Ông Xã Tổng Tài, Ngoan Ngoãn Nghe Lời

Chương 10: Lý trí

/1417


Chương 10: Lý trí

Sau khi Tần Tô đậu xe ở bãi đậu xe ngầm của Charter, đi thang máy lên tầng 6, không khó để tìm thấy người bạn Lộ Tích Quân ở khu túi xách.

Buổi sáng, nhận được điện thoại của Lộ Tích Quân, đúng lúc hôm nay ở công trường cũng không có chỗ nào cần cô theo dõi, công trường lại gần với Charter nên cô trực tiếp qua ăn trưa cùng bạn thân.

“Cái này, cái này, với cả cái này…… Này, cái này cũng không tệ!” Lộ Tích Quân, người đang mặc áo len dài và đi giày thể thao, đang chống cằm và nói với nhân viên tư vấn bán hàng bên cạnh, “Những cái tôi vừa nói, toàn bộ viết hóa đơn cho tôi!”

“Thưa cô, cô có chắc là muôn lấy toàn bộ không ạ? Một số mẫu cô chọn là phiên bản giới hạn, giá cả……” Nhân viên tư vấn bán hàng quan sát từ trên xuống dưới quần áo của cô ấy, sắc mặt có chút khó xử.

Thấy vậy, Lộ Tích Quân cũng không tức giận chút nào, cô lấy trong ví ra một tấm thẻ đen, mỉm cười, nhưng giọng điệu lại nghiêm túc: “Cô đừng sợ, tôi không có đùa cô, tôi có thể trả được, tôi được người có tiền bao nuôi đó, yên tâm đi!”

“Cô Lộ, cô lại bắt đầu tàn sát trung tâm thương mại à?” Tần Tô nghe thấy bạn thân bình thản nói ra chuyện “bao nuôi” như vậy, có chút đau đầu, liền đi về phía trước.

“Tô Tô, sao giờ cậu mới tới, tớ đợi đói meo cả bụng rồi, đói chết mất! Sau này tớ không hẹn Giám đốc Tần ăn cơm nữa, chảnh quá đi!” Lộ Tích Quân quay lại nhìn thấy cô, lập tức hét lên, sau đó đưa hóa đơn đã ký tên và ghi một địa chỉ rồi dặn dò, “Đến lúc đó gửi đến đây là được.”

“Có một nhà hàng lẩu pha lê, lúc tớ đến đã đặt chỗ rồi, qua là có thể ăn được rồi!” Tần Tô luôn không nói nên lời với những người có tâm hồn ăn uống, nhìn cô ấy với vẻ chán ghét.

******************************

Lẩu pha lê có tiếng là có tác dụng thải độc ruột, nhuận phổi dưỡng nhân, hầu hết đều là các cô gái đến ăn, không cay như lẩu truyền thống, những người bị mụn cũng rất ưa chuộng.

Tần Tô cầm ly trà bưởi mật ong trong tay, sau khi nhấp một ngụm, nhìn bạn mình ở đối diện đang mải ăn uống, không nhịn được nói, “Đồ ham ăn nhà cậu, sao tớ không thấy cậu để tâm đến tìm kiếm đồ ăn ngon, chỉ biết mua túi xách mua hàng hiệu, tớ không thấy cậu đeo được mấy lần!”

“Mua nhiều như vậy, về nhìn lại không thích nữa thì lại trả lại thôi! Không biết chỗ nào cũng được trả hàng không lý do trong vòng 7 ngày sao bạn!” Lộ Tích Quân ăn hết hạt ngô cuối cùng, trả lời một cách không biết xấu hổ.

Tần Tô cũng không thèm trợn mắt, tiếp tục uống trà bưởi mật ong.

“Đúng rồi, tớ nghe nói gần đây có một ngôi sao nhỏ và chồng cậu đang rất hot? Có cần xử lý cô ta không?” Lộ Tích Quân hỏi với hai mắt phát sáng.

Tình bạn giữa hai người đã được gần mười năm, tích cách lại hợp nhau, lúc học đại học đã liên thủ với nhau không chỉ một lần để dọn dẹp những kẻ ngáng chân trong tối ngoài sáng, vang dội toàn trường.

“Ừm, là một diễn viên.” Tần Tô gật đầu, tuy rằng tin tức bị cô dập tắt, nhưng trên Weibo vẫn lộ ra vài tấm ảnh, không còn cách nào, ai bảo giờ là thời đại phát triển của internet.

Cô bĩu môi, rất xem thường tiếp tục nói: “Xử lý cô ta? Một diễn viên có thể ngang hàng với chúng ta sao? Hơn nữa cũng không đáng, tớ là lãnh đạo cấp cao của một công ty, sẽ không nhỏ mọn như vậy, chứng tỏ là tớ không hào phóng.”

“Vậy chồng cậu nói thế nào?” Lộ Tích Quân cười một lúc rồi lại hỏi.

“Anh ấy thì còn nói gì được, trước giờ đều một câu đó, ly hôn sao, muốn ly hôn sao. Tiểu Quân, cậu cũng biết là sao tớ có thể ly hôn được, hơn nữa tớ không đồng ý, anh ấy cũng không thể, chỉ có thể làm việc vô ích. Bây giờ công ty hai nhà đã sáp nhập, đâu có chuyện nói chia là có thể chia được, huống hồ trong lòng anh ấy chỉ có……”

Khi Tần Tô nói đến đây liền cụp mắt xuống, giống như có cảm xúc gì đó dâng lên, khi ngẩng đầu lên, đáy mắt đã khôi phục sự điềm tĩnh, “Anh ấy sẽ không thật lòng với những bông hoa dại cỏ dại đó đâu, chỉ là mua vui thôi.”

Lộ Tích Quân nghe xong, không lên tiếng phụ họa gì mà im lặng.

Các nhà khoa học đã chứng minh chỉ số IQ của phụ nữ khi yêu là con số 0, nhưng tình yêu của cô lại phải phân tích lý trí như vậy, là bạn thân nhiều năm, Lộ Tích Quân thấy buồn thay cô.


/1417