Quân Hôn Ngọt Sủng: Trọng Sinh Con Dâu Nông Gia

Chương 3. Tôi với cô, không giống nhau.

/2059


Chương 3. Tôi với cô, không giống nhau.

Trước kia cô chính là bị lừa như vậy, còn tưởng rằng Thẩm Mộng Cầm là người hiểu mình nhất trên đời, bởi vì cô ta nói lời mình thích nghe. Khẩu phật tâm xà, trên thực tế không ít lần ở sau lưng cười nhạo cô, làm người hai mặt như vậy, chuyên chọn cách đâm dao sau lưng người khác, không mệt mỏi sao?

“A Tang, có phải cậu hiểu lầm tôi hay không, tôi không có ý gì khác.” Thẩm Mộng Cầm cũng bị thái độ mạnh mẽ của Tần Tang làm sợ, cô ta đi tới muốn kéo tay Tần Tang, lại bị đối phương tránh được, trong mắt tối sầm lại, Thẩm Mộng Cầm lại nói: “Gần đây cũng không có thấy cậu, chúng tôi cũng rất lo lắng đó.”

Lo lắng? Chỉ sợ là đang mong cô lại làm ra chuyện buồn cười gì, Tần Tang nhớ lại hình như người giật giây mình đi uốn tóc chính là Thẩm Mộng Cầm, cô ta còn nói với cô rằng có thể dùng kẹp để làm nóng tóc và cuộn lại. Tần Tang nhìn Thẩm Mộng Cầm từ trên xuống dưới: “Mộng Cầm, tối nhớ cô đã nói rằng tôi uốn đầu và cô cũng uốn, tại sao tóc của cô vẫn còn tốt.”

Tần Tang vốn có mái tóc dài đến thắt lưng giống như Thẩm Mộng Cầm, nhưng bây giờ cô bị Thẩm Mộng Cầm hại vừa dài vừa ngắn, thậm chị bị nóng mà dính chung một chỗ, khỏi phải nói là ghê tởm như thế nào.

“Tôi, gần đây tôi bận quá.” Thẩm Mộng Cầm vô thức sờ sờ mái tóc xõa trên vai, cô ta không ngốc, lỡ tay làm bỏng mặt thì sao.

“Cô đi đâu?” Trên mặt Tần Tang mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng, khiến Thẩm Mộng Cầm cảm thấy áy náy.

“Mộng Cầm muốn dạy tôi cách vặn dây hoa.” Nghe vậy, Thẩm Bảo Châu hất cằm đắc ý, lập tức đứng ra khoe khoang, không biết Thẩm Mộng Cầm học vặn dây hoa ở đâu, cô ta vặn rất đẹp, mọi người đều học, không giống như Tần Tang, ai muốn chơi với cô, chỉ có Thẩm Mộng Cầm là đủ tốt bụng để tiếp tục nói chuyện với cô.

Thẩm Mộng Cầm ôm lấy cánh tay, trong lòng không nhịn được một trận ghét bỏ, cô ta rất ghét Thẩm Bảo Châu luôn dùng sức như vậy ôm lấy mình, ai cũng đều bị cô ta áp đảo, nhưng vì để cho Bảo Châu làm nền cho mình, Thẩm Mộng Cầm không thể làm gì khác hơn là nhịn xuống, cười nói: “Đúng vây, Tần Tang, cậu có muốn đi chúng hay không?”

“Mộng Cầm.” Thẩm Bảo Châu có chút bất mãn cong miệng lên, đã nói trước chỉ dạy một mình cô ta, Tần Tang cũng đi, mình còn có thể khoe khoang với người khác nữa sao.

Thẩm Mộng Cầm cũng âm thầm chọc cánh tay cô ta, ý bảo cô ta chớ lắm mồm, Thẩm Bảo Châu không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn câm miệng, đoán được Thẩm Mộng Cầm nhất định là nghĩ được biện pháp gì muốn chỉnh Tần Tang rồi.

Cái niên đại này không có đồ chơi gì, nhiều lắm chính là nhảy dây, chơi bi, quay dây ... Tần Tang nghe xong cũng không có hứng thú.

“Cái đó? Không đi.” Hơn nữa, nếu như cô đi, chỉ sợ cũng không phải chuyện tốt gì, cứ như vậy đi theo, dọc đường đi sẽ bị giễu cợt, có lẽ Thẩm Mộng Cầm nhất định phải nói Bảo Châu gọi thêm mấy người trong nhà, huống chi giờ Tần Tang không đếm xỉa đến bọn họ, chỉ muốn gặp ba mẹ, nói xong cô liền chuẩn bị rời đi.

Vẻ mặt “chị đã chơi ngán gì đó không có gì hay ngạc nhiên rồi” thật đúng là không giống như là giả vờ, Thẩm Bảo Châu nhìn ở trong mắt lại một trận khinh bỉ, hù dọa ai đó, cố làm ra vẻ.

Thẩm Mộng Cầm chính là đánh cái chú ý trong lòng kia của Tần Tang, không mời mấy người đến nhìn dáng vẻ xấu hổ của Tần Tang thì thật đáng tiếc.

“A Tang.” Thẩm Mộng Cầm kéo Tần Tang, nhẹ giọng nói: “Lời của Bảo Châu cậu không cần để ở trong lòng, tôi với cậu là chị em tốt, nể tình tôi ...”

Trong lòng Tần Tang nhất thời bay ra vô số xem thường, vị chị gái này, cô ta không biết nói chuyện với mình giọng điệu rất giả tạo sao? Cô rút tay của mình ra, bắt đầu giảng đạo lý: “Đầu tiên, tôi không có hung dữ với Bảo Châu, càng không để cô ta ở trong lòng, tiếp theo, sau này không nên tùy tiện đại biểu ý tứ của tôi, bởi vì tôi và cô ... không giống nhau.”


/2059