Quyền Lực Hào Môn

Chương 11.2: Ném ra ngoài

/2815


Chương 11.2: Ném ra ngoài

Ánh mắt Diệp Vũ lạnh lẽo, hơi hất cằm lên, nhìn về phía mẹ Diệp, giọng nói lạnh như băng: "Mẹ, người giúp việc trong nhà làm gì vậy? Về nhà mau cho bọn họ cút đi! Ngay cả con chó cũng không trông được, cứ vậy mà thả chó ra, còn cắn bậy lung tung, hôm nay tâm trạng con tốt, nhỡ đâu cắn phải người quyền quý nào, nhà họ Diệp chúng ta lấy gì bồi thường cho nhà người ta?" 

Tươi cười nhiệt tình của Hà Mẫn Chi nháy mắt đông lại, gần như cương cứng tại chỗ.

Diệp Vũ cười càng thêm rạng rỡ, quay đầu nhìn trợ thủ và mấy vệ sĩ đang ẩn trong đám người, cuối cùng dừng ánh mắt lại trên người mấy bảo vệ thân thủ nhanh nhẹn đứng ở cửa đại sảnh khách sạn, cong khóe môi: "Hôm nay tôi bao hết toàn bộ Khách sạn Tứ Nguyệt, tại sao các anh lại có thể tùy tiện để cho loại người thấp kém nào cũng có thể vào? Nhỡ đâu, bà ta vào để trộm đồ này nọ. . . . . . Người đâu, ném bà ta ra ngoài cho tôi!"

"Cô dám đối xử với tôi như vậy?!" Hà Mẫn Chi tức đến thở hổn hển!

"Có gì mà dám hay không dám?" Diệp Vũ cười lạnh, liếc mắt nhìn dáng vẻ vừa xấu hổ lại do dự của cha Diệp một cái, giống như nhắc nhở: "Bà đừng quên, bà chẳng qua chỉ là một con chó nhà họ Diệp chúng tôi nuôi, từ khi nào thì chó cũng có thể chạy ra khỏi nhà, diễu võ dương oai ở trước mặt chủ? Đừng cho là bà nội tôi lớn tuổi hồ đồ, nuông chiều bà vài ngày thì bà có thể hất mặt lên trời, quên mất mình là ai!"

"Không. . . . . ." Trong lòng Hà Mẫn Chi biết không đắc tội nổi Diệp Vũ, chỉ có thể cắn chặt răng, nhìn các nhân viên bảo vệ ở xung quanh, đáy mắt tràn đầy vẻ uy hiếp và cảnh giác: "Tôi xem —— các cậu ai dám?!"

Mấy nhân viên bảo vệ được chỉ định đứng đó, chậm rì rì đứng ở đó, không chịu nhúc nhích.

Người đàn bà Hà Mẫn Chi này, các nhân viên bảo vệ đều biết, là khách quen của Khách sạn Tứ Nguyệt, nghe nói được bà cụ Diệp cưng chiều, từ trước đến nay lại ra tay hào phóng, nhưng mà cô dâu hôm nay lại là người thừa kế nhà họ Diệp, là cô cả nhà họ Diệp, đấu với tình nhân của cha mình, hai người đối đầu, thật rõ ràng đây là chuyện trong nhà của nhà họ Diệp. . . . . . Bọn họ chẳng qua chỉ là một đám bảo vệ nhỏ bé, có tư cách gì mà tham gia vào chứ?

"Sao vậy, Khách sạn Tứ Nguyệt từ khi nào thì thay đổi quy củ? Khách hàng không còn là Thượng Đế rồi?" Diệp Vũ khoẻn miệng cười, sóng mắt lưu chuyển, nhưng ánh mắt lại dần dần tản ra từng trận khí lạnh.

"Thật xin lỗi, cô Diệp, là sơ suất của chúng tôi."

Một giọng nói khàn khàn vang lên, một cô gái mặc chế phục bảo vệ đi tới, chế phục bảo vệ lỏng lẻo rộng thùng thình không vừa người, vị trí chính giữa mặt có một vết sẹo hẹp dài, có vẻ cực kỳ dọa người, miệng còn ngậm kẹo que, dáng vẻ giống một nữ lưu manh, một phen túm lấy phía sau lễ phục dạ hội của Hà Mẫn Chi, vậy mà trực tiếp nhấc người lên bằng một tay!

Hà Mẫn Chi kinh hoảng oa oa kêu to, vừa kêu gào muốn trả thù nữ bảo vệ lưu manh, vừa liều mạng giãy dụa . . . . . . Bà ta chính là người phụ nữ của Diệp Thế Phong, tương lai là chủ mẫu của nhà họ Diệp, nếu hôm nay bị người ta ném ra khỏi cửa khách sạn ở trước mặt mọi người, về sau làm sao ra cửa gặp người nữa chữ?

Nhưng bất kể bà ta giãy dụa như thế nào, thì nữ bảo vệ vẫn vững vàng túm lấy bà ta.

Ngay lúc nữ bảo vệ lưu manh chuẩn bị ném Hà Mẫn Chi ra cửa, thì bỗng nhiên dừng bước, quay đầu lại, miệng ngậm kẹo que, mơ hồ không rõ hỏi: "Cô Diệp, có thể ném ra cửa sau được không? Cửa trước nhiều phóng viên lắm, ừm. . . . . . Sẽ ảnh hưởng không tốt đến khách sạn, tôi sợ bị quản lý sa thải."

Diệp Vũ lại vui vẻ, nhoẻn miệng cười, quan sát hai mắt của nữ bảo vệ lưu manh: "Khách sạn Tứ Nguyệt cho cô lương một năm bao nhiêu?"

"Một tháng năm nghìn tệ!" Nữ bảo vệ lưu manh ưỡn ưỡn bộ ngực phẳng, khá là tự hào.

"Tôi cho cô lương một năm 50 vạn, ba ngày sau đến báo danh." Diệp Vũ tao nhã xoay người: "Muốn làm hay không làm, tùy thuộc vào cô."

Hai mắt nữ bảo vệ lưu manh sáng ngời, xách theo Hà Mẫn Chi, trực tiếp ném thẳng xuống bậc thềm bên ngoài cửa khách sạn ở trước mắt bao người! Ném ra tới bên ngoài vạch an toàn màu vàng trước mặt các phóng viên!

Lăn vài vòng, khiến dây vai áo của Hà Mẫn Chi đị đứt, trực tiếp lộ ra một mảnh tuyết trắng bên trong và miếng đệm ngực thật dày!

Mấy phóng viên nam đều nhìn đến ngây người, ánh mắt dán chặt vào ngực Hà Mẫn Chi, suýt chút nữa không dứt ra được; các phóng viên nữ ở bên cạnh oán hận trừng mắt liếc các phóng viên nam một cái, không chút khách khí cầm máy ảnh điên cuồng chụp lại cảnh tượng cực kỳ mang tính giải trí này!

Cận cảnh "tiểu tam" nổi tiếng Hà Mẫn Chi lộ ngực nha, đây là một tin tức lớn cỡ nào chứ, ngày mai không biết sẽ bán được bao nhiêu tờ báo, tòa soạn báo có thể thưởng cho mình bao nhiêu đây?


/2815