Nữ thần kinh đến từ vì sao

Chương 3

/5


Chương 3:

Bên trong nhà họ Nhuế, cũng cũ nát giống bên ngoài, chỉ là mẹ Nhuế khéo tay, phòng ốc được dọn dẹp sạch sẽ, thoạt nhìn còn có mấy phần ấm áp, hoàn toàn khác biệt với biệt thự không có hơi thở con người của nhà họ Tấn.

Lần đầu tiên Nhuế Tuyết Tình trực quan tiếp xúc được thành viên gia đình -- ở hành tinh mẹ của cô, là không có ba mẹ hoặc người phụ nữ như vậy tồn tại, ngay cả bầu bạn cũng rất tùy tiện, ngán muốn tách ra mỗi người một nơi là được, hai bên không còn ràng buộc gì. Đối với "người nhà" bỗng nhiên xuất hiện này, Nhuế Tuyết Tình thấy có mấy phần mới mẻ, cũng kiên nhẫn khóc một trận với mẹ Nhuế, đương nhiên là mẹ Nhuế khóc cô ở bên cạnh không nói một tiếng.di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn.



Tiểu Vương đã bị Nhuế Tuyết Tình đuổi đi, chỉ là chưa lái xe đi, Nhuế Tuyết Tình nghĩ tới chỗ này hẻo lánh thế này, có xe có thể dễ dàng hơn rất nhiều, vì vậy lấy hai tờ một trăm đồng từ trong ví ra, để Tiểu Vương tự đón xe trở về.

Mẹ dần dần ổn định lại cảm xúc, chỉ là trong miệng vẫn nói mấy câu oán trách, "đứa con gái bất hiếu này" "tại sao trễ như thế mới về nhà"..., Nhuế Tuyết Tình nghe cho có, may mắn là cô tới, nếu không để người chủ cũ muốn uống thuốc ngủ kia tới, mẹ Nhuế còn phải khóc đến chừng nào đây.

Ba Nhuế châm điếu thuốc, hít hai hơi, mới nói: "Đừng khóc! Mày đột nhiên về nhà làm gì?" Câu đầu là nói với mẹ Nhuế, câu sau là hỏi Nhuế Tuyết Tình.

Năm đó Nhuế Tuyết Tình trở mặt với người nhà, chủ yếu là bởi vì gả vào nhà giàu, chỉ sợ gia đình này sẽ làm bẽ mặt với gia đình chồng, làm người ta xem thường, vì vậy kêu khóc muốn đoạn tuyệt quan hệ, cuối cùng thật sự độc ác liên tiếp nhiều năm không liên lạc với nhà mẹ đẻ, mà nhà mẹ đẻ đã sớm bị cô ta làm ầm ĩ đến thương tâm, cô ta không trở về nhà, nhà mẹ đẻ cũng rất có cốt khí không đi nhà họ Tấn nhìn cô ta.d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn.

Đáng thương mấy năm đầu mẹ Nhuế nhớ cháu ngoại đến mức mỗi khi trời tối đều khóc một trận.

Suy cho cùng ba Nhuế cũng là người làm chủ một nhà, gặp phải chuyện vẫn vững vàng, Nhuế Tuyết Tình đột nhiên trở lại, ông không nhịn được suy nghĩ có phải nó ở nhà họ Tấn sống không tốt hay không, hay gay go, có phải chính nhà mẹ đẻ ông cản trở, người nhà họ Tấn vẫn không muốn nó.... ......

Mặc kệ mình như thế nào, ở trước mặt ba mẹ già lớn tuổi, Nhuế Tuyết Tình tự học người địa cầu này truyền thống "tốt khoe xấu che", mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là ở nhà nhàm chán, muốn trở lại nhìn hai người thôi."

Nhuế Tuyết Tình vừa mới nói xong, ngoài cửa truyền đến tiếng mở khóa, rất nhanh cửa bị đẩy ra, còn chưa nhìn thấy người tới, đã nghe thấy giọng nói trong trẻo: "Ba mẹ, lúc nãy trên đường về con nhìn thấy đầu ngõ chúng ta chúng đậu một chiếc xe sang trọng, chậc chậc, thật nhiều người đứng ở đó xem. . . . . ." Lời còn chưa nói hết, thấy ba mẹ ngồi chung một chỗ với Nhuế Tuyết Tình, cô gái trẻ tuổi hoạt bát nhất thời im lặng, người phụ nữ xa lạ trước mặt, cô nhìn một cái cũng biết là ai - tuy rằng cô rất muốn quên. Chị cả của cô, lại chưa từng làm nhiệm vụ của một người chị, thân là con gái đầu, làm ba mẹ tức giận đến thiếu chút nữa vào bệnh viện, mỗi lần thấy mẹ nhìn tấm hình của người phụ nữ này lau nước mắt, cô đều suy nghĩ tại sao mình lại có một người chị như vậy, nếu như không có chị ta, nhà bọn họ sẽ hạnh phúc hơn.

Nhuế Tuyết Tình thấy cảm xúc phức tạp trong đáy mắt cô gái, cũng không hề để


/5