Quyền Lực Hào Môn

Chương 11.1: Ném ra ngoài

/2815


 

Chương 11.1: Ném ra ngoài

Làn váy thật dài và lộng lẫy, hai phù dâu điệu đà đi hai bên, Diệp Vũ từng bước đi vào, nghênh đón ánh mắt nóng bỏng ghen tị của vô số người trong khách sạn, chậm rãi đi vào đại sảnh khách sạn, cử chỉ cao quý thanh lịch, tươi cười quyến rũ rạng rỡ, khí thế cường đại, gần như là trong nháy mắt khi cô bước vào đại sảnh khách sạn, liền khiến cho âm thanh ồn ào huyên náo hoàn toàn yên tĩnh lại, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Diệp Vũ, thậm chí ngay cả cha Diệp và mẹ Diệp cũng không khỏi ngơ ngác mà nhìn cô gái xa lạ này.

Con bé —— thật là Diệp Vũ?

Diệp Vũ vẫn thong dong trấn định như trước, tươi cười sáng lạn bước đến, kéo tay mẹ Diệp Nạp Lan Như Khanh, đáy mắt mơ hồ hiện ra một chút nước mắt: "Mẹ, cha, hai người sao vậy? Con chẳng qua chỉ là mặc áo cưới gia truyền của nhà ta do ông nội khi còn sống để lại thôi, hai người lại không nhận ra con rồi sao?"

Mẹ Diệp bừng tỉnh, sắc mặt tái nhợt lẳng lặng nhìn đứa con gái lớn rất ít khi làm nũng trước mặt mình này, bỗng nhiên có chút vui mừng, nhẹ nhàng nhéo nhéo hai má Diệp Vũ: "A Vũ của chúng ta lớn rồi, vậy mà lại xinh đẹp như vậy. . . . . . Thật tốt."

"Đúng vậy đó." Cha Diệp ở bên cạnh gật đầu, vui mừng nhìn cô con gái lớn ưu tú nhất trong nhà này, vỗ vỗ bả vai Diệp Vũ: "A Vũ, lâu nay con vẫn luôn lớn lên ở bên cạnh ông nội, là cha mẹ không chú ý đến con. . . . . . Thì ra, trong vô thức, A Vũ của nhà chúng ta đã lớn lên xinh đẹp như vậy."

"Mẹ, cha." Diệp Vũ thẳng thắn đón nhận sự tán thưởng của cha mẹ, khó có được lộ ra nụ cười rực rỡ: "Cha, mẹ, chờ sau khi hôn lễ chấm dứt, hai người có thể nghỉ ngơi rồi, đến các nước trên thế giới du lịch, toàn bộ chuyện trong nhà ở bên này có con và hai em. . . . . . Chờ lúc hai người trở về, nhà họ Diệp nhất định sẽ rực rỡ hẳn lên."

Cha Diệp mỉm cười: "Đứa ngốc, cha mẹ có thể đi đâu được chứ? Chờ khi con kết hôn, thì cũng chính thức tiếp nhận sản nghiệp của Diệp Thị, dù thế nào cha cũng muốn giúp đỡ con ngồi vững vị trí. . . . . . Mặc dù con là do một tay ông nội con dạy dỗ, nhưng dù sao cũng còn trẻ, nhất định sẽ không quản lý được Diệp Thị lớn như vậy, đến lúc đó bị người ta ức hiếp, thì phải làm sao bây giờ?"

"Đúng vậy!" Một mỹ nhân tươi đẹp rực rỡ mặc một chiếc váy dạ hội cổ chữ V màu nâu đỏ từ xa đi đến, nở nụ cười có mấy phần nhiệt tình và vẻ kiêu ngạo mơ hồ, thuận thế khoác lấy cánh tay cha Diệp: "Anh Phong, một mình A Vũ cũng không thể trấn áp được hoàn cảnh lớn như vậy, không bằng để cho Tiêu Tiêu đến Diệp Thị giúp con bé đi, Tiêu Tiêu của chúng ta chính là sinh viên ưu tú nhất của trường kinh tế đấy, lại là Hội phó Hội sinh viên, không ít tập đoàn đều muốn có được Tiêu Tiêu của chúng ta đó, nhưng mà Tiêu Tiêu tâm địa thiện lương, một lòng muốn đi giúp em gái nó. . . . . ."

Là bà ta, Hà Mẫn Chi.

Người đàn bà này, là người phụ nữ cha Diệp Diệp Thế Phong nuôi ở trong nhà, cũng là tình nhân mà bà nội Diệp cố ý sắp xếp cho cha Diệp, mục đích chính là khiến cho người con dâu là mẹ Diệp khó chịu, thuận tiện sắp đặt người nhà họ Tô vào nhà họ Diệp.

Năm đó, mẹ Diệp Nạp Lan Như Khanh gả vào nhà họ Diệp còn chưa đến một tháng, bà cụ Diệp liền cố ý đón người đàn bà này vào nhà họ Diệp, lại tự tay bỏ thuốc con trai mình, lừa con trai mình đến phòng Hà Mẫn Chi, làm cho hai người thành chuyện tốt, buộc cha Diệp thừa nhận tình nhân Hà Mẫn Chi này, sau đó còn sinh ra một nghiệt chủng đặt tên là Diệp Tiêu Tiêu, lớn hơn Diệp Vũ hai tháng.

Từ trước đến nay Diệp Vũ luôn chướng mắt người đàn bà vô sỉ này, cho dù là thiện lương dịu ngoan như đời trước, cũng sẽ kiếm chuyện mắng mẹ con này vài câu, cho nên. . . . . . Hiện tại bất kể cô đối xử với mẹ con Hà Mẫn Chi như thế nào, cũng sẽ không bị người khác hoài nghi sự thay đổi đột ngột của cô.

Không có được sự đáp lại của Diệp Vũ, Hà Mẫn Chi vẫn tiếp tục tươi cười tràn đầy nhiệt tình, giựt giây nói: "A Vũ à, hiện tại con vẫn còn nhỏ, bản thân thế đơn lực mỏng, sao có thể chống đỡ được Diệp Thị to lớn như vậy? Không bằng để cho chị con đến giúp con đi, chị con tâm địa thiện lương, học lại giỏi, còn là Hội phó Hội sinh viên, đến Diệp Thị, chỉ cần làm Chủ tịch Tập đoàn là được, đến lúc đó con chỉ cần an tâm ở nhà hưởng thụ, làm Phu nhân nhà quan là được. . . . . ."

Hà Mẫn Chi đột nhiên xuất hiện, làm cho sắc mặc cha Diệp và mẹ Diệp đều có chút khó coi, liếc nhìn nhau, cha Diệp có chút chột dạ nghiêng đầu đi.

 


/2815