Ông Xã Cưng Chiều Vô Tận: Cô Vợ Nhỏ Ngoan Nào!

Chương 25: Hai người mới là xứng đôi nhất!

/960


Chương 25: Hai người mới là xứng đôi nhất!

Edit: Moon Moon
"Ngôn Mặc không ở cùng với các anh ư?" Cố Vãn Tình che miệng cười khẽ: “Chẳng phải anh ta luôn tự xưng mình là tiểu vương tử hộp đêm sao?"
Nói đến đây, cô ta bỗng nhiên nghĩ ra cái gì, vội le lưỡi, ý thức được bản thân lỡ lời.
Hôm nay Phó Ngôn Mặc vắng mặt, khẳng định là bị Phó Cận Thâm xử lý rồi.
Bạch Chỉ Nghiên không biết mình đã yên lặng gây một mối thù hận, cô ta cẩn thận đi đến, cười làm lành nói với Phó Cận Thâm: "Anh Phó, tôi thật sự rất xấu hổ, ba tôi bảo nhất định phải tự mình đến để giải thích với anh."
Cô Bạch này đến đây xin lỗi cái gì vậy?
Quần chúng ăn dưa nổi tính nhiều chuyện, ngo ngoe hóng hớt bên cạnh.
"Tối hôm qua tôi uống say, đầu óc mơ hồ, chuyện giữa hai vợ chồng các anh không hề liên quan gì đến tôi, là tôi não tàn tự cho mình là đúng, xin anh hãy tha thứ cho tôi." Nếu như không phải sợ phá hư bầu không khí ở nơi này, Bạch Chỉ Nghiên cũng muốn quỳ xuống trước mặt Phó Cận Thâm luôn.
"Chỉ Nghiên, cậu..." Cố Vãn Tình không nghĩ tới Bạch Chỉ Nghiên nói thẳng việc này ra như vậy, cô bị dọa cho giật nảy mình, che miệng nói không nên lời.
Phó Cận Thâm ngước cặp mắt lạnh lùng lên nhìn Bạch Chỉ Nghiên, người phụ nữ ngu xuẩn này đã hoàn toàn đạp lên ranh giới cuối cùng của anh.
Lợi dụng Cố Vãn Tình để tiếp cận anh, thậm chí còn nói toẹt chuyện mà anh đã cảnh cáo cô ta là không được lắm lời.
Nhiều lời là sai, có lẽ người phụ nữ này không biết đạo lý này thì phải.
"A..." Bạch Chỉ Nghiên bị Phó Cận Thâm nhìn chằm chằm đến mức toàn thân rét run, cô ta thật sự bị hù dọa.
Cô ta chỉ là vì thích Phó Cận Thâm, nhất thời nóng đầu nên đã làm sai chuyện, vì sao mà kẻ đồng lõa là Phó Ngôn Mặc lại không thảm như cô ta vậy?
Bầu không khí nhất thời trở nên vô cùng lúng túng, Đường Tử Tiêu vội vàng nói: "Được rồi, được rồi, chúng ta không nói chuyện này! Tất cả mọi người vui vẻ tới chơi, mau uống rượu chơi vui nào!"
Tư Khuynh Vũ thấy Cố Vãn Tình không được tự nhiên, bèn giải vây cho cô, nói: "Đều là chuyện nhỏ, chớ suy nghĩ quá nhiều, nói không chừng Hạ Sơ Lễ cũng không cảm thấy đây là chuyện xấu đâu."
Tư Khuynh Vũ và Đường Tử Tiêu, hết người này tới người khác đều hướng về Cố Vãn Tình, lúc trước bọn họ đều nghĩ, sau này người sẽ trở thành vợ của Phó Cận Thâm chính là Cố Vãn Tình.
Ai biết lại bị cô chủ nhà họ Hạ người đầy tiếng xấu kia nhảy vào chỗ trống.
Phó Cận Thâm luôn luôn coi như không có Hạ Sơ Lễ, tự nhiên bạn bè của anh cũng chẳng ưa gì cô.
Trong chớp mắt này, Phó Cận Thâm chợt phát hiện một vấn đề...
Thái độ của anh dường như đã ảnh hưởng đến phán đoán của các bạn anh.
Đường Tử Tiêu không biết suy nghĩ trong lòng Phó Cận Thâm, an ủi anh: "Vãn Tình sợ là người khó xử nhất đi, anh Thâm của cô ấy đã hoàn toàn bị người ta cướp rồi."
Cố Vãn Tình nghe thấy Đường Tử Tiêu nói chuyện thì sắc mặt trở nên nhợt, không biết làm sao nói tiếp lời này.
"Nếu cậu ly hôn với Hạ Sơ Lễ sớm một chút, cũng sẽ không phát sinh chuyện như hôm qua." Tư Khuynh Vũ giật giật khóe môi, vẻ mặt đầy khinh thường.
Đường Tử Tiêu và Tư Khuynh Vũ khiến cho không ít người đều nắm lấy cơ hội, nhao nhao phụ họa.
"Không sai! Cô Cố và tổng giám đốc Phó mới là xứng đôi nhất!"
"Tôi cũng cảm thấy! Cái cô Hạ kia nhân phẩm kém xa cô Cố nhiều lắm! Học hành cũng không tốt! Tôi thật sự là bất bình thay hai người!"
Mặt Cố Vãn Tình đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu, cô vội vàng nói: "Các anh đừng nói lung tung! Anh Thâm và em chỉ là tình anh em! Không phải là kiểu như các anh nghĩ kia đâu! Sơ Lễ vẫn luôn rất thích anh Thâm, cô ấy cũng không có cái gì không tốt cả."
"Đã như này rồi còn nói thay cho cô ta, cô Cố thật sự là người đẹp tâm thiện."
"Cô Cố là cô gái đơn thuần xinh đẹp lại tốt tính như thế, ai mà không thích được chứ? Nếu cô mà trở thành ngôi sao, khẳng định tôi sẽ trở thành fan trung thành của cô cho xem!"
Trong lúc mọi người nhao nhao chửi bới Hạ Sơ Lễ, tán thưởng Cố Vãn Tình, Phó Cận Thâm lạnh lùng nói: "Tất cả đừng nói nữa!”
Giọng nói trầm thấp lạnh lùng khiến cho bầu không khí hoàn toàn lạnh lẽo đến mức đóng băng.

/960