Quý Nữ Yêu Kiều

Chương 8 - Chương 8

/34


“Đừng mà!”, Hòa Linh choàng tỉnh ngồi bật dậy, Xảo Âm, Xảo Nguyệt lập tức đi đến hỏi: “Tiểu thư, người gặp ác mộng sao?”.

Hòa Linh kinh ngạc tìm kiếm khắp xung quanh, làm gì còn hắc y nhân nào. Lúc này trời đã sáng trắng, nàng sờ sờ lên cổ, vội vàng nói: “Lấy gương đến đây cho ta!”.

Trong gương, cổ nàng vẫn trắng nõn như thường, thậm chí ngay cả một dấu tay cũng không có, tựa như hết thảy mọi chuyện đêm qua đều là ác mộng, bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, Hòa Linh vung tay ném chiếc gương đi.

Gương “Lạch cạch” rơi xuống đất, vỡ tan.

“Hòa Linh, con làm cái gì vậy!”, Lan thị đến thăm nữ nhi vừa bước qua cửa, hoảng sợ vén rèm lên. Vỗ ngực nhíu mày, trách cứ.

Tinh thần Hòa Linh đã dịu đi phần nào, ủy khuất nhìn Lan thị nói: “Nương, người nói xem, đến tột cùng con có thể khỏe lên hay không!”.

Lan thị lắp bắp kinh hãi, bà không thể tin nhìn chằm chằm Hòa Linh: “Con, con nói bậy bạ gì đấy?”.

Hòa Linh đặt chân trần xuống đât, hất mặt lên đáp: “Con biết cả rồi!”. Tuy đã cố gắng kìm chế, nhưng nước mắt vẫn dâng lên, cuối cùng vẫn rơi xuống.

Lan thị nắm chặt khăn tay, vẻ mặt bàng hoàng không thể tin, hôm qua bà đã cảm thấy Hòa Linh có chút kỳ lạ, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, nhưng hiện tại nhìn biểu tình kia của nữ nhi, rõ ràng là đã biết tất cả. Lan thị cố làm bộ như không có gì quát: “Con nói bậy bạ gì thế! Biết cái gì chứ?”.

Hòa Linh cúi thấp đầu xuống, nước mắt của nàng từng giọt từng giọt rơi trên bàn chân trắng nõn: “Con biết mình bị trúng độc rất nặng, sẽ không thể nào khỏe lên được, có lẽ chỉ sống được 10 năm nữa, lại còn không thể sinh con, mọi chuyện con đều biết hết!”.

Hòa Linh nói ra hết thảy, rồi ôm đầu gối ngồi xuống: “Vì sao, vì sao nương lại gạt con chứ, vì sao chứ?”. Tiểu cô nương khóc nấc lên cực kỳ bi thảm.

Lan thị cũng vội vàng ngồi xuống theo, ôm Hòa Linh vào trong ngực, rơi lệ trấn an: “Linh nhi, con nghe ai nói bậy thế, làm gì có chuyện như vậy, con vẫn rất tốt mà! Chỉ cần chịu khó uống thuốc, tĩnh dưỡng, sẽ không có việc gì!”

“Người gạt con!”, Hòa Linh kịch liệt ngẩng đầu: “Chuyện này do phu nhân của Từ đại phu nói ra, chẳng lẽ lại là giả?”.

Lan thị không thể tin, hỏi lại: “Từ đại phu?”

Hòa Linh kích động: “Lúc Xảo Nguyệt về thăm nhà đã nghe người ta nói như thế, con nghĩ, hiện tại chuyện này đã ồn ào huyên náo truyền đi khắp nơi rồi? Con......”, Hòa Linh chưa nói xong đã ngất đi.

... ...

Phủ Tướng quân lúc này đã loạn hết cả lên, Ngũ tiểu thư vừa ngất xỉu nhưng Sở Phi lại không mời Từ đại phu, mà lại đi thỉnh người khác tới, Lão đại phu kia sau khi bắt mạch thế nhưng lại chẩn đoán khác hoàn toàn. Quả thật là bị trúng độc, nhưng không hề trầm trọng như bọn họ tưởng mà chân chính có độc lại là thứ thuốc trị bệnh kia.

Thật sự là một kích dậy lên ngàn tầng sóng.

Sở lão tướng quân sai người khống chế phu thê Từ đại phu, hơn nữa còn sai người tìm thái y hỗ trợ, thế nhưng kết quả vẫn giống nhau. Có thể thấy được, Từ đại phu đã lừa bọn họ, vì thế Sở lão tướng quân cực kỳ tức giận.

Từ đại phu ở Sở gia đã gần mười năm, cũng vì như thế mới được Sở lão tướng quân tín nhiệm, nhưng hiện tại lại làm ra chuyện như vậy, quả nhiên là làm người ta kinh ngạc không thôi. Hơn thế nữa, tuy lời Từ đại phu nói Ngũ tiểu thư sống không quá 10 năm cũng không thể sinh con là giả. Nhưng người ngoài vẫn không chịu tin, ai nấy cũng đều cho rằng Phủ tướng quân vì muốn che lấp chuyện này nên mới làm thế. Kỳ thật ngẫm lại cũng đúng, nếu như con nhà người khác cũng xảy ra chuyện như vậy, đại để tất cả cũng đều nghĩ như thế cả.

Bên




/34