Ông Xã Cưng Chiều Vô Tận: Cô Vợ Nhỏ Ngoan Nào!

Chương 29: Cưỡng hôn đầy khí phách!

/960


Chương 29: Cưỡng hôn đầy khí phách!
Edit: Moon Moon
Đường Tử Tiêu nhíu mày nhìn Hạ Sơ Lễ, anh ta chính là cố ý.
Hôm nay nhất định phải làm cho người phụ nữ này nhìn rõ hiện thực, lúc trước nếu như không phải vì ông cụ Phó, cô tuyệt đối sẽ không thể trở thành vợ của Phó Cận Thâm.
Nếu như đổi lại là trước kia, những người đang ở đây giờ này đều muốn chế giễu Hạ Sơ Lễ một phen, thế nhưng hôm nay Hạ Sơ Lễ lại khiến bọn họ có chút không đành lòng.
Người trong hội chơi này đều biết, Hạ Sơ Lễ yêu thảm Phó Cận Thâm, nếu không phải thì vì sao mà một người kiêu ngạo tự phụ như cô, bị anh lạnh nhạt lại vẫn còn ưỡn ngực, ngẩng đầu chờ ở nhà họ Phó mãi không đi?
Cố Vãn Tình luôn luôn dịu dàng động lòng người, cô ta không làm được việc chủ động thân mật với Phó Cận Thâm, khó xử đến mức mặt đỏ lựng.
Cũng chính vào lúc này, rốt cục Phó Cận Thâm cũng ngước mắt nhìn, hờ hững mở miệng: "Sơ Lễ."
Đường Tử Tiêu và Tư Khuynh Vũ đều kinh ngạc muốn rớt cằm luôn rồi, đã bao giờ bọn họ nghe được từ trong miệng Phó Cận Thâm phát ra hai chữ này chưa?
"A Thâm, cậu đây là..." Đường Tử Tiêu không hiểu vì sao vào lúc này Phó Cận Thâm lại gọi tên Hạ Sơ Lễ.
Tư Khuynh Vũ nhíu chặt lông mày, không đoán được Phó Cận Thâm đang nghĩ gì, chẳng lẽ anh làm vậy là muốn Hạ Sơ Lễ thức thời một chút, ngoan ngoãn tránh ra sao?
"A Thâm, thế nào?" Vào giây phút Hạ Sơ Lễ nghe thấy người đàn ông này gọi tên mình, cô cười một cái thật tươi, trên gương mặt tinh xảo kia mang theo vẻ tươi cười ngọt ngào không lẫn chút tạp chất nào, trong nháy mắt đã khiến cho không ít người từng phỉ báng cô đều không thể kìm lòng được.
Đường Tử Tiêu và Tư Khuynh Vũ cũng không hiểu nổi Phó Cận Thâm, khẳng định Hạ Sơ Lễ kia cũng không thể hiểu.
Nhưng mà, cô lại giống như vô cùng ăn ý với ông xã của mình, nhẹ nhàng cười, đi tới trước mặt anh.
"Cái này, có chuyện gì vậy..."
Đường Tử Tiêu và Tư Khuynh Vũ đều tưởng rằng Hạ Sơ Lễ nghe lời Phó Cận Thâm mà đi vào, kinh ngạc đến không biết nói cái gì cho phải!
Cố Vãn Tình còn không biết là chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy Hạ Sơ Lễ vượt qua người cô ta, đi thẳng vào trong phòng.
Trong lúc bước đi, mái tóc đuôi ngựa buộc lỏng lẻo phía sau đầu Hạ Sơ Lễ nhẹ nhàng quét qua quét lại trên vai cô, hương thơm dễ ngửi truyền khắp gian phòng.
Cố Vãn Tình ngơ ngẩn nhìn Hạ Sơ Lễ vừa quen thuộc vừa xa lạ này, cô ta vẫn luôn biết dáng người Hạ Sơ Lễ rất đẹp, mà phô trương như thế này lại càng hấp dẫn hơn.
Cho dù có không ít người chửi bới cô, cô vẫn xinh đẹp và tự tin như cũ, hiện giờ lại bỗng nhiên đổi sang một phong cách khác, đúng là càng xinh đẹp hơn gấp bội.
Hạ Sơ Lễ đối diện với đôi con ngươi tĩnh mịch của Phó Cận Thâm, cũng không hề tỏ ra sợ hãi.
Lúc mà tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, lại thấy cô đã chống một tay lên ghế salon, nhấc một chân lên ghế, to gan nắm cằm của Phó Cận Thâm, hôn lên môi anh!
Đường Tử Tiêu kinh ngạc không khép được miệng, từ góc độ này của anh ta chỉ có thể nhìn thấy môi hai người dán vào nhau, còn có cả đường cong vừa trí mạng vừa mê hoặc của người phụ nữ này nữa.
Dáng người Hạ Sơ Lễ lại đẹp như vậy sao?
Đến ngay cả Đường Tử Tiêu đã từng trông thấy vô số người đẹp cũng bị thân hình của cô mê hoặc.
Mé nó!
Bây giờ cũng không phải là lúc nghĩ đến mấy chuyện này!
Đến khi Đường Tử Tiêu kịp phản ứng, Tư Khuynh Vũ đã chắn trước mặt Cố Vãn Tình, không cho cô ta nhìn thấy cảnh Hạ Sơ Lễ và Phó Cận Thâm hôn nhau!
"Cái này..." Cố Vãn Tình che miệng, không biết mình nên biểu hiện như thế nào.
Đến ngay cả Tư Khuynh Vũ cũng cho là Phó Cận Thâm sẽ đẩy Hạ Sơ Lễ ra, nhưng đợi mãi lại vẫn không thấy.
Son môi vị chanh phảng phất như lơ lửng ở nơi giao hòa hơi thở của hai người, Hạ Sơ Lễ chỉ định vờ hôn một chút liền ngẩng đầu lên, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc rồi nhanh chóng biến mất.
Động tác của cô sơ hở trăm chỗ, vì sao Phó Cận Thâm lại không né tránh?
Vốn dĩ lúc đầu Hạ Sơ Lễ còn rất mạnh mẽ, hiện giờ lại có chút mơ hồ, lau miệng xong, bắt đầu chán ghét chính mình.
Ahhhhh… Sao cô lại phải đích thân tiến lên trước chứ?
Xí!

/960