .Cô gái này hiển nhiên là có lời muốn nói. Diệp Tưởng cũng đoán được nàng muốn nói cái gì, như vậy hắn nên trực tiếp bắt lấy nàng hỏi rõ ràng? Hay là......

Cuối cùng, hắn lựa chọn trước hết nghe xem nàng muốn nói cái gì . Đối phương hiển nhiên không phải người thường, Diệp Tưởng không hóa thành Thợ săn Ác Ma, chỉ sợ không thể lưu nàng ở lại. Hắn đành hướng bên ngoài gửi đi tin tức thông qua kịch bản, hi vọng diễn viên gần đó nhận được thì nhanh chân chạy đến.

“Cô là ai? Cô muốn nói gì?”

Diệp Tưởng đã chuẩn bị sẵn sàng, một khi tình huống không tốt, lập tức sử dụng tay trái , đối phương cho dù trốn vào không gian, hắn cũng có thể tìm ra . Bây giờ thì hắn sẽ nghe một chút xem nàng muốn nói cái gì.

“trường học nay, anh không thể chờ xuống......”

Diệp Tưởng nghe vậy, trong lòng căng thẳng , cô ta quả nhiên biết điều gì đó. Chớp mắt, hắn cơ hồ liền nhịn không được trực tiếp động thủ bắt cô. Nhưng cuối cùng hắn vẫn kiềm chế . Chuyện nhỏ không nhịn sẽ hỏng việc lớn, vạn nhất để cô ta chạy thoát, từ nay về sau không bao giờ hiện thân, ngược lại tổn thất càng lớn. Một kẻ ngay cả lưới cảm giác nửa điểm cảm ứng không được, hắn không có đầy đủ nắm chắc có thể bắt được cô.

“Cô đang nói cái gì? Tôi hôm nay mới chuyển tới đây lần đầu.”

“Nhất định phải rời đi ! bằng không sẽ không kịp . chỉ còn ba ngày......”

Buổi chiều là chương trình học tiếng Anh của Grandier. Diệp Tưởng đã đem việc này báo cho Hầu Tước và Vũ Sóc. An Nguyệt Hình cũng rất nhanh biết được. Dựa vào tin tức kịch bản chuyển phát nhanh, diễn viên nhận tin đều bắt đầu vi ba ngày sau chuẩn bị sẵn sàng, cũng tiếp nhận việc hai trận doanh hợp tác. Bắt đầu tổng hợp suy xét vật bị nguyền rủa loại của các diễn viên phần mình. Mục đích để chuẩn bị cho việc ba ngày sau sẽ phát sinh. Nhất là diễn viên có thủ đoạn bảo mệnh tương đối mạnh mẽ sẽ bị phân rất nhiều nhiệm vụ. Hầu Tước cùng An Nguyệt Hình đều bắt đầu tiến hành rất nhiều kế hoạch bố trí.

Mộc Lam cùng Nam Cung Tiểu Tăng hai người nhìn nhau, hai trận doanh hợp tác, bọn họ hai người chỉ sợ trong bộ phim kinh dị này sẽ phải kề vai chiến đấu . Cảm giác thật đúng là quái lạ. Mà Hầu Tước tuyên bố mệnh lệnh tiếp theo, Nam Cung cũng nói nếu đến lúc khẩn cấp cũng sẽ nguyện ý phục tùng sự chỉ đạo của Mộc Lam. Chung quy trong nhóm diễn viên tuyến đầu thì Mộc Lam so với hắn mạnh hơn, nhưng một khi trận doanh nào dám âm thầm giở trò, như vậy hợp tác lập tức kết thúc.

Mà Diệp Tưởng cũng rất nhanh bị Nam Cung Tiểu Tăng tự mình phân phối nhiệm vụ. Ba ngày sau, hắn sẽ nhân vật chủ chốt, Khu Ma cùng Đọa Tinh đều sẽ phái vài diễn viên mạnh mẽ để bảo hộ hắn, tất cả đều là diễn viên có vật bị nguyền rủa loại ký sinh. Đương nhiên sẽ căn cứ theo kịch bản phát sinh để linh động tiến hành. Đồng thời những ngày đó Diệp Tưởng sau khi học xong lập tức cách xa phòng học hết mức có thể.Mặt khác diễn viên sẽ ở trong phòng học tùy thời tiến hành quan sát. Hầu Tước sẽ không tự thân xuất mã bảo hộ Diệp Tưởng. Bất quá đến thời điểm hợp lý sẽ để Lena theo sát hắn .

Ba ngày...... Ba ngày sau sẽ thế nào?

Đêm đến.

Đúng 5 giờ 30 . Diệp Tưởng chạy tới cửa chờ cha mẹ đến. Màn thứ hai kịch bản bắt đầu.

Không bao lâu cha mẹ Kim Thư Đông liền xách bao lớn bao nhỏ đến đây. Cha mẹ Diệp Tưởng ở thế giới này sau khi thấy hắn liền nhanh chóng chạy tới.

“Ba , mẹ !”

“Đi học thế nào? Cùng bạn học ở chung được không?”

“Còn có thể đi......”

Tiếp đến cha mẹ liền cùng Diệp Tưởng tiến vào trong phòng ngủ.

Đến trung học mà còn bắt cha mẹ giúp mang quần áo đệm chăn cho mình thật là mất mặt . Bất quá đây là thời đại của con một, cho nên cha mẹ cưng chiều con trai thì cũng không phải chuyện hiếm , thế nhưng Kim Thư Đông đối với việc cha mẹ quan lo lắng cho mình cảm thấy giống như là chuyện đương nhiên. Thậm chí cha mẹ hắn phải tay xách nách mang cực khổ, trong kịch bản Kim Thư Đông đều không có một chút ý nghĩ sẽ đi mang phụ họ.

phòng ngủ Diệp Tưởng nằm ở lầu 2 khu B. Tại cầu thang khu B rẽ trái hướng nam quẹo qua là tới . Đẩy cửa ra sau, bên trong là ba nam sinh đánh bài hút thuốc.Ba người trong đó gồm một diễn viên rạp chiếu phim thứ 18 và 2 người ở rạp thứ 20. Nam sinh mập mạp ngầng đầu lên nhìn cha mẹ Diệp Tưởng tiến vào, lập tức đứng lên nói:“Kim Thư Đông?”

“Giường con đâu?” Mẹ Kim Thư Đông hỏi.

Nhìn cha mẹ dạng này cũng không khỏi để người than thở tấm lòng của cha mẹ thiên hạ thật đáng thương. bất quá không có biện pháp, đây là diễn trò, nhân vật kiểu gì thì Diệp Tưởng cũng phải diễn.

Diệp Tưởng chỉ vào giường ngủ nói:“Ở đây ạ.”

“cậu còn để cho ba mẹ giúp cậu đem quần áo à?” Nam sinh mập mạp hút thuốc nói:“Tôi tưởng cậu tự mình đi lấy mới đúng chứ?”

“Chào các cậu, dì là mẹ Kim Thư Đông , con trai nhà dì không quá hiểu chuyện, hi vọng các cậu chiếu cố thằng bé. Dì có chút quà, các cậu cầm rồi chia nhau ăn nhé.” Mẹ Kim Thư Đông từ bên trong túi lấy ra mấy bao hạt dưa cùng hạt hoa hướng dương đưa cho 3 nam sinh trước mặt.

“Thật ngại quá......”

“Không có gì đâu, chút tấm lòng của dì thôi.”

So với Kim Thư Đông thì mẹ hắn rất biết cách làm người . Diệp Tưởng không thể không than thở như thế nào Kim Thư Đông không học được một chút gì từ mẹ hắn.

“Cảm tạ dì, về sau đều là bạn học cả , giúp nhau là chuyện hiển nhiên thôi ạ .”

Cha mẹ giúp Diệp Tưởng trải giường và mặc áo gối, lại đem bàn chải, chén nước, khăn rửa mặt đồ dùng đều để trong phòng ngủ và WC.

“Hảo hảo cùng mọi người ở chung nha con,” Ba lại dặn dò một câu:“Đừng lại làm chuyện ngu ngốc giống lần trước .”

Những lời này, ba hắn cũng chỉ nói nhỏ với hắn, mà mẹ hắn cũng nói:“Chúng ta đi a !”

“Dạ, hẹn gặp lại ba mẹ !”

Nếu không phải kịch bản an bài như thế, Diệp Tưởng thật sự muốn đi đưa tiễn cha mẹ của hắn trong thế giới này. Bất quá, hắn đối với bọn họ mà nói, cũng chung quy chỉ là khách qua đường. Đóng xong bộ phim này thì hết thảy cũng kết thúc.

Hiện tại hắn muốn suy ngãm ba ngày sau sẽ phát sinh những chuyện gì.

/1014